Tay Hà Hằng run lên, suýt chút nữa  rơi tờ giấy.
 
"Đại sư... đại sư đùa ..." Anh nhất thời   Dương Miên Miên  đang cố tình đùa , nhưng  biểu cảm của cô,   giống.
 
Cố Phi   Dương Miên Miên,   mặt  rõ hai chữ "quá sốc".
 
Sao  dính dáng đến cô hồn dã quỷ nữa? Ngôi nhà   lẽ còn  những thứ khác?
 
Dương Miên Miên  lưng  với Cố Phi,   thấy mặt   bỗng trắng bệch, cô   rời ,  giải thích nhiều.
 
Sau khi Dương Miên Miên , Hà Hằng mới  hồn , qua khe cửa  vợ đang kể chuyện cho con trong phòng,   Cố Phi mặt  .
 
Hà Hằng do dự run run tay cầm tờ giấy,  chắc chắn hỏi: "Đứa trẻ... thực sự  khỏi  ? Đại sư... Đại sư  lừa  chứ?"
 
"Lừa  cái gì!" Cố Phi    vui, Dương Miên Miên tuy  đồng ý gia nhập câu lạc bộ của , nhưng kỹ năng của cô đủ để  tôn cô là đại thần. Là fan của đại thần,   thể chịu   khác nghi ngờ thần tượng của ?
 
Cố Phi cau mày: "Cô   lấy tiền của , lẽ nào lừa   thắp hương cho vài  c.h.ế.t?"
 
Nói xong câu , Cố Phi rùng , quyết định trong lòng, sẽ tìm thời gian  chùa cúng bái, xin vài lá bùa.
 
Ừm, đến đạo Hỗn Nguyên Quan mà đại sư  .
 
Ra khỏi sở cảnh sát, Dư Duyên lấy điện thoại gọi cho Dương Miên Miên,  thấy bên   tiếng "đinh", như tiếng thang máy mở.
 
Dương Miên Miên  từ phòng 1603 , thang máy  mở, điện thoại  reo, thấy tên  gọi, cô   đùa: "Giờ  vẫn  tan    Dư lão sư, hôm nay  thời gian lười biếng ?"
 
Từ khi  đồng nghiệp của Dư Duyên gọi  như , Dương Miên Miên  nhịn   trêu .
 
Dư Duyên năm nay mới hai mươi tám tuổi, đang ở độ tuổi thanh xuân, một tiếng Dư lão sư khiến  già  nhiều.
 
Giọng cô dường như luôn tràn đầy sức sống, Dư Duyên  nhịn  nới lỏng mày, giải thích: "Hôm nay  việc, tan  sớm một tiếng." Ngừng một chút  hỏi: "Đồng nghiệp của     báo cáo em?"
 
"Không , hôm nay học theo Lôi Phong  việc ,  lẽ  hàng xóm thấy nên hiểu lầm một chút." Nói xong, Dương Miên Miên  tinh nghịch: "Có  báo cáo em mê tín dị đoan, Dư lão sư nghĩ ?"
 
Nghe thấy tiếng  như chuông bạc từ điện thoại, băng sơn lập tức tan thành xuân thuỷ.
 
"Mê tín dị đoan là chỉ việc tin tưởng và thờ phụng mù quáng,   mù quáng, nhưng tin em." Giọng Dư Duyên trầm thấp, nghiêm túc.
 
Đôi mắt to tròn của Dương Miên Miên lập tức cong thành trăng lưỡi liềm.
 
Hôm nay trời   lắm,  chút âm u, dù gần trưa nhưng mặt trời vẫn  ló dạng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-220.html.]
Dương Miên Miên đỗ xe ở góc khu vực cây xanh, bên cạnh trồng vài cây thường xanh, dù mùa đông vẫn tươi , nhưng cũng khiến góc   vẻ âm u hơn.
 
Dương Miên Miên vẫy tay về phía góc cây: "Hôm qua cảm ơn các  nhé."
 
Trong góc là những du hồn lang thang gần đó, trốn ở đây tránh âm,   liền  chút xôn xao.
 
"Đại sư tha cho chúng  một ,  những chuyện  còn  thể tích âm đức, là chuyện  chúng   cảm ơn đại sư mới đúng."
 
Những hồn  đa phần vì lúc mới c.h.ế.t  thể buông bỏ chấp niệm, trốn khỏi sự dẫn dắt của âm sai,  đó suy nghĩ thông suốt  sợ xuống địa phủ chịu phạt nên lang thang ở đây, hôm qua Dương Miên Miên tìm đến họ, họ vui mừng  lâu.
 
Có âm đức,   chừng đến địa phủ sẽ  miễn hình phạt.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Dương Miên Miên thấy   họ đều   huyết khí, đều là quỷ hiền lành mới nhờ họ giúp đỡ.
 
Viên Viên hồi phục, cũng là nhờ cha  lo lắng cho con, tâm  yên nên  trúng kế. Nếu hai   là kẻ m.á.u lạnh, dù  nhiều hồn ma đến cũng   tác dụng. Đứa trẻ  thể hồi phục, cũng là do duyên  của họ.
 
Dương Miên Miên : "Đứa trẻ  hồi phục , các   việc thiện lớn, phán quan sẽ ghi , nếu buông bỏ chấp niệm, hãy  xuống địa phủ báo danh."
 
Chúng quỷ liên tục đồng ý,  ảnh từ từ biến mất.
 
Dư Duyên lái xe đến khu chung cư Bắc Âu, hôm nay là ngày giỗ , hôm qua  hẹn về nhà ăn trưa.
 
Bảo vệ chung cư thấy xe  đến, ngạc nhiên : "Ồ, thật hiếm thấy,   nửa năm   về   ."
 
Dù Dư Duyên một năm chỉ đến 1, 2 , nhưng bảo vệ vẫn nhớ rõ .
 
Vì  thật sự   trai, mắt mũi như  vẽ , còn  hơn nhiều ngôi , lúc mới đến bảo vệ còn tưởng là ngôi  nào đó,   đồng nghiệp  mới , hóa  là con trai của cư dân  1605 khu A, Dư giáo thụ.
 
 hai cha con họ  giống  lắm, chắc là  giống .
 
Bảo vệ nghĩ,  nâng thanh chắn.
 
Dư Duyên gật đầu với  , lái xe  khu chung cư.
 
Đến  cửa nhà, cửa  đóng kín, Dư Duyên mở cửa bước . Phòng khách sạch sẽ gọn gàng,   ai, chỉ  tiếng nấu ăn phát  từ bếp.
 
Có lẽ vì  thấy tiếng cửa đóng, tiếng nấu ăn  ngừng ,  tiếp tục.
 
Dư Duyên   gì, đặt cặp tài liệu lên kệ,  rút ba nén hương từ ngăn kéo  kệ, đốt lên.
 
Trong làn khói mỏng lượn lờ,  ngẩng lên  di ảnh  kệ, ánh mắt dần tĩnh lặng.