Dương Miên Miên đưa miếng lòng bò  nhúng chín  miệng.
 
Ừm, ngon đấy.
 
Trước giờ cô luôn độc lai độc vãng,  từng  ăn lẩu, hôm nay trải nghiệm thử, thấy cũng khá thú vị.
 
Dương Miên Miên quyết định   sẽ đưa Dư Duyên  thử.
 
Cô chậm rãi nuốt miếng lòng bò,  đó mới ngẩng đầu lên, thấy  ánh mắt đều đổ dồn  . Cô nhướng mày .
 
Lần đầu  thèm để ý đến cô , đối phương càng  quá hơn?
 
"  học hành chăm chỉ ." Dương Miên Miên nhún vai: "Chỉ là thi đại khái thôi, mấy thứ như chỉ  thông minh,    quyết định ."
 
Cô tự ngốc thì trách ai?
 
Nghe , Tô Diệp phì .
 
Những  khác ban đầu ngẩn ,  đó đều  theo, chỉ  Ngưu Lệ Lệ mặt mày khó coi, lời của đối phương rõ ràng nhắm  cô .
 
Diệp Bân thấy  khí căng thẳng,  tán thành  Dương Miên Miên, trầm giọng : "Dương Miên Miên,   như  quá đáng ,   đều là bạn học,  cần như ." Anh   vẻ lớp trưởng: "Ngưu Lệ Lệ là  phía Bắc,  chuyện thẳng thắn thôi,  đừng để ý..."
 
" để ý."
 
Dương Miên Miên  xong,  đĩa lòng bò trống rỗng, chớp mắt: "  thể gọi thêm một đĩa lòng bò ?"
 
Diệp Bân sững , nghẹn lời.
 
"Cậu gọi ,  ăn gì cứ gọi." Tô Diệp vội gọi phục vụ.
 
"Cảm ơn." Dương Miên Miên  với Tô Diệp,  đó  chú ý đến Diệp Bân và Ngưu Lệ Lệ đối diện.
 
"Người phương Bắc  gánh tội    . Người  năng thẳng thắn đến mức khó  như ,  cũng là  đầu tiên  thấy.  nghĩ, chắc là  hiểu sai về từ thẳng thắn ."
 
Giọng của Dương Miên Miên nhẹ nhàng, nhưng ai cũng   sự châm biếm.
 
Lời  như cái tát  mặt Ngưu Lệ Lệ, kéo phăng tấm che đậy sự cay nghiệt của cô .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Ngưu Lệ Lệ mặt mày nhăn nhó, nhưng lời   đến thế, cô   thể  viện cớ  Bắc thẳng thắn nữa, còn Diệp Bân giúp cô , giờ   mất mặt, cũng giận  kém.
 
Buổi gặp mặt   mười , thêm Dương Miên Miên, lúc  ngoài Diệp Bân và Ngưu Lệ Lệ, những  khác đều  Dương Miên Miên với vẻ khâm phục.
 
Không ngờ cô nàng băng giá dễ thương  là một quả b.o.m bọc độc.
 
Lời cô  cay độc thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-225.html.]
 
   thấy sảng khoái thế...
 
Những buổi gặp mặt thế     đầu, họ  chịu đựng hai   lâu .
 
Ngưu Lệ Lệ gần đây  tích cực hoạt động trong nhóm, nhất là  khi  công ty lớn,  chuyện tự nhiên "thẳng thắn" hơn. Nhớ lúc  học, cô   đến mức như .  bọn họ, mấy  đàn ông  tiện tính toán với một phụ nữ,  thì sẽ  gắn mác phân biệt  Bắc, hơn nữa   còn chịu , đầu óc đúng là lạ.
 
Hơn nữa ngành  của bọn họ chú trọng mối quan hệ, nên dù trong lòng  chút  thoải mái, họ cũng chỉ  thể nhịn xuống.
 
Diệp Bân,  lẽ quen  lớp trưởng bốn năm đại học, giờ vẫn  bỏ  kiểu  chuyện đó,   thì gọi là  khả năng lãnh đạo, nhưng nhiều khi cũng gây khó chịu.
 
Dương Miên Miên    dằn mặt cả hai, thật tuyệt vời!
 
Người   rằng cuộc đời là một cỗ máy mài giũa, cho dù tính cách  cứng rắn đến , cuối cùng, để thích nghi, cũng sẽ  tự mài mòn góc nhọn của , trở nên mềm mại. Dù cho Ngưu Lệ Lệ  dựa  công việc  của  để thích tìm  của  khác và tìm cảm giác ưu việt, cuối cùng, đụng  bức tường Dương Miên Miên, cô  cũng  lấy cớ là  thẳng thắn để cho  một lối thoát.
 
Không ai ngờ Dương Miên Miên  chút kiêng dè, trực tiếp  bẽ mặt hai  họ.
 
Ngưu Lệ Lệ thấy xung quanh  ai lên tiếng giúp , mặt đổi sắc mấy , đột nhiên mắt đỏ hoe.
 
Nhìn như Dương Miên Miên bắt nạt cô  .
 
Tô Diệp thấy thế  lạnh: "Giờ mới   bộ đáng thương."
 
Trước đây đụng chạm    chừa ai,   ?
 
"Xin ,   vệ sinh chút." Ngưu Lệ Lệ đột nhiên rời ghế,  một câu, vội vàng   nhà vệ sinh.
 
Giọng  mang đầy vẻ sụt sùi.
 
Trong   đây, ngoài Dương Miên Miên, Tô Diệp và Ngưu Lệ Lệ là con gái, còn  đều là con trai. Ngưu Lệ Lệ bất ngờ , mấy  trai xem kịch cảm thấy  khó xử.
 
Diệp Bân nhíu mày  Tô Diệp: "Tô Diệp,   quá đáng ,  Ngưu Lệ Lệ , lát nữa cô  về   xin ."
 
Tô Diệp đang nhúng thịt bò,   ngẩn . Cô  thể tin  Diệp Bân.
 
Cô thích   năm năm, Diệp Bân  thể  , giờ giở cái giọng  lệnh  là ? Là nghĩ cô sẽ  theo  thứ    ?
 
Cô giờ  nghĩ thông,  sống cho bản , quyết định từ bỏ mối tình đơn phương   kết quả . , năm năm tình cảm  thể  bỏ là bỏ, trong sâu thẳm, cô vẫn giữ chút hy vọng với Diệp Bân.
 
  Diệp Bân với dáng vẻ đương nhiên là  đúng , Tô Diệp  lạnh, chút hy vọng cuối cùng trong lòng đột nhiên biến mất.
 
"Cậu  cái gì?!" Diệp Bân mặt lạnh,  từng thấy Tô Diệp   với vẻ mặt châm biếm thế, lòng dâng lên cơn giận.
 
"   buồn ." Tô Diệp gắp miếng thịt bò  nhúng chín  bát: "Cậu tưởng  là ai của ? Bảo  xin  là xin  ?"