Dương Miên Miên ngẩn , đúng là  vài ngày  cô  gặp .
 
"Nếu  thể, mong đại sư Dương  thể đến một chuyến. Đáng lẽ  nên tự  đến gặp, nhưng hiện tại sức khỏe của   chút vấn đề,  tiện đến..." Giọng  yếu ớt của La Ngôn vang lên từ bên  điện thoại, kèm theo tiếng ho khan  ngừng.
 
"Chờ chút." Dương Miên Miên  trả lời, mà cúp máy, tìm  điện thoại của Võ Tiểu Tứ trong danh bạ  nhấn gọi.
 
Điện thoại đổ chuông  lâu nhưng  ai .
 
Dương Miên Miên cau mày, thật sự  , tên  bình thường  tích cực  điện thoại của cô.
 
Gọi liên tiếp ba cuộc nhưng vẫn   phản hồi.
 
Dương Miên Miên bèn gọi  cho Tô Diệp: "Các  đang ở ?  sẽ đến ngay."
 
Tô Diệp báo địa chỉ, chính là quán cà phê  văn phòng của cô, nơi  đó Hướng Đạt  hẹn cô, đường đến cũng khá quen thuộc.
 
Dương Miên Miên   thêm lời nào, cúp máy  xin  nam quỷ sắc mặt xanh xao, thiếu một tay đang mơ màng  ngoài cửa xe: "Xin ,  đợi thêm một ngày nhé,   việc gấp, ngày mai sẽ đến đón ."
 
Nói xong, cô đạp ga, chiếc xe cũ kỹ lập tức phóng  như một chiếc siêu xe, biến mất trong nháy mắt.
 
Nam quỷ lảo đảo  lề đường, ngơ ngác  về phía chiếc xe biến mất.
 
Anh  chớp chớp mắt, nhặt cánh tay rơi  đất và  bắt đầu lượn lờ  vạch kẻ đường...
 
Dương Miên Miên lái xe  nhanh, chỉ hơn mười phút  đến nơi.
 
Buổi tối   nhiều  uống cà phê, quán khá yên tĩnh,  bước  Dương Miên Miên  thấy Tô Diệp và La Ngôn  ở góc phòng.
 
Hai   thực sự  nổi bật, phía  La Ngôn  hai  đàn ông cơ bắp  thẳng, mặc đồ da, đeo kính râm, trông y hệt như vệ sĩ trong phim.
 
Dương Miên Miên nhếch miệng, bước đến chỗ họ. Vệ sĩ thấy  lạ tới gần, theo phản xạ đưa tay chắn , nhưng   quá cao, cánh tay đáng lẽ chỉ chắn ngang bụng  suýt đụng  n.g.ự.c cô.
 
"A Thái, đợi ..."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Ừm!"
 
La Ngôn lập tức lên tiếng nhắc nhở, nhưng lời còn  dứt   thấy tiếng kêu đau đớn của vệ sĩ A Thái.
 
Dương Miên Miên dùng một tay nắm chặt cổ tay A Thái, nhíu mày, vẻ mặt  vui: "Lần  mà còn vung tay lung tung,  sẽ cắt đứt tay  đấy."
 
Mặt A Thái đỏ bừng vì đau, nhưng   là đàn ông,  một cô gái nhỏ bé chế trụ thì thật mất mặt, đành  cố nén đau.
 
Người vệ sĩ  bên cạnh cũng mặc đồ đen, đeo kính râm, thấy cảnh tượng đó, cơ mặt  cằm giật mạnh hai cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-233.html.]
 
Dương Miên Miên là   thể chất cực dương, từ nhỏ   khỏe, nhưng vì trông cô mềm mại đáng yêu, dễ đ.á.n.h lừa nên ít khi sử dụng sức mạnh với  khác.
 
Vừa  tay A Thái suýt chạm  n.g.ự.c cô, phản xạ tự nhiên của cô là đưa tay ,  kiểm soát lực, dùng đến tám phần sức mạnh.
 
Cánh tay khỏe mạnh của A Thái nhanh chóng  bầm tím vì m.á.u dồn, đầu ngón tay khẽ run lên.
 
"Dương đại sư, xin ngài rộng lượng, A Thái  cố ý, xin hãy tha cho  ." La Ngôn mặt thoáng qua sự kinh ngạc,  ngờ Dương Miên Miên  mạnh mẽ hơn cả lời đồn, A Thái là vệ sĩ    tuyển chọn kỹ lưỡng,   hiểu rõ khả năng của A Thái, nhưng  ngờ   qua nổi một chiêu của Dương Miên Miên.
 
Vừa  xong La Ngôn  ho dữ dội, dường như khó thở, trông như  bệnh nguy kịch.
 
Mặc dù   dùng khăn tay che miệng, nhưng động tác  quá phô trương, nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân cứ liên tục  về phía họ, chắc họ nghĩ    lao phổi.
 
  .
 
Dương Miên Miên liếc  La Ngôn,  buông tay,  cổ tay A Thái hiện  năm dấu ngón tay rõ ràng.
 
Cô  xuống cạnh Tô Diệp, đối diện với La Ngôn,  thể  rõ mặt  .
 
Mặc dù cô  rành phong thủy tướng mạo, nhưng  thể   tà khí của oán linh.
 
La Ngôn trông rõ ràng là   nuôi dưỡng đầy đủ, mặt mũi hồng hào, nhưng giữa chân mày   một đám khí đen.
 
Đây  giống như bệnh tật, mà giống như  âm hồn quấn .
 
 điều kỳ lạ là tà khí    oán hận, cũng   sát khí.
 
Theo lý, âm hồn  thể ảnh hưởng đến con  thường mang theo chấp niệm, nếu vô tình  dính , trong âm khí đó chắc chắn sẽ mang theo oán khí.
 
 tà khí   La Ngôn quá thuần khiết. Hơn nữa,  cách tà khí  tích tụ  tan,  lẽ  tồn tại từ .
 
  gặp , tà khí      nghiêm trọng như , cộng với đêm mưa hôm đó, vốn dĩ âm khí nặng, nên cô  nhận  tà khí   La Ngôn.
 
La Ngôn ho  lâu mới ngừng, mặt   ửng đỏ  bình thường vì ho. Sau khi thở hai , La Ngôn lấy từ túi áo  một hộp gỗ,  từ hộp lấy  một mẩu nhỏ như hạt đậu vàng bỏ  miệng.
 
Ánh mắt Dương Miên Miên lướt qua hộp gỗ,  chút ngạc nhiên.
 
5 giác quan của cô đều nhạy bén hơn  thường, tuy   rõ nhưng mùi vị đó  vẻ là... nhân sâm?
 
Lần đầu tiên cô thấy  coi nhân sâm như kẹo mà ăn.
 
Sau khi ăn một mẩu nhân sâm, triệu chứng ho của La Ngôn giảm  nhiều, sắc mặt cũng dần trở  bình thường,  còn dấu hiệu thống khổ  .