"Đừng ăn , đừng ăn ..." Những sự việc mấy ngày qua dường như  đ.á.n.h gục   ý chí của Ngưu Lệ Lệ, khiến cô như  ngây dại, ngoài câu  đó, cô   phản ứng nào khác.
 
Từ Chiêu Đệ mơ hồ   điện thoại, đó là của Ngưu Lệ Lệ, cô  dùng điện thoại  để báo cảnh sát.
 
"Bộp." Từ Chiêu Đệ run lên, điện thoại như củ khoai nóng rơi khỏi tay.
 
Nếu Diệp Bân  cô báo cảnh sát, tiết lộ địa chỉ của Ngưu Lệ Lệ, cô nhất định là t.h.ả.m . Cô chắc chắn sẽ  lụm như Tiểu Nhã, cô    lụm. Rõ ràng là cô    lời, luôn luôn nhún nhường,  từng hại ai,    chịu đựng như thế ? Sống  khổ cả đời, chít cũng   yên.
 
Từ Chiêu Đệ đau lòng, như nuốt  hoàng liên.
 
Nghĩ đến Diệp Bân còn đáng sợ hơn cả ma quỷ, Từ Chiêu Đệ vội nhặt điện thoại lên, tắt máy, giấu  khe ghế sofa.
 
Làm xong tất cả, tim cô đột nhiên đập mạnh.
 
Một luồng âm khí  nặng đang tiến đến, là... là Diệp Bân trở về.
 
Ngẩng đầu lên, cô thấy một bóng ma bọc trong sương mù đỏ đen  trôi tới cửa sổ.
 
Đó chính là Diệp Bân,  chậm hơn Giả tiểu thư một bước.
 
Diệp Bân mặc dù là sinh hồn, nhưng do  nuốt một con ác quỷ, thiếu chút nữa   chính khí của đồn cảnh sát đ.â.m thủng linh hồn. Ai ngờ   đến nơi,  phát hiện  thể    còn ở đồn cảnh sát nữa.
 
Diệp Bân lo lắng,    trở thành cô hồn dã quỷ,    ,      khác. Vì ,  thể ,   lấy . Để   điều đó,  còn lên kế hoạch điệu hổ ly sơn, dẫn dụ cảnh sát  ngoài. Những   chỉ là những phế vật sắp  hút cạn dương khí, chẳng  giá trị gì, mất  cũng  tiếc.
 
 khi trở  đồn cảnh sát,  phát hiện  thể   biến mất, cả âm hồn Từ Chiêu Đệ cũng biến mất theo.
 
"Đồ ngu ngốc." Diệp Bân lẩm bẩm, xuyên qua cửa sổ.
 
"Diệp... Diệp ca..." Thấy hồn ma Diệp Bân, Từ Chiêu Đệ run giọng.
 
"Sao cô  trở về?!" Diệp Bân sững sờ,  ngờ cơ thể  đang khổ sở tìm kiếm bấy lâu nay   ngay ở nhà. Tuy nhiên, niềm vui  kéo dài,   nhanh chóng nhận  điều bất thường trong phòng.
 
"Cái vỏ ?" Diệp Bân gầm lên hỏi.
 
"...   ,   cảnh sát đột ngột mất điện, họ   ngoài hết,  nhân cơ hội chạy về, khi về tới nơi,  ...    biến mất." Cái vỏ chính là Võ Tiểu Tứ.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Từ Chiêu Đệ run rẩy,  theo lời Dương Miên Miên dặn,    cúi gầm mặt,  dám  thẳng  mặt Diệp Bân.
 
"chít tiệt!" Diệp Bân c.h.ử.i thề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-253.html.]
 
Hắn là  sống, nuốt lệ quỷ xong, cơ thể của   thể chịu đựng nổi trong thời gian dài nên mới nghĩ đến việc bắt Võ Tiểu Tứ bát tự nhẹ  vỏ, nhưng  đó   thử nhiều  vẫn  thành công. Không ngờ đối phương  nhân cơ hội  chạy trốn.
 
Diệp Bân liếc  Ngưu Lệ Lệ co ro ở góc, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng. Chạy mất một , vẫn còn một .
 
Trước đây chỉ nghĩ  phụ nữ  vận khí  tệ,  ngờ   công dụng , đúng là nguyên liệu . Chỉ  điều gần đây tiêu hao  nhanh, dương khí   cô   gần cạn,  bổ sung .
 
Diệp Bân tính toán trong lòng, thu  ánh mắt, thấy Từ Chiêu Đệ vẫn còn nhập   thể , hai tay nắm  một chỗ,   vẻ  phụ nữ nhát gan,  nổi giận đùng đùng.
 
Hắn vung tay , một luồng sát khí đen đập mạnh  Từ Chiêu Đệ, kéo hồn cô  khỏi cơ thể.
 
Từ Chiêu Đệ kêu lên t.h.ả.m thiết, ôm lấy khuôn mặt  đ.á.n.h biến dạng, chật vật lùi  xa.
 
"Đồ vô dụng." Từ Chiêu Đệ  bộ hèn mọn rõ ràng khiến Diệp Bân hài lòng,   c.h.ử.i mắng một câu  chui   thể .
 
Trong cơ thể  một hồn một phách của  , linh hồn nhập  cơ thể, ba hồn bảy phách hợp nhất, lúc   mới  chút cảm giác chân thật.
 
Diệp Bân  dậy, thở phào nhẹ nhõm.
 
Dù  hấp thụ linh hồn của Dương Thụ Mộc, nhưng dương thọ của  vẫn  tận,  vẫn là một sinh hồn, hồn thể rời khỏi cơ thể một thời gian    sẽ cực kỳ mệt mỏi, cộng thêm ảnh hưởng của âm khí, giờ  cảm giác như  tay  còn chút khí lực nào, đầu ngón tay run rẩy.
 
Đây cũng là hậu quả của việc sinh hồn rời khỏi cơ thể.
 
Từ Chiêu Đệ che mặt, lén  Diệp Bân qua kẽ tay run rẩy, chớp mắt  cúi đầu xuống.
 
Dương Miên Miên  trong chiếc xe cũ của , ngước  lên hướng tầng ba.
 
Đó là nơi Diệp Bân ở,  bật đèn, nhưng cô vẫn chăm chú .
 
"  bao giờ  ở trong cơ thể đàn ông nữa." Trong xe, hồn của Giả tiểu thư  trôi  khỏi  thể Võ Tiểu Tứ,  hài lòng lẩm bẩm.
 
Dương Miên Miên : "Cũng   cách nào khác,  hình  to như , chẳng lẽ bảo  vác ?  chỉ là một cô gái nhỏ,   thấy sẽ  ."
 
Giả tiểu thư bĩu môi.
 
Đêm khuya thế , chỉ  ma mới thấy.  cô   gì, chỉ cúi đầu, tờ giấy dẹp lép bên cạnh giống như búp bê bơm , nhanh chóng phồng lên.
 
Trở về cơ thể, Giả tiểu thư cũng thò đầu  cửa sổ  lên tầng .