Quản lý sảnh nhanh chóng đến, thấy   máo,  kiểm tra  thở, thở phào: "Không ,   chỉ là  ngất thôi."
 
Mọi    mới yên tâm.
 
 , chỉ là một bậc thang nhỏ,  thể xảy  chuyện gì chứ.
 
Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi,  đàn ông  đặt lên cáng đưa , với các thương nhân, buổi đấu giá tiếp tục là , biến cố  chỉ là tiểu tiết.
 
 hồn phách nữ quỷ  nhạt  nhiều. Khi đẩy  đàn ông, cô   phù chú ở cửa   thương,  còn bình gốm để ẩn , hồn phách  chịu thương,  gần như biến thành trong suốt, nhưng nguyện vọng  xong, cô cũng  còn vương vấn gì nhân gian nữa.
 
Nữ quỷ cảm ơn Dương Miên Miên  nữa,  biến mất,  về địa phủ.
 
Khi nữ quỷ biến mất, âm sát khí màu xám  một trận d.a.o động.
 
Nhân viên y tế đến cấp cứu đẩy  đàn ông thấp bé  thang máy, nhân lúc , bác sĩ  cùng vạch mí mắt của  đàn ông , kiểm tra sơ bộ một chút,  khỏi lắc đầu : "Không loại trừ khả năng  liệt, lát nữa lên xe  cẩn thận một chút."
 
Thang máy lên đến tầng ba và chậm rãi mở , mấy  ban đầu định  thang máy nhưng thấy bên trong  cáng cứu thương liền dừng bước,   nữa. Câu  của bác sĩ  vặn  họ  thấy.
 
Đứng  cửa thang máy chính là những  đến tham gia hội nghị Hiệp hội Đạo giáo địa phương, ba nam một nữ, trong đó  cả Bạch Lâm,    cùng thang máy với Dương Miên Miên lúc nãy.
 
Ánh mắt của Cát Tiểu Vi rời khỏi cửa thang máy  khép , : "Trên   đó  âm khí  nặng,    tầng 4  xảy  chuyện gì ?"
 
"Cát sư   đúng,  chúng   xem thử?" Người  là Lương Tinh, trông cao to vạm vỡ, thoạt  chẳng giống đạo sĩ chút nào, mà giống một vận động viên.
 
"Thôi bỏ , sư phụ vẫn đang trong hội trường, chúng    ngoài một lúc , nếu  sư phụ phát hiện sẽ  mắng đấy." Trong bốn , Phùng Nhất Phi là  nhút nhát nhất,   liền khuyên can.
 
"Gan như mèo ." Lương Tinh bực bội : "Chúng  khó khăn lắm mới đến  hội nghị Hiệp hội Đạo giáo  , chẳng lẽ chỉ  thể ngoan ngoãn  đứa trẻ ngoan  xem sư phụ biểu diễn thôi ? Thế thì chán chít, lúc nãy Bạch Lâm    tầng bốn  âm khí ,  là chúng  lên đó xem, nếu  thể giải quyết  tà vật, chẳng  sẽ   mặt mũi ."
 
Nghe , mắt Cát Tiểu Vi sáng lên, cô ghé sát  bên Bạch Lâm, dịu dàng : "Bạch sư ,  thấy ? Hay là dẫn chúng  lên đó xem thử ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-271.html.]
Bạch Lâm là  tử của chính nhất phái, sư phụ là đạo trưởng Hồ Tằng Toàn, là   danh vọng trong giới huyền môn. Hơn nữa, gia đình Bạch Lâm giàu , ba là tổng giám đốc công ty trang sức. Dù trong giới huyền môn  ở thế tục, Bạch Lâm đều thuộc dạng  nổi bật.
 
Ba  còn   khỏi coi  trở thành trung tâm.
 
 lúc Bạch Lâm cũng  tò mò về sát khí mãi  tan  lầu,  ngẩng đầu liếc  trần nhà,  : "Được, chuẩn  , chúng  lên xem rốt cuộc là thần thánh phương nào."
 
Thấy Bạch Lâm   , Phùng Nhất Phi rụt rụt cổ, nhưng cũng   gì thêm, chỉ cúi đầu  theo.
 
Tại tầng bốn, buổi đấu giá từ thiện vẫn tiếp tục, hiện  đến món đồ thứ sáu, là một bút ống bằng ngọc từ thời Minh mạt.
 
"Mau  xem, trong thanh ngọc dường như  một vệt máo. Vệt mỏng mềm mại như tơ như khói, thật , đây đúng là kỳ quan của tự nhiên." Một giám định sư cầm kính lúp  thoáng qua   khỏi thốt lên kinh ngạc.
 
"Thật ?  cũng  xem." Mấy giám định sư khác   liền chen chúc .
 
Loại dị sắc tự nhiên bên trong khối ngọc như   hiếm, nếu thật sự , giá trị của cái bút ống ngọc  sẽ tăng lên nhiều .
 
Dương Miên Miên chống cằm  nhóm  trung niên độ tuổi trung bình  ngoài 50, mà  như trẻ con chơi đồ hàng tụ  bàn tán,  nhịn  bật .
 
Gì mà kỳ quan tự nhiên, cô  cần  cũng  vệt máo đó là máo thật tạo thành.
 
Cái bút ống  phát  ánh sáng màu đỏ, chắc chắn từng dính máo, hơn nữa còn là thứ  khai quật từ  đất lên, âm khí  nặng. Dương Miên Miên lặng lẽ quan sát  đàn ông trung niên mang bút ống  tới, ấn đường tối sầm, u ám  tan. Rõ ràng  sát khí từ máo  bút ống ảnh hưởng.
 
Tuy nhiên,  đàn ông  mày rậm mắt to, khuôn mặt vuông vắn,   chính trực,  giống kiểu  đào mộ phát tài.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Thừa dịp mấy giám định sư đang vây quanh bút ống, Dương Miên Miên gọi  đàn ông trung niên tới, hỏi: "Cái bút ống ngọc  ông lấy từ ? Có  là đồ gia truyền ?"
 
Người đàn ông trung niên ngẩn ,  hiểu  Dương Miên Miên hỏi  nhưng vẫn thành thật trả lời: "Ba năm  một  bạn cầm cố cho . Ông  nợ   ít tiền hàng nhưng  trả nổi.  thấy ông   còn cách nào khác, mà đồ    giám định là thật nên mới nhận. Sao ? Cái bút ống ngọc   vấn đề gì ?"
 
Dương Miên Miên  hỏi: "Người bạn  của ông giờ  ?"