Chiếc gương  là do sư phụ tặng cho   khi   thành nhiệm vụ trừ tà  đầu tiên,   bốn năm ,   quá quen thuộc với nó. Bạch Lâm nhanh chóng   từng chi tiết của chiếc gương.
 
Dương Miên Miên  theo lời , quả thật đúng, nhưng cô cũng  lập tức trả  gương cho Bạch Lâm: " giúp , chẳng lẽ   nên cảm ơn  ?"
 
"Cảm ơn." Bạch Lâm  hề do dự. Đối phương  đúng,   quả thật cô  giúp, nếu  chiếc gương  thể   đội trưởng đội bảo vệ ném  nhà vệ sinh.
 
Bạch Lâm nghĩ , ánh mắt  khỏi rơi  tay  của Dương Miên Miên đang cầm cây roi đen.
 
Cây roi    đen nhánh, ánh sáng đèn trong hành lang  thể phản chiếu lên nó,    cảm thấy lạnh lẽo,    từ chất liệu gì...
 
"Này, Bạch Lâm  cảm ơn ,  cô còn  trả gương  cho  , chẳng lẽ  chiếm  của riêng ?" Cát Tiểu Vi thấy Dương Miên Miên vẫn cầm Huyễn Nguyệt Kính, tức giận .
 
Dương Miên Miên nghiêng đầu, lạnh lùng liếc Cát Tiểu Vi một cái: "Đợi cô xin ,  sẽ trả  cho  ."
 
Cát Tiểu Vi sững sờ, đối phương rõ ràng thấp hơn cô, nhưng cái liếc mắt nhàn nhạt    khiến cô  cảm giác như  coi thường. Cát Tiểu Vi mặt đỏ lên,  Bạch Lâm và Lương Tinh bên cạnh, phát hiện hai  dường như   ý định  đỡ cho cô.
 
Ý gì chứ, cô chỉ vì gấp rút giành  Huyễn Nguyệt Kính mà lỡ lời nặng nề thôi mà. Cát Tiểu Vi khó chịu mím môi,  thấy Dương Miên Miên vẻ mặt thản nhiên,  càng tức giận hơn.
 
"Dựa  cái gì mà   xin ,   xin , ai  cô    chiếm  của riêng ?" Cát Tiểu Vi âm dương quái khí  tiếp: "Không   rửa tay  khi  vệ sinh ,  hỏng thứ , cô đền nổi ?"
 
Cát Tiểu Vi  dứt lời, cây Đả Hồn Tiên liền vang lên một tiếng "chát"  sàn  bật mạnh lên, đuôi roi  vặn quất  miệng Cát Tiểu Vi.
 
"Ưm!"
 
Cát Tiểu Vi chỉ cảm thấy  mắt lóe lên một cái bóng đen, môi cô mát lạnh, đột nhiên mất hết cảm giác. Cô theo phản xạ ôm lấy miệng, đợi phản ứng , khuôn mặt lập tức trở nên trắng bệch.
 
"Ưm... ưm ưm..."
 
Cát Tiểu Vi kinh hãi  Dương Miên Miên,   gì đó, nhưng miệng dường như   của  nữa, ngay cả mở miệng cũng  thể.
 
Cô... cô  thật sự dùng roi đ.á.n.h  mặt cô, cô... cô   hủy dung ...
 
Nghĩ đến đây, Cát Tiểu Vi sợ đến phát , nước mắt to như hạt đậu lã chã rơi xuống mặt.
 
"Tiểu Vi, cô   chứ." Lương Tinh và Bạch Lâm cũng phản ứng , vội tiến lên kiểm tra mặt Cát Tiểu Vi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-277.html.]
 
Hú... cũng may, mặt   thương, chỉ là...
 
Bạch Lâm kéo tay Cát Tiểu Vi , ánh mắt dừng  môi cô.
 
Môi vẫn nguyên vẹn, đến cả  chút vết đỏ cũng  , chỉ là Cát Tiểu Vi  t.h.ả.m thiết, nước mắt nước mũi dính đầy mặt, trông  khó coi.
 
Bạch Lâm thần sắc phức tạp buông tay, cùng Lương Tinh  , trong mắt cả hai đều  chút chấn động.
 
Họ    thấy cây roi đ.á.n.h  miệng Cát Tiểu Vi, tốc độ nhanh đến mức họ  kịp ngăn cản, tiếng va chạm trầm đục đó, nghĩ  thấy đau,    thể   chút dấu vết nào.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Ưm... ưm ưm..." Cát Tiểu Vi thấy biểu cảm của Bạch Lâm và Lương Tinh  đúng, chỉ nghĩ  thật sự  hủy dung, nước mắt nước mũi chảy càng dữ dội.
 
Khóc như , chẳng còn chút nào xinh ,  còn giống một tiểu hoa của Huyền Môn.
 
Lương Tinh  cảm tình với Cát Tiểu Vi, vốn  an ủi vài câu, nhưng  thấy nước mũi  chảy đến môi cô, thật sự  đành lòng , ánh mắt loé lên    chỗ khác.
 
"Nếu cô   xin  thì thôi, coi như huề." Dương Miên Miên  xong, ném Huyễn Nguyệt Kính về phía Bạch Lâm.
 
Cô  cho cơ hội, là đối phương   quý trọng, cô cũng coi như   lễ hậu binh .
 
Đả Hồn Tiên chỉ đ.á.n.h  hồn,   tổn thương da thịt, nên   hại gì cho con , coi như là một bài học nhỏ. Hơn nữa, Đả Hồn Tiên trừ âm hồn, dù đ.á.n.h cô  một roi cũng coi như giúp cô  đuổi bớt âm khí bám   từ khi họ lên tầng bốn.
 
Dương Miên Miên  hề  cảm giác tội  vì  đ.á.n.h một cô gái xinh , cô cuộn Đả Hồn Tiên , chuẩn  nhét  túi áo khoác bông. Mặc đồ dày  mùa đông thật là tiện, cô  cần dùng roi như thắt lưng nữa.
 
Bạch Lâm vội vàng đỡ lấy Huyễn Nguyệt Kính, nhưng do động tác của Dương Miên Miên,   càng  rõ cây roi trong tay cô.
 
Từ nhỏ sư phụ    là   thiên phú, nhạy cảm với âm khí và chính khí, là một nhân tài hiếm  để tu luyện huyền thuật, nhưng lúc     thể phân biệt nổi khí tức  cây roi  là gì.
 
Dường như  chính khí, cũng  âm khí,  chính  tà, khó lòng phân biệt.
 
Dù  thì đây tuyệt đối   cây roi bình thường,  nên  phận của cô gái  mắt  trở nên bí ẩn.
 
Chẳng lẽ cũng là  trong Huyền Môn?