Úc Quảng Bình liếc nhẹ   Quách Kiếm đang nghĩ gì, lắc đầu bất đắc dĩ, nhỏ giọng khuyên: "Lão Quách ,   khuyên một câu, bây giờ  như  nữa. Giới trẻ bây giờ học nhiều,  tin  tà ma nhiều, huyền môn  còn hưng thịnh ông cũng  , nhà nào   đứa trẻ  khả năng như  đều  cưng chiều. Nếu ông còn  ý nghĩ  dạy   một bài học, thì  khuyên ông đừng nghĩ nữa, tránh gây thù chuốc oán. Ông cũng thấy thiệp mời của Trương Niệm Sơn của Hỗn Nguyên Quan  đấy, chẳng lẽ ông  đắc tội với lão hồ ly Trương Niệm Sơn?"
 
Nghe , lòng Quách Kiếm chùng xuống, lúc  mới thật sự nhận  vấn đề. Trong lòng ông tuy  chút  phục, nhưng cuối cùng cũng  phản bác lời Úc Quảng Bình.
 
Chỉ là mặt  chút  hổ,   ông  mất mặt  ít,  còn  Úc Quảng Bình bắt gặp. Quách Kiếm giận dữ trừng mắt  Cát Tiểu Vi bên cạnh.
 
Cát Tiểu Vi  sư phụ trừng mắt, mặt mếu máo.
 
Cô   đối phương là khách mời đặc biệt của đạo hiệp, nếu   thì   tự rước nhục  .
 
Sự phiền muộn của hai thầy trò Quách Kiếm     trong sự quan tâm của Dương Miên Miên, cô cầm thiệp mời  đến cuối hành lang  cửa hội trường.
 
Hội đạo hiệp   bảo vệ như tầng ba, chỉ  một tiểu đạo đồng  mười tuổi, đội mũ đạo, hai tay để  bụng,   nghiêm trang, trông  đáng yêu.
 
Trước khi đạo đồng kịp hỏi, Dương Miên Miên  đưa thiệp mời  tay  .
 
Thiệp mời  chạm tay, phúc trạch chi lực từ đầu ngón tay lan tỏa khắp cơ thể, đạo đồng   run lên. Cậu  kinh ngạc  đại tỷ tỷ  mặt,  đó lật xem thiệp mời.
 
Hóa  là khách mời đặc biệt của Hỗn Nguyên Quan.
 
Ánh mắt đạo đồng sáng lên, dù còn nhỏ, đạo tâm   định,    khỏi ngẩng đầu  Dương Miên Miên vài .
 
Tỷ tỷ  thật .
 
Dương Miên Miên mỉm  nhẹ nhàng, để mặc đối phương .
 
Là khách mời đặc biệt  mời đến, đều là   khả năng vượt trội. Tiểu đạo đồng nghĩ , cúi  kính cẩn chào Dương Miên Miên,  đó vận khí đan điền,  to nội dung  thiệp mời.
 
"Chào đón khách mời đặc biệt của Hỗn Nguyên Quan, cư sĩ Dương Miên Miên đến hội đạo hiệp Cẩm Thành."
 
Đừng  tiểu đạo đồng nhỏ, giọng  thật vang dội, từng chữ rõ ràng. Người trong hội trường  tiếng đều ngạc nhiên, đồng loạt  về phía cửa.
 
Trước cửa là một cô gái nhỏ nhắn, mặc áo phao đen rộng thùng thình, chỉ lộ  khuôn mặt nhỏ nhắn.
 
???
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-282.html.]
Khách mời đặc biệt của Hỗn Nguyên Quan?
 
Người  hiểu gì cùng  về phía trưởng quan Trương Niệm Sơn  ở bàn đầu tiên.
 
Chỉ thấy Trương Niệm Sơn ngơ ngác một lúc, đột nhiên vội vàng  lên, đẩy ghế,  về phía cửa, nhưng   hai bước, ông dường như nhớ đến  phận, bước chậm , bên cạnh một  tử nhanh chóng chạy .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Dương Miên Miên lúc  cũng  ngơ ngác,  ngờ đạo đồng   to như ,  ánh mắt đều đổ dồn  cô.
 
Cô cảm giác  như bóng đèn nghìn oát, sáng rực.
 
Thái Hoành An bước nhanh đến  mặt Dương Miên Miên, vui mừng : "Dương đạo hữu, cuối cùng cô cũng đến,  còn tưởng cô  đến." Nói xong    ngốc nghếch, đưa tay gãi đầu.
 
Lúc , trưởng quan của Hỗn Nguyên Quan - Trương Niệm Sơn cũng bước tới, ông   ngốc như Thái Hoành An, chỉ nhếch mép mỉm , gật đầu với Dương Miên Miên,  một câu: "Dương đạo hữu an lành." xem như chào hỏi.
 
 dù , cũng đủ để  khác kinh ngạc. Có thể khiến trưởng quan đích   đón, cô gái nhỏ  rốt cuộc  lai lịch thế nào.
 
Quách Kiếm dần bước tới, theo phản xạ dừng , mặt trắng bệch.
 
Không ngờ cô gái    Trương Niệm Sơn coi trọng như , nếu cô  nhân cơ hội đàn áp  vài câu,   ngày tháng của ông  trong huyền môn  dễ dàng gì.
 
Lúc  Quách Kiếm  khỏi hối hận vì    tìm hiểu kỹ đối phương,  mạo  gây chuyện, bây giờ  những  đòi   công bằng mà còn mất hết mặt mũi.
 
Cát Tiểu Vi cũng     gây họa, mặt trắng bệch, theo sát  Quách Kiếm,  dám  gì.
 
Dương Miên Miên nhận  thiện ý của Trương Niệm Sơn, lúc  mới dần tỉnh táo , cố gắng   ánh mắt tò mò của  khác, cũng  theo,  dối  chớp mắt: "Vốn sáng sớm  định đến, nhưng  việc khác nên đến muộn, mong thông cảm."
 
Trương Niệm Sơn nhận thấy âm khí quanh Dương Miên Miên  tan hết, càng  hiền từ: "Không muộn, đến đúng lúc."
 
Dương Miên Miên theo Trương Niệm Sơn  .
 
Bố trí của hội đạo hiệp khác với hội từ thiện, trong đại sảnh đặt bàn vuông bát tiên, mỗi bàn một chỗ  chính.
 
Nhìn từ   , thứ bậc rõ ràng,  hàng đầu đều là trưởng quan hoặc gia tộc huyền môn lớn, một vị trưởng bối dẫn theo hai ba  tử môn phái, trưởng bối  chỗ chính,  tử  bên cạnh, thỉnh thoảng  chỗ trống. Đến hàng cuối cùng, các bậc trưởng lão  bốn phía, nếu   tử  cùng,  tử   sư phụ,  nghiêm.
 
Điều  cũng bình thường, gia tộc lớn và đạo quán  nhiều tài nguyên,   tư chất  đều  gia tộc hoặc đạo quán lớn, còn những môn phái nhỏ, ít khi   tử xuất sắc, dù   đến hội đạo hiệp cũng chỉ là cho đủ .