Võ Tiểu Tứ  , lưng cứng ngắc, nhưng   lá gan   xem.
 
Lưu Dũng cứng đờ chớp chớp mắt, lấy  tinh thần.
 
Hắn tập trung   phía  Võ Tiểu Tứ, là cửa xe ngăn cách với bên ngoài tối đen,  gì  nữ nhân nào?
 
 chính mắt  hồi nãy   thấy! Hắn c.ắ.n chặt răng   chuyện, sợ rằng mở miệng  , đối phương sẽ phát hiện  tiếng hai hàm răng của  đang va  .
 
Ý   tan  lúc nào, Lưu Dũng cuối cùng tìm về một tia lí trí.
 
Hắn  Dương Miên Miên phía , càng nghĩ càng thấy  thích hợp. Nữ nhân bình thường đêm khuya sẽ lái xe đến chỗ hẻo lánh  ? Còn đang nghi hoặc,   đến cửa xe đang mở một nửa từ lúc nãy, bỗng ý thức  từ lúc lên xe họ  chú ý đến cửa.
 
Sao trong xe lạnh như ? Hắn  theo bản năng  bảng điều khiển trong xe. Vừa , cả  bống cứng đờ.
 
Gặp quỷ , xe  mở điều hòa!
 
Trong xe lâm  yên tĩnh. Dương Miên Miên xoay tay lái, đầu xe  chuyển,  hết con đường cũ, xe   một con phố.
 
Ánh đèn mờ nhạt chiếu xuống nền đường xi măng. Đầu phố chính là một phòng khám.
 
Cửa phòng khám khép hờ,  cửa mở một bóng đèn,  bóng đèn dày một lớp thiêu . Ánh sáng xuyên qua lớp thủy tinh bẩn thỉu chiếu sáng biển hiệu sớm  phai màu: "Phòng khám Quý Thị".
 
Dương Miên Miên dẫm phanh: "Đến ".
 
Mấy chữ  với Lưu Dũng và Võ Tiểu Tứ giống như ân xá, 2  lập tức nhanh nhẹn phi xuống xe.
 
"Xem vị tiểu ca  giống như   việc gì,  cần  xuống xe  với các  ?"
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Không cần, Tiểu Tứ  , ngài còn  việc cứ    ạ,   phiền ngài nữa". Lưu Dũng sợ đến mất hồn,  phát hiện chính   dùng kính ngữ  chuyện với cô gái  mặt.
 
"Nếu   việc gì thì đừng đến phòng khám, tiết kiệm chút tiền chữa bệnh."
 
Nói xong, cô  rõ ý vị quét mắt về chỗ phòng khám, dẫm chân ga, nghênh ngang rời . Trên xe  còn 2   nữa, cô gái váy trắng   ép  góc nữa, nhẹ nhàng thở  .
 
"Làm  tồi." Dương Miên Miên khen ngợi.
 
Cô gái gượng ép kéo kéo khóe miệng. Vừa  tên tóc đỏ bát tự nhẹ, dương khí dồi dào, cô mới mượn một ít dưỡng hồn thể. Hồn thể của cô  đường  dương khí của Dương Miên Miên đốt đến đáng thương. Hai    xuống, cô  cảm thấy như  nắng hè rực rỡ chiếu  , nóng nực khó chịu. Cũng may Khu phố  3 cũng  gần , qua 2 ngã tư nữa là tới.
 
Đây là vùng ngoại ô cũ, cả khu phố đều là nhà hai tầng, tầng 1  mặt tiền cửa hiệu, chỉ  điều lúc   gần nửa đêm,  ai mở cửa buôn bán nữa. Chỉ  nhà cuối phố, bởi vì nhà  tang sự, nên vẫn còn sáng đèn, cửa khép hở, bên cạnh dựng  ít vòng hoa, còn mơ hồ vọng  tiếng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-3.html.]
 
Càng gần đến nhà, khuôn mặt nữ quỷ càng trở nên bi thương. Cô c.h.ế.t đột ngột, mấy hôm nay hồn phách vẫn ở  ngã tư trong thành phố, kí ức mơ hồ, nay về gần nhà kí ức mới càng ngày càng rõ ràng.
 
Hai ngày  cô   như bình thường,  nghĩ tới  là  cuối cùng gặp  . Ngước mắt thấy biểu tình của ma nữ, Dương Miên Miên trong lòng chợt động, nhưng tình cảnh  cô  gặp qua nhiều, cũng thành quen, ngữ khí nhàn nhạt, :"Tới ."
 
Lúc ,  cánh cửa khép hờ, bổng nhiên một em bé 4-5 tuổi chạy .
 
"Mẹ, con   cơ!",em bé  gào.
 
Phía  bé, một  đàn ông đuổi theo phía .
 
Người  râu ria xồm xoàm, mắt đầy tia máu,  mặt mang theo bi thương, ôm em bé trong lòng, dỗ: "A Bảo ngoan,     với con  ? Con lớn , con ngủ một   mà."
 
Người đàn ông bế em bé lên, ngước mắt liền  thấy ô tô của Dương Miên Miên.
 
Anh  nhíu mày, phía    đường  nữa, buổi tối như     xe chạy đến đây nhỉ?.
 
Em bé cũng  thấy xe của Dương Miên Miên, đưa tay   động tác   bế: "Mẹ......"
 
Bên trong xe, Dương Miên Miên lúc  đang tính  đầu bỗng dẫm phanh.
 
Cô nghĩ nghĩ, liền tháo chiếc lục lạc  gương chiếu hậu xuống.
 
Cái  gọi là trấn hồn linh, cô dùng điểm đổi,    thể an hồn trừ tà. Chỉ là công năng  cô  cần dùng tới.
 
Dương Miên Miên cầm lục lạc trong tay,  tới  mặt hai cha con. Thấy   là , mặt  bé lộ rõ thất vọng, con ngươi  lập tức đong đầy nước mắt,  rống lên.
 
Dương Miên Miên treo lục lạc  tay em bé, dỗ: "A Bảo ngoan,  ngủ ,  con chờ con trong mơ đấy."
 
Không  là do thanh âm của Dương Miên Miên ôn nhu,  do tác dụng của Trấn hồn linh, em bé thực sự   nữa.
 
Vẻ đề phòng trong mắt  cha dần rút .
 
Từ lúc  em bé mất , mấy hôm nay, thằng bé gần như  cả ngày, dỗ thế nào cũng  nín, khó   cảm giác yên bình như lúc .
 
Dương Miên Miên  nữ tử áo trắng  cạnh hai cha con, khuyên nhủ: "Mau về nhà ".
 
Người cha  Dương Miên Miên, ánh mắt cảm kích  rời . Nữ quỷ   hai cha con một bước. Vừa  cô   cạnh con trai liền thấy cảm giác khó chịu, nên cô hiểu lục lạc  hẳn là đồ .
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết nay đổi tên thành Tiệm Tạp Hoá Lông Gà