Dì Lục : "Ở đây chỉ là nơi nhỏ, bình thường ít  đến.  nhà dì phòng nhiều, các con  chê thì chen chúc một chút cũng ."
 
Nhà của Bản ghi nhớ là nhà hai tầng,  là một phòng khách và bếp,  là ba phòng ngủ. Theo dì Lục ,  lầu vốn chuẩn  cho Bản ghi nhớ cưới vợ, sàn sưởi gì đó đều  lắp đặt xong.
 
"Vậy phiền dì ." Ở đây   khách sạn,   cũng   lựa chọn khác.
 
"Không ,  ." Dì Lục  hiền từ, "Các con lên chọn phòng  , dì  lấy chăn." Nói xong dì Lục xuống lầu.
 
Phòng dì Lục và Bản ghi nhớ ở  lầu. Bây giờ họ bảy , bốn nam ba nữ,  chia ba phòng, nhất định  thừa  một , hoặc ba cô gái chen .
 
Dương Miên Miên  xem qua, phòng ngủ chính là giường hai mét, ba cô gái  cũng  to, ngủ chung chắc là ,  ngờ Ôn Nhã bước  phòng,  phịch xuống giường, khoanh tay lạnh lùng : " ngủ  yên, giường  tối đa chỉ ngủ  hai ."
 
Nói xong cô  thách thức  Dương Miên Miên và Úc Giai, con gà tóc đỏ  phòng khác , giờ  ai chống lưng cho họ nữa đúng .
 
Ánh mắt Dương Miên Miên quét một vòng quanh phòng. Căn phòng  sạch sẽ, rèm cửa kéo , ngoài cửa sổ sạch sẽ là dãy núi phủ tuyết trắng,   tả xiết.
 
Thu ánh mắt , Dương Miên Miên  biểu cảm, gật đầu: " xuống lầu ngủ với dì Lục, hai  ngủ ở đây ." Nói xong, cô liếc  Úc Giai, thấy cô  khẽ gật đầu, Dương Miên Miên mới    khỏi phòng, từ đầu đến cuối   Ôn Nhã lấy một cái.
 
Bị   lờ , Ôn Nhã nghẹn một , cảm thấy  đ.á.n.h  bông, đồng thời cũng thấy  chút  hổ.
 
"Là, là cô  tự  ,    ép cô ." Ôn Nhã mặt  đỏ, nghẹn cổ  với Úc Giai.
 
"Cô thấy yên lòng là ." Úc Giai lười nhác nhướng mi, ở nhà ai   là công chúa nhỏ?   ngoài còn mang theo thói  , hoặc là thiếu thông minh, hoặc là chỉ  EQ  vấn đề, hai loại   cô đều   dây dưa.
 
Dì Lục đang lục tìm chăn trong tủ  lầu, thấy Dương Miên Miên đến  chút ngạc nhiên.
 
Dương Miên Miên : "Lúc nãy ăn cơm, con  dì  chú tết mới về,  lầu  đủ chỗ, con   thể ngủ với dì ?"
 
Dì Lục nghĩ một chút liền hiểu ,  đáp ứng.
 
Dương Miên Miên  ngại ngùng: "Vậy phiền dì ."
 
Để đến kịp nơi ,   sáng nay xuất phát  sớm,  ai  ngủ nướng,  liên tục  xe,   bộ, ai cũng mệt,  đợi dì Lục mang chăn đến, vài   mặc nguyên quần áo  ngủ luôn  giường.
 
Dì Lục mang chăn trở  thấy Dương Miên Miên   giường nghịch điện thoại, hỏi: "Sao con  nghỉ một lát?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-300.html.]
Dương Miên Miên chạm chạm  màn hình: "Đồ ăn dì nấu ngon quá, ăn  no, con chơi game một chút  ngủ." Nói  cô còn cố tình đưa điện thoại cho dì Lục xem.
 
Là trò chơi xếp hình  cần mạng.
 
Đợi dì Lục rời , Dương Miên Miên mới tắt trò chơi, mở  app Kim Mãn Lộ, tìm mục điểm tích lũy, dùng 10 điểm đổi lấy bùa thám hồn.
 
【Bùa thám hồn】, Công dụng: thám sát khí tức hồn phách trong phạm vi 5 mét,  hiệu quả với cả sinh hồn và âm hồn.
 
Cách dùng: dán lên da, cảm thấy nóng tức là  hiệu lực.
 
Thứ  bình thường là gân gà,  đấy giống như một thứ vô dụng, nhưng trong  cảnh xa lạ thế   khá hữu ích, ai  nơi   yêu ma quỷ quái gì ?
 
Bùa thám hồn xuất hiện trong tay cô, giống như miếng dán giữ nhiệt.
 
Dương Miên Miên cũng khá mệt, dán miếng  lên  nhanh chóng ngủ  .
 
Khi mở mắt, cô   trong tuyết, bên tai vang lên tiếng kẽo kẹt, cửa gỗ phía  đang từ từ mở .
 
Dương Miên Miên    đang mơ, điều kỳ lạ là giấc mơ   như chuỗi phim, nối tiếp giấc mơ buổi sáng khi cô  xe.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Cửa gỗ  mặt từ từ mở , một bé gái sáu bảy tuổi, tóc tai rối bù, chân trần, mặc áo thu mỏng manh từ trong chạy . Dương Miên Miên chạm  bụng, đó là nơi cô  dán bùa thám hồn, trong mơ cũng sờ , nhưng     là vì đang ở trong mơ  , nó   phản ứng với đứa trẻ đang chạy tới.
 
Đứa bé  bên cửa, mặt đầy nghi hoặc  Dương Miên Miên: "Chị ơi, chị cũng đến làng chúng em  khách ?"
 
Cũng?
 
Tim Dương Miên Miên đập mạnh, theo lời cô bé hỏi: "Còn ai đến nhà em  khách nữa?"
 
"Có nhiều  chị lắm, mới đến hôm qua."
 
Dương Miên Miên: "Em  họ ở  ?"
 
Cô bé chỉ về phía : "Ở nhà trưởng làng phía ." Nói  cô bé đầy mong đợi  Dương Miên Miên: "Nhà em cũng rộng lắm, chị đến làng em chơi,  thể đến ở nhà em . Trên  chị  mùi thơm, em thích chị lắm."
 
"Tạm thời  thể , chị còn việc khác. Bên ngoài lạnh lắm, em mau  ." Dương Miên Miên lắc đầu, từ túi áo móc  một thanh sô cô la đưa cô bé, là thanh Võ Tiểu Tứ đưa cho cô  xe.