Dãy núi cách nhà  xa, chỉ  vài trăm mét, Dương Miên Miên mất nửa giờ mới chạy đến chân núi. Tuyết rơi suốt đêm, tuyết  đất  dày thêm nhiều, nhưng kỳ lạ là, càng lên núi tuyết càng mỏng,  khỏi     chút cảm giác quái dị.
 
Cô mở bản đồ app Kim Mãn Lộ, hiển thị nơi   gần huyện Thương Bắc, nếu theo chỉ dẫn bản đồ, đây là lối  một thung lũng.
 
Dương Miên Miên ngẩng đầu  cây cối phủ đầy tuyết,  thêm một đoạn, nhưng dù  thế nào,  bản đồ vẫn hiển thị cô đang  tại chỗ.
 
Nếu ,  đến mệt c.h.ế.t cũng  qua .
 
Cuối cùng Dương Miên Miên chỉ  thể  , nhưng  khi , cô chọn một cây, buộc găng tay lên đó.
 
Cô  ngoài một chuyến ,  ai .
 
Sau khi  về, cô phủi tuyết  , đợi  ấm lên mới cởi áo chui  chăn. Có lẽ do mệt quá, đêm đó cô  mơ nữa.
 
Ngày hôm , mới sáng sớm,    dậy tìm tiếp. May là điện thoại  gọi , báo cảnh sát, họ hứa sẽ cử  đến điều tra,   lúc  mới thở phào.
 
 điều lo nhất là, đến tận chiều, họ vẫn  tìm thấy Ôn Nhã, càng kỳ lạ là bóng dáng cảnh sát cũng  thấy. Sau đó, họ  gọi hỏi, bên đồn cảnh sát báo là  cử  đến, nhưng cảnh sát điều tra cũng  mất liên lạc.
 
...
 
Một nỗi sợ mơ hồ bao trùm tất cả.
 
Dương Miên Miên  đồng hồ.Năm giờ, giờ hoàng hôn, hôm qua Ôn Nhã mất tích chính là  thời điểm . Cô chỉ  dãy núi tối qua cô  dò đường: "Các   tìm  núi ? Hay chúng  thử lên đó xem."
 
Nhậm An : "Hôm qua chúng  tìm ,  ."
 
"Hôm qua trời tối,  khi các   bỏ sót thứ gì đó. Nơi  ngoài núi ,  còn chỗ nào giấu  ?" Dương Miên Miên khăng khăng.
 
Mọi  nghĩ cũng .
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Lúc , dì Lục đột nhiên gọi Bản ghi nhớ ,   tìm trưởng làng báo cáo,   cùng bọn họ. Dương Miên Miên  bà thật sâu, khiến bà  thoải mái  .
 
Mọi   hướng về phía ngọn núi mà , dấu chân cô để  tối qua   tuyết phủ kín. Đến chân núi, Dương Miên Miên ngẩng đầu  cây, chiếc găng tay tối qua   thấy nữa.
 
Sáng sớm, tuyết  ngừng rơi, nếu sáng   lấy ,  tuyết ắt hẳn  để  dấu chân, nhưng  .
 
"Đi thôi, chúng  lên núi xem."
 
Mọi  đồng ý, từng  nối đuôi  theo lên núi.
 
"Nơi   chút  phù hợp." Úc Giai đến bên Dương Miên Miên, tay cầm la bàn nhỏ, nhưng la bàn  tít  dừng . Úc Giai  chút sợ: "Ở đây từ trường quá loạn, sợ là ảo cảnh,  sợ chúng  sẽ  lạc mất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-303.html.]
 
Úc Giai   xong, thấy Nhậm An phía  đột nhiên  , mặt đầy sợ hãi: ", chúng  hình như gặp  quỷ đả tường ."
 
Hắn chỉ  một cái cây phía ,   cây  một đống tuyết: "Đây là tuyết lúc nãy   ném lên, chúng   một vòng,   về chỗ cũ."
 
Sắc mặt Úc Giai  đổi: "Ở đây thực sự  trận pháp mê hoặc."
 
Lúc      , phía  là rừng cây dày đặc,  thấy thị trấn .
 
Gặp quỷ giữa ban ngày !
 
Trong chốc lát, mấy  đàn ông đều sợ đến mặt mày tái mét,  .
 
"Này, các  đừng , tiếng to quá, tuyết  cây sẽ rơi xuống đấy." Dương Miên Miên nhắc nhở, trong nhóm chỉ  cô là bình tĩnh nhất, thậm chí khóe miệng còn  một nụ  nhẹ.
 
"Các     gì?    quỷ." Dương Miên Miên bĩu môi,   bản đồ  app, bước vài bước về phía ,    mấy  đàn ông tụt  phía : "Đi nào, các    đông cứng ở đây ?"
 
Hoàng hôn buông xuống, giờ hoàng đạo, lúc  dương khí là thấp nhất, âm khí tăng cao, âm dương giao hội, là lúc khí trường   định nhất. Hôm qua Ôn Nhã mất tích  lúc , nếu họ   khỏi đây, cơ hội duy nhất chính là bây giờ.
 
Hiện tượng quỷ đả tường họ gặp lúc  còn  hơn việc cô  lòng vòng đêm qua mãi mà  di chuyển . Lúc , ít nhất,  app còn hiển thị họ đang di chuyển.
 
Chỉ cần đang di chuyển là ,  bản đồ app Kim Mãn Lộ trong tay,  sợ lạc đường.
 
Ban đầu, cô phát hiện, mỗi khi  vòng qua núi đá và cây cối, sẽ  lệch khỏi quỹ đạo  bản đồ. Sau đó cô quyết định mặc kệ, tập trung  thẳng theo lộ trình, phát hiện thế mà  thể xuyên qua cây cối cản đường.
 
Những  khác thấy cảnh  cũng kinh ngạc há hốc miệng.
 
Ở đây hư hư thực thực, nếu   bản đồ, ai  cây nào thật, cây nào giả?
 
Một giờ , họ cuối cùng cũng  khỏi rừng.
 
Dương Miên Miên  địa chỉ  bản đồ app, thở phào nhẹ nhõm.
 
Huyện Thương Bắc, cô đến .
 
Đứng  chân núi  về phía , đó là một thung lũng. Trong thung lũng  hàng chục căn nhà ngói xếp xen kẽ, vị trí họ đang  là phía bên  của thung lũng, cửa thung lũng đối diện với một vùng trắng xóa vô tận, còn  về phía , chỉ thấy những ngọn đồi nối tiếp,  còn thấy bóng dáng thị trấn với những ngôi nhà hai tầng nữa.
 
Khi họ đến  chân đồi, đúng lúc ánh chiều cuối cùng của hoàng hôn biến mất.
 
Trong thung lũng, ánh sáng của ngọn đuốc  đủ sáng giữa lúc giao thoa ngày đêm.