"Đều là cô..Nếu   cô đoạt hết những thứ vốn thuộc về ,  cũng   đẩy đến bước đường cùng. Thầy cô giáo khen ngợi là , offer của học viện danh tiếng cũng là của .  mà tất cả đều  cô đoạt ..."
 
"..." Dương Miên Miên khoanh tay, vẻ mặt vô cảm: "Sao cô   cô là nữ thần,  thế giới đều là của cô luôn?"
 
"..." Lư Vân nghẹn lời. Một con quỷ cái    sống diss đến mức  thể cãi .
 
Dương Miên Miên tiếp tục: "Có bệnh thì  nhanh chóng trị, cô  bệnh công chúa, coi  là bảo bối của tất cả   ?   quen cô!"
 
Lư Vân thẹn quá hóa giận, đôi tay trảo qua, nhảy thẳng về phía Dương Miên Miên.
 
"  jeet cô."
 
"Phụt..." một trận khói đen bay lên.
 
Lư Vân hét lên, nhanh chóng thu hồi tay, nhưng vẫn chậm một nhịp. Trong nháy mắt tiếp xúc, tay cô   biến thành một đoàn hư ảnh,  sơ qua giống như một bàn tay   ngón tay .
 
"Xí..."Dương Miên Miên hích một tiếng,  bụng giải thích: "hồn thể  hao tổn    đầu thai sẽ thành  tàn tật, thật là đáng thương!"
 
Lư Vân nghĩ đến cảnh đó, nhịn   run lên một chút: "Cô..Cô rốt cuộc là loại quỷ gì ?"
 
Ngón tay  bỏng hồi nãy mang đến cảm giác đau đớn khắc sâu, giống như là đ.á.n.h  chỗ sâu nhất của tâm hồn, Lư Vân gióng lên một hồi trống cảnh giác.
 
Sở dĩ   cô đem Dương Miên Miên trở thành đối tượng cạnh tranh là do hai   cách  lớn.  giờ, trong mắt Lư Vân, Dương Miên Miên chẳng khác gì một con quái vật.
 
" chả  quỷ gì,  là  sống đàng hoàng."
 
Lư Vân lui về  hai bước: "Không, cô là yêu quái"
 
Ầy dà, con quỷ    thích dán nhãn cho  khác thế chứ.
 
Dương Miên Miên  vui, trông cô mềm mại đáng yêu như thế ,  chỗ nào giống yêu quái chứ.
 
Dương Miên Miên túm chặt tóc Lư Vân, đem con quỷ trốn trại  bắt trở về. Cô lấy di động , xoạt xoạt gọi điện về văn phòng Hoàng quyền, điện thoại nhanh chóng  kết nối, bên  nhanh chóng truyền  thanh âm mỹ miều.
 
"Xin chào, đây là phòng  việc Hoàng quyền, chi nhánh Cẩm Thành, xin hỏi  thể giúp gì cho bạn?"
 
Dương Miên Miên : "Là như , nơi   quỷ  đem  thành đối tượng báo thù,   thể phòng vệ chính đáng ?
 
"Có thể!"
 
"Nếu như  cẩn thận phòng vệ quá mạnh đ.á.n.h cho quỷ tàn phế thì  ?"
 
Điện thoại bên  dừng một chút, thanh âm  chút biến điệu: "Có thể sẽ khấu trừ điểm tích lũy để trừng phạt."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Thôi !" Dương Miên Miên ngắt cuộc gọi, lúc  mới phát hiện đối phương đang bốc khói, Dương Miên Miên nhanh chóng buông tay: "Ui, xin , đốt cháy tóc của cô !"
 
"Cô cố ý!" Lư Vân lòng đầy ủy khuất, nhưng   thể  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-32.html.]
 
Ban đêm yên tĩnh, nội dung cuộc điện thoại hồi nãy cô   hết, cô chỉ    thôi. Lư Vân tỏ vẻ đáng thương: "Cô thả   ,   dám đến chọc cô nữa."
 
"Tích tích...."
 
Di dộng  tiếng nhắc nhở.
 
"Người dùng app Kim Mãn lộ  mến, hôm nay bạn  triệt tiêu oán niệm của oán quỷ,    đổi tâm tư của con quỷ, nên bạn  tặng một khung hình avatar "Đại thiện nhân"  lượng  hạn. Hy vọng bạn  ngừng cố gắng."
 
Điểm ? Dương Miên Miên  qua   tin nhắn mấy lượt, phát hiện thật sự   cộng điểm,  còn  phát thẻ  , con  nó, là khung avatar!
 
Dương Miên Miên đen mặt, trừng mắt  Lư Vân, bộ dáng như cô  thiếu cô mấy trăm vạn.
 
"Cô hận  , nhanh lên, ghét  ".
 
Cảm nhận  cảm giác cháy bỏng   Dương Miên Miên, Lư Vân run lên: "...Thật sự  "
 
Dương Miên Miên: "Không, cô !"
 
Lúc Lư Vân run run, quỷ ảnh đang  rã  , bên  cô  khí vặn vẹo một chút,  đó xuất hiện một  trai mặc tây trang.
 
Người   xuất hiện,  thấy Dương Miên Miên, nhanh chóng bay lùi về  một bước:
 
"Miên Miên,  ,  gì ,  quỷ  thương sẽ  trừ điểm tích lũy đấy."
 
"Tiểu hắc ca...." Dương Miên Miên   mới đến, mắt sáng ngời: "Anh đến đúng lúc quá, mau đem gậy  tang  đây em mượn chút."
 
Hắc Vô Thường theo phản xạ ôm lấy cây gỗ trong tay: "Không !"
 
Dương Miên Miên tiến sát thêm nửa bước: "Thật sự  ? Mượn thôi mà, 1 ngày thôi. Em chính là tài xế uy tín nhất Kim Mãn Lộ đấy, lấy danh dự  bảo đảm!"
 
Hắc Vô Thường giật giật khóe miệng, sớm  gặp  sát tinh  ở đây,  sẽ  tới.
 
Hắc Vô Thường vẫn là lo cho tương lai của , thấy Dương Miên Miên ngày cần  gần, rốt cuộc thỏa hiệp:
 
"1 ngày thì một ngày!"
 
Trong chớp mắt, họ   địa phủ.
 
Lư Vân  xích trói tay  theo Hắc Vô Thường, nhịn  , hỏi: "Anh  trai gì ơi, Dương Miên Miên rốt cuộc là  địa vị gì ?"
 
Hắc Vô Thường theo thói quen hạ hạ tay, lúc  mới nhớ  gậy  tang   Dương Miên Miên cầm  , sắc mặt  : "Chính là thổ phỉ!"
 
Dừng một chút, Hắc Vô Thường  : "Một tên thổ phỉ mà quỷ cũng  sợ."
 
Tiếp Lư Vân lãng phí thời gian lâu như  mà chẳng kiếm  điểm nào, Dương Miên Miên vốn tưởng hôm nay  tay  trở về, đang định kết thúc công việc thì app   thông báo.