Hắn cũng  cho rằng Thiện Trí  đúng, Dương Miên Miên   thể là một cao thủ chứ. Lúc học đại học, chuyên ngành của  chính là Tâm lý học, lúc Thiện Trí , trong mắt láo liên,  mười câu chỉ nên tin chín.
 
 nếu Dương Miên Miên  đồng ý cùng Thiện Trí tới đây bắt mà mà   ngủ, thì chuyến   là công cốc,    chút điểm nào mà  về .
 
Dương Miên Miên ngẩng đầu  lên trời, chỉ trong chốc lát mà mây đên  kéo tới, càng ngày càng dày,   còn  thể   một hai ngôi , giờ    thấy gì nữa,  bộ bầu trời như  kéo  một tấm màn đen kịt  đáy.
 
Nhà họ Tống  ở chân núi phía Bắc, ban ngày ánh nắng mặt trời chói lóa còn  nhận , giờ màn đêm kéo đến, những cây cao  đỉnh núi trong mây  như một đám  đang  thẳng,    vẻ thâm trầm. Dương Miên Miên cảm nhận   khí xung quanh, âm khí ngày càng nồng đậm khác hẳn ban ngày. Tầm mắt cô dừng   mấy cành cây vươn  chỗ ban công: "Bên  chính là nơi  thấy những dấu tay ?"
 
" , là nơi đó!" Tống Thừa Càn   tại  Dương Miên Miên   để hỏi, nhưng vẫn trả lời tỉ mỉ: "Đó chính là nơi  đây tam thúc ở, nhưng   tại  gần đây tam thúc chỉ trong thời gian ngắn liên tục phát bệnh, nơi   quá nguy hiểm, nên ông đưa tam thúc qua ở hậu viện, vì  phòng đấy hiện tại   ai ở."
 
Dương Miên Miên: "  thể đến xem qua ?"
 
Tống Thừa Càn   lý do thoái thác, vì  cả 3  dắt    căn phòng . Căn phòng  dọn dẹp sạch sẽ,  vì phòng    ở mà ẩm thấp   mùi gì lạ. Dương Miên Miên  quanh căn phòng, thấy  bàn sách  một khối pha lê, phía  là mấy tấm ảnh.
 
"Đây là...?" - Dương Miên Miên   phụ nữ trong tấm ảnh.
 
Ảnh chụp  vẻ từ  lâu, là ảnh đen trắng, viền  úa vàng, nhưng vẫn  thể    phụ nữ cực kì xinh . Tống Thừa Cần xem ảnh, giải thích: "Đây là  của tam thúc, là bà kế của ".
 
Tống Thừa Cần  chút mất tự nhiên: "Bà  mất tích  nhiều năm , lúc  còn  nhỏ   thấy bà."
 
Mất tích? Qua nhiều năm như   lẽ cũng  chít . Dương Miên Miên   nữ nhân trong bức ảnh,   gì nữa. Bố cục trong phòng  đơn giản,   vật gì trang trí, cô  thẳng đến cửa sổ, mở .
 
Cô mở tầm mắt, từ vị trí   ,  lúc  thể  đến đỉnh núi phía ,  núi là một cây cổ thụ  lớn, cành lá sum xuê,  giống với những cây khác  núi. Dương Miên Miên híp mắt suy nghĩ.
 
"Đó là cây hòe."Âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai: "Cây hòe hình dạng cao lớn, hoa mọc thành chùm, mùi hương đặc trưng, em thử ngửi xem."
 
Dương Miên Miên  thế, cẩn thận ngửi một chút, thật sự ngửi thấy trong cơn gió  mùi thơm. Cô  hiểu nhiều về phong thủy, nhưng cũng  cửa sổ đối diện với cây hòe là  , dễ tụ âm khí, hấp dẫn những thứ  sạch sẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-39.html.]
 
Đồng hồ  vách tường dần dần nhích đến 12. Tống trạch dần càng nặng âm khí. Dương Miên Miên tắt di động,  lên. Ngoài cửa sổ   khi nào nổi lên từng trận gió, như kiểu trời  mưa, cửa sổ cũng  gió thổi loảng xoảng, mấy   ở tầng 2  lúc   hai cha Úc Giai. Úc Quảng Bình cũng cảm nhận  gì đó, nhanh chóng thức Úc Giai đang ngủ dậy. Trong góc, con ch.ó đen bực bội  vòng quanh,  ngừng  về ban công tầng 2, trong miệng  ngừng hự hự cảnh báo.
 
"Đến !"
 
Dương Miên Miên thấp giọng  một tiếng, mắt tràn đầy hưng phấn. Dư Duyên vẫn như đang kiểm tra xác chít,  thấy  liền chậm rãi sập cầu d.a.o điện. Tống Thừa Càn  hiểu  chuyện gì, hỏi: "Cái gì tới cơ?"
 
Gió bỗng lớn lên, mang theo chút mùi của đất,  vẻ trời sắp mưa thật. Dương Miên Miên  ở  cửa sổ,  về nơi xa. Tống Thừa Càn cũng  nhận   gì đó  hợp lý.
 
"Sắp mưa to ." Tống Thừa Càn  mây đen dày đặc đang  ngừng kéo đến.
 
"Đây   là mưa." Dương Miên Miên lắc đầu: "Là Tống gia nhà  kết oán. "
 
Tống Thừa Càn  lưng chợt lạnh, nhưng vẫn   tin: "Tống gia nhà  luôn  tiếng đại đức quanh đây,  gì  chuyện kết oán với ai chứ."
 
Nói thì chậm, nhưng  việc xảy  cực nhanh, mây đen nhanh chóng trùm kín bầu trời, phía chân trời bỗng sáng, một tia chớp rạch ngang bầu trời, tiếp theo, tiếng sấm cuồn cuộn, mưa to tầm tã. Từng giọt mưa to đ.á.n.h  cửa sổ, tạo  từng đám vệt nước, nhanh chóng  ướt góc áo Tống Thừa Càn, nhưng   nhẹ nhõm : "Thấy ,  bảo chỉ là mưa thôi mà."
 
Tầm mắt Dương Miên Miên  dừng ở cửa nhà tầng 1.
 
Trận mưa  ập đến qua nhanh, chỉ trong chốc lát, đống bùa chú của cha con Úc Quảng Bình  ướt  còn gì nữa.
 
"a...." một tiếng gầm rú thống khổ vang lên.
 
Tống Thừa Càn sửng sốt, bỗng kinh hãi: "Không xong, là tam thúc!"
 
Tiếng rống    đều  , đều chạy tới hậu viện. Họ  còn nghĩ đến ước định  đó nữa, việc  ai  thể giải quyết thì tính cho  đó, nếu  chạy tới tranh, chẳng  là công lao đều tính cho những  khác ?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.