" , mỹ nữ , chúng  sẽ bảo vệ cô" - tên mập nắm lấy cơ hội, .
 
Nữ nhân kéo kéo khóe miệng, lúc  mới lui  chỗ cũ.
 
Dương Miên Miên thấy đối phương  nhận  , trong lòng nhẹ thở dài một . Trong phòng  cũng   gì để xem, Tăng Dũng cầm máy   một vòng liền gọi    ,   còn  thầm: "Ngoài tối đen  thì  còn gì sợ nữa ."
 
Nói xong, bên cầu thang bên  liền  tiếng động bùm bùm.
 
"Aiiiii?" Mọi  cầm đèn pin quét qua, hình như   chạy qua, chỉ là còn  thấy rõ,  đó  chạy xa, cũng  ai trả lời.
 
"Đi theo xem!" Tăng Dũng giơ máy   theo.
 
Dương Miên Miên và Võ Tiểu Tứ   cùng,  mới bước qua cửa cầu thang, bỗng nhiên một cánh tay nhợt nhạt từ bên cột vươn , túm chặt lấy cánh tay Dương Miên Miên.
 
"Đừng ." - giọng  lạnh băng
 
"Mẹ ơi...." Võ Tiểu Tứ  dọa suýt nữa vỡ lá gan. Nghe thấy giọng  , Tô Tiểu Bắc và Từ Long dừng ,   khác   thấy liền  khỏi phòng, tiến bước chân  nhanh biến mất.
 
"Anh   ?" Dương Miên Miên lo lắng  Dư Duyên.
 
Cánh tay bắt lấy tay cô lạnh băng, giống như  còn chút độ ấm nào. Trên mặt Dư Duyên   chút thống khổ nào, nhưng lúc  giơ tay bắt lấy Dương Miên Miên  thể cảm nhận  tay  run lên một chút  nhẹ. Dư Duyên   gì nữa, giống như hai tiếng hồi nãy  lấy hết sức lực của .
 
"Lạnh." Một lúc lâu , làn môi  mới  nhấp  một từ nữa.
 
Dương Miên Miên bừng tỉnh đại ngộ, cô thế mà quên mất Dư Duyên tương phản với cô, một  cực âm. Nơi  âm khí nồng đậm như , cũng giống như lúc cô đối mặt với mặt trời chói chang, cũng sẽ khó chịu như . Cô  do dự, duỗi tay đem bàn tay Dư Duyên đang ở  cánh tay  xuống,  đó xen ngón tay , nắm chặt lấy tay .
 
"Anh dựa   chút ." Dương Miên Miên cũng  thấy động tác của   gì  thích hợp, nhưng mà Võ Tiểu Tứ  bên sợ đến ngây  .
 
Trời ạ, đại sư  bạn trai.
 
Tô Tiểu Bắc cũng  về bên , thấy  đàn ông cao lớn  lời Dương Miên Miên rúc   cô, Tiểu Bắc  nhịn  cong khóe miệng lên. Thực sự là  tình cảm.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Dương khí   Dương Miên Miên tuy rằng  âm khí ngăn chặn, nhưng dựa   cô vẫn  thể cảm nhận  ấm áp. Dư Duyên nhắm mắt , ấm áp từ mười đầu ngón tay chậm rãi lan khắp  . Thấy nhiệt độ cơ thể Dư Duyên dần dần trở về bình thường, Dương Miên Miên đ.á.n.h giá bốn phía, kì quái hỏi: "Triệu cảnh quan ?"
 
Vừa  cô  thấy hai  cùng   , hơn nữa cả nữ quỷ cũng  thấy . Nữ quỷ  chính là thấy trai  thì  rời nổi,    thể bỏ  Dư Duyên mà chạy chứ.  hiện giờ ở cửa cầu thang, ngoại trừ cô, Dư Duyên, Võ Tiểu Tứ, Tô Tiểu Bắc và Từ Long  thì  còn ai khác,  bộ giáo đường tĩnh lặng đáng sợ. Dư Duyên chậm rãi mở mắt , con  màu hổ phách nhạt trong bóng tối  còn sâu thẳm hơn ngày thường: "Cậu  đuổi theo một  phụ nữ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-56.html.]
 
"Lại là phụ  nữ,   là cô gái hồi nãy?" Tô Tiểu Bắc  xen , cô vẫn cảm thấy cô gái   gì đó  thích hợp.
 
Dư Duyên lắc đầu: "Không , là cô gái tóc xoăn lượn sóng."
 
Tóc dài lượn sóng? Không  là nữ quỷ  chứ? Dương Miên Miên lộ  thần sắc cổ quái.
 
"Chúng  giờ    đây?" Tô Tiểu Bắc  xuống cầu thang, đề nghị: " thấy chỗ   kì quái,  là chúng   xuống ,  bên ngoài chờ họ."
 
"Vô dụng thôi." Dư Duyên lên tiếng: "Vào  nhưng   ."
 
"Là ý gì?" Lưng Tô Tiểu Bắc chợt lạnh.
 
"Cầu thang , dù cô   xuống bao nhiêu  thì cũng sẽ  về chỗ ." Dư Duyên dừng một chút: "  thử ."
 
"Chuyện ..." Tô Tiểu Bắc sợ tới mức dịch qua bên  bạn trai, Từ Long ôm lấy cô, trừng mắt  Dư Duyên: "Đừng  mà dọa  khác,   thể  chuyện như thế,   tin   ."
 
Từ Long  xong, liền định xuống thang.
 
"Đừng !" Tô Tiểu Bắc ngăn cản: "Đừng , em sợ lắm. Những  khác ? Sao   thấy động tĩnh gì? Giống như...Giống như..."
 
"Giống như  bộ giáo đường  chỉ  năm chúng    ?" Dương Miên Miên .
 
Tô Tiểu Bắc biểu tình như sắp .
 
"..." Từ Long thấp giọng c.h.ử.i một tiếng, sắc mặt trắng bệch, cũng  đòi  xuống nữa.
 
"Giờ    bây giờ?"
 
Từ lúc Dư Duyên xuất hiện, Võ Tiểu Tứ  dạt  khỏi  Dương Miên Miên  dựa  cầu thang, vẻ mặt  cũng  khá hơn Tô Tiểu Bắc là bao.
 
"Làm  nữa?" Dương Miên Miên chớp chớp đôi mắt, khóe miệng bỗng nở  một nụ  hứng thú: "Đương nhiên là đ.á.n.h quái qua màn."
 
Đêm  về khuya, âm khí ở tầng 2 ngày càng dày đặc. Bọn họ  ở cửa cầu thang, hai bên trái  đều là màn đêm   thấy điểm cuối, ánh sáng đèn pin điện thoại giống như  màn đêm nuốt lấy,   thấy gì. Hành lang lúc  giống như miệng quái thú đang bình tĩnh chờ con mồi chui  rọ. Võ Tiểu Tứ rụt cổ, xích  gần Dương Miên Miên hơn một chút: "Đại...Lão đại, chúng  giờ  phía nào đây?"