Bỉ ngạn hoa mọc ở hai bên sông hoàng tuyền, tụ tập âm khí mà sinh , gặp quỷ khí mà lớn lên, tương khắc kim thụy dương khí   cô, chỉ sợ cô mới chạm tay , bông hoa   héo khô mất. Cô   hứng thú huỷ hoại những bông hoa xinh  .
 
"À,   quên mất Dương Miên Miên nhà chúng  là Mặt trời nhỏ. Thật đáng tiếc!" Bạch Vô Thường cũng  vì Dương Miên Miên từ chối mà ngượng ngùng, sắc mặt cũng  đổi, xoay tay  nữa cắm bỉ ngạn hoa trở  túi tây trang. Cuối cùng, còn vươn tay vuốt vuốt cánh hoa một chút. Mắt phượng môi đỏ, tóc đen đồ trắng, n.g.ự.c  cài một bông hoa, bộ dáng như một vị thế gia công tử. Chỉ là  chút  sặc sỡ.
 
Dương Miên Miên rũ mắt xuống, hỏi :"Sao hôm nay Bạch đại ca  rảnh tới đây , ngày thường áp giải ác quỷ   là việc của Tiểu Hắc ca ?"
 
"Hắc ca nhà em   bệnh viện giúp em giải quyết hậu quả. Không giúp bọn  xóa kí ức, sợ rằng ngày mai   lộn xộn."
 
Bạch Vô Thường  Dương Miên Miên nháy nháy mắt: "Tiểu Miên Miên nhà chúng  cũng thật  bản lĩnh,   việc lớn như . Phải  rằng sự tình cần cả hai chúng   tay cũng  nhiều ."
 
Bạch Vô Thường túm tóc đen về phía , mái tóc đen dài như suối nước liền trông như mảnh tơ lụa hảo hạng, trong bóng đêm phản chiếu ảnh sáng sâu kín. Anh dạo bước tới bên Đầu Chó, đôi mắt híp đ.á.n.h giá:
 
"Xí, vẫn là hồn loại, nhưng cũng  vài phần bản lĩnh."
 
"Hồn loại là gì cơ?" Dương Miên Miên hỏi.
 
"Hồn loại chính là âm hồn  cùng loại kết hợp với , tạo thành quái vật. Em  thể tưởng tượng chúng giống như trong phim của con   kiểu quái vật biến đối gen. Dùng cấm thuật, đem hai linh hồn khác giống dung hợp  , dung hợp lệ khí, quỷ khí, âm khí của hai âm hồn, tạo thành một quái vật mới. Vật như   thuộc tam giới,  nhập luân hồi ."
 
Giọng  Bạch Vô Thường vẫn cà lơ phất phơ như , nhưng cũng lạnh  vài phần: "Đến hoa cỏ cũng  cơ duyên nhập luân hồi,    việc  thiên lí bất dung, sợ rằng đến Vô Gian địa ngục cũng  chứa nổi."
 
Nói xong, gió nổi lên: "  thấy hồn loại hầu hết đều   chút bản lĩnh nào,   thứ   thể..."
 
Ánh mắt   dừng   Đầu Chó, c.ắ.n cắn cánh môi đỏ thắm: "Cũng  yếu.  cũng may là em gặp  thứ tàng tàng , bằng  Mặt trời nhỏ nhà  sợ rằng cũng  hút cho khô mất."
 
Bạch Vô Thường oán trách  Dương Miên Miên: "Em quý trọng mạng sống chút ,    thấy em ở Địa phủ sớm như ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-69.html.]
Dương Miên Miên  nhíu mày, Bạch Vô Thường hồi nãy tuy rằng   nhiều, nhưng cô cũng  thể thấy  sự tình hung hiểm, trong lòng cũng cảm thấy bản   chút may mắn. Lúc  cô đều chỉ nghĩ đến điểm tích lũy,  nghĩ nhiều như . Nghĩ đến điểm, Dương Miên Miên liền đưa mảnh gương cho Bạch Vô Thường: "Bạch đại ca,  đến đúng lúc quá. Anh giúp em đưa cái  cho Diêm Vương nhé, đỡ công em  tự   xuống."
 
Bạch Vô Thường  thứ trong tay Dương Miên Miên, mắt sáng lên: "Tiểu Miên Miên nhà , vận khí  tồi nha, cái  em cũng tìm . Diêm Vương   nhất định sẽ trọng thưởng. "
 
"Bạch đại ca   giải thưởng là gì ?" Dương Miên Miên  thấy  giải thưởng lớn liền  híp mắt. Bạch Vô Thường tròng mắt chuyển động,  thần bí: "Anh  thì còn gì bất ngờ nữa, đến lúc đó em sẽ , em  là  quà lớn là  ."
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Dương Miên Miên  Bạch Vô Thường   , cũng  hỏi nhiều, dù  giao đồ  , điểm về đến tay là chuyện sớm  muộn, nếu  thể chạy luôn tới văn phòng  là  nhất. Cô giờ vì từng chút điểm, tuy  tài xế là thiên sư nhưng cũng  mệt. Cô ném Đầu Chó qua cho Bạch Vô Thường: "Việc  đành nhờ Bạch đại ca , trời  còn sớm nữa, em về  ngủ đây."
 
"Được ." Bạch Vô Thường  tủm tỉm, "Đừng nhớ  quá nha,  nghĩ chúng  sẽ gặp  sớm thôi."
 
Bạch Vô Thường  xong,  khí  d.a.o động một chút, giống như lúc tới, nháy mắt liền biến mất.
 
Dương Miên Miên nghĩ đến việc Bạch Vô Thường ,  việc đều  giải quyết  thỏa, tâm tình cô  . Tuy răng bà chủ  chạy mất, nhưng đường đường là một  sống, đó là việc của cảnh sát, cô chỉ cần  đợi điểm về thôi.
 
Dương Miên Miên kéo Võ Tiểu Tứ fđi  ngoài, xe của họ vẫn ở phía bên ngoài.
 
"Đại...Đại sư..." Vẻ mặt Võ Tiểu Tứ lúc  mới hồi tỉnh: "Lúc nãy...Lúc nãy là Bạch Vô Thường của Địa phủ ?"
 
Dương Miên Miên gật đầu.
 
"Cô...." Võ Tiểu Tứ nuốt nước miếng, "Trời...Thế...Thế cũng quá xinh  "
 
Dương Miên Miên thần sắc  chút cổ quái  Võ Tiểu Tứ: "Lời     gặp thì  với  ,   vui lên  chừng sẽ tặng  hoa đấy."
 
Bạch Vô Thường thích nhất là   khác khen  , nếu ai khen  ,   sẽ vui vẻ, mà nếu vui vẻ, sẽ đều hái hoa bỉ ngạn tặng . Bỉ ngạn hoa của Hoàng tuyền, thuộc tính cực âm,  thể ngưng hình chiêu quỷ. Âm hồn còn ,  sống còn tiếp nhận , cùng lắm là mất ngủ vài hôm.