Nhắc tới  vợ  mất sớm, Dương Trí Viễn  , đơ hai giây, ông    hai  đàn ông đang  ngoài ,  cam lòng thở dài một . Dương Miên Miên hiểu rõ tính ba của , chỉ cần ông  quyết, sẽ   đổi, bằng  sẽ chơi trò một  hai nháo ba lăn lộn,   bắt cô   tài xế cũng là trò . Dương Miên Miên kéo vali  đóng gói xong  ngoài  với Bạch Vô Thường cùng Dư Duyên đang  ở phòng khách: "Em  về quê bây giờ, hai  hôm  hẵng đến nhé."
 
Bạch Vô Thường vuốt vuốt tóc mái,  : "Vừa lúc   nghỉ phép,   về quê Miên Miên bao giờ,   theo nhé."
 
Giọng  Dư Duyên vẫn lạnh lùng như cũ: "Anh cũng  nghỉ phép."
 
Dương Miên Miên: "..."
 
Cho nên?
 
Quê Dương Miên Miên cách Cẩm Thành  nửa ngày đường, là một thôn nhỏ dựa  lưng núi,   đều đơn thuần chất phác. Phần lớn  dân ở đây đều  lương thiện, nếu  với bát tự khắc  của Dương Miên Miên, cô cũng  thể lớn lên thoải mái sảng khoái như .
 
Dương Miên Miên lái xe về nhà, một chiếc xe  đủ. Cô  qua gương chiếu hậu, thấy Bạch Vô Thường đang ngon lành ăn tôm hùm đất,  thấy Dư Duyên đang nhắm mắt dưỡng thần,  chút ngây ngốc.
 
Sao cô về quê  mang theo hai   ? Vào trong   giải thích đây?
 
Ba Dương cả đường  cũng  rảnh rỗi, đem chuyện dựng vợ cho con trai của chú Ba kể   sót một chi tiết nào, dáng vẻ  giống như chứng kiến từ đầu đến cuối tình yêu của họ .
 
 Dương Miên Miên nhanh chóng tìm  điểm  hợp lý trong câu chuyện của ba: "Ba  là bên nhà gái yêu cầu tế sống?"
 
"Cũng  hẳn." ba Dương cũng thấy kì quái: "Chuyện vui như , cũng   là  g.i.ế.c heo m.á.u chảy đầm đìa dọa .  mà cũng     nữa, giờ cưới  vợ cũng  dễ dàng,  chú Ba con , nhà gái  yêu cầu sính lễ, chỉ cần chọn ngày và  lễ cưới theo tập tục của họ là . Kỳ thật như  cũng , chỉ là mấy cái đầu heo sống, cũng  đáng bao tiền."
 
Dương Trí Viễn  xong,  thì thầm một câu: "Cũng   là tập tục ở chỗ nào, thời đại  mà còn tế sống, thật là kì quái."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-73.html.]
 
"Trước   một tộc đàn  chú trọng tế sống." Bạch Vô Thường  lột một con tôm ném  miệng   tiếp: "Vu tộc, nhưng Vu tộc   diệt tộc hơn ba trăm năm ."
 
Lúc Dương Miên Miên về đến nhà  là chạng vạng. Thôn nhỏ tọa lạc ở giữa hai núi, xe     trong thôn. Ánh hoàng hôn chiếu xuống thôn trang, tạo  khung cảnh êm đềm. Lúc Dương Miên Miên dừng xe  ở cổng thôn,   đang thu lương thực phơi nắng trong ngày . Cô  xuống xe  thu hút sự chú ý của   .
 
"Tiểu Miên Miên về quê , lâu ngày  gặp, cháu xinh  nhiều quá!", các cô các bác sôi nổi  lên chào hỏi.
 
Dương Miên Miên     đáp lời, hỏi thăm  . Thanh niên trong thôn chủ yếu   ngoài  , chỉ còn một tí  già và trẻ em ở , tuy lâu ngày  về nhưng cảm giác vẫn   thuộc.
 
"Cháu về tham gia hôn lễ của Thiết Trụ ?" Một bác gái  hỏi,    xe thăm dò: "Thiết Trụ cũng cưới vợ ,  Miên Miên  mang bạn trai về  mắt, bác nhớ là hai đứa bằng tuổi  đúng ?"
 
Dương Miên Miên  hổ : "Không vội,  vội."
 
Cô   xong, cửa  xe mở , Dư Duyên và Bạch Vô Thường một trái một   . Bạch Vô Thường mặc bộ quần áo nhảy  của Võ Tiểu Tứ từ lúc nào, một chiếc áo phông rộng thùng thình kết hợp cùng một chiếc quần hoạ tiết nhiệt đới.
 
Hắn híp mắt đ.á.n.h giá thôn nhỏ cách đó  xa, nhấp miệng  : " là mảnh đất địa linh nhân kiệt."
 
Dương Miên Miên  xong lời  cũng   gì. Trước đây  một thầy bói mù xem mệnh cho cô cũng   nếu   bảo địa ,  bát địa  dương như cô, chỉ sợ là  sống  đến tuổi thành niên. Cũng coi như phúc trạch phù hộ. Phần thưởng của Địa phủ tuy  hợp tâm ý, nhưng nhãn quan cũng khá là ok, tuy   bằng Bạch Vô Thường, nhưng cũng là mày rậm mắt to, sinh thời chắc cũng là nam hài nổi bật. Dư Duyên tuy tính cách lãnh đạm nhưng chất xuất chúng, cũng  thể bỏ qua. Hai  đàn ông cao mét tám  như , chỉ một chốc  thu hút ánh mắt  .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Hai tiểu tử   trai như , đoán xem ai là con rể của lão Dương?"
 
Bác nào đấy nhỏ giọng hỏi  bên cạnh. Tầm mắt Dư Duyên từ thôn nhỏ phía xa thu về, đúng lúc dừng  sườn mặt Dương Miên Miên đang  ánh chiều tà phủ lên một lớp ánh sáng ấm áp. Nghe thấy  dân trong thôn  chuyện,   tiếng động  về phía  một bước,  đúng lúc dừng bên  Dương Miên Miên, như một đôi tình nhân.