Nhà Dương Miên Miên là nhà thứ hai trong thôn, là một ngôi nhà trệt nhỏ. Ngôi nhà   khi ba Dương truyền nghề  cho cô   về tu sửa, bên trong  sắp xếp   mắt. Người trong thôn  nhiều,  Dương Miên Miên trở về đều tới hỏi thăm. Dương Miên Miên mất  sớm, ba Dương dù  cũng là đàn ông,  thể chu đáo cẩn thận . Có thể , Dương Miên Miên là ăn cơm  nhà mà lớn lên, quan hệ với   trong  thôn  . Vì      chú Ba  cô  phù dâu, cô liền  do dự trở về. Người tới hỏi thăm cũng  thím Ba.
 
"Miên Miên , thím Ba mong con về quá." Thím Ba là  phụ nữ  mập, bởi vì sắp cưới  con dâu, khóe miệng   khép  . Bà tới chính thức mời Dương Miên Miên ngày mai  phù dâu,  xong  bếp núc nhà cô vẫn lạnh tanh, liền kêu cả nhà qua nhà  ăn cơm. Cha con họ từ chối một hồi vẫn  kéo . Dù  cũng là  thích, cũng  thấy ngượng ngùng. Chú Ba ở tận cuối thôn, là một tập hợp nhà hai tầng nhỏ,  nhà là núi, cũng   mấy  qua , phóng mắt  cũng chỉ thấy  hoa với lá. Dương Miên Miên  phía  nhà, sửng sốt một chút. Cô nhớ là phía   là một vùng cây bách thụ tươi ,    trăm năm tuổi .
 
"Thím , cây  nhà thím ?", Dương Miên Miên lên tiếng hỏi.
 
Thím Ba  cô hỏi,  mảnh  vườn trống trải,  giải thích: "Đây là do thôn  chi tiền,   một con đường lên núi. Họ mời  về xem, thấy  từ vườn cây phía  nhà thím là hợp lý nhất, vì   chặt hết cây . Sau   đường, lên núi cũng tiện, tuy rằng chặt  cũng tiếc, nhưng cũng  đền bù  ít."
 
Dương Miên Miên nhíu mày, xung quanh  là cây cối um tùm, chỉ  một dọc , cảm giác như núi     lấy đao c.h.é.m một nhát, tạo nên cảm giác quái dị   rõ .
 
Ánh mắt Bạch Vô Thường cũng  một vòng quanh con đường , con ngươi  lóe lên một chút.   quyết định   gì, coi như chỉ là  theo Dương Miên Miên kiếm miếng cơm ăn thôi.
 
Thế nhân đều tự  nhân quả,  là nhân viên Địa phủ,   tiện nhúng tay quá nhiều  những việc của dương gian.
 
Lúc  phòng, cảm giác quái dị càng rõ ràng. Dương Miên Miên yên lặng đ.á.n.h giá căn phòng. Vì ngày hôm  chính là ngày tổ chức hôn lễ, cả nhà đều  trang trí  sáng sủa, cửa sổ đều dán chữ Hỉ đỏ,  phát hiện một chút quỷ khí nào, nhưng vẫn  cảm giác áp lực  rõ ràng.
 
Mọi   qua sân, đến đại sảnh. Trong phòng khách, chú Ba đang   chuyện cùng một tiểu tử trẻ tuổi. Nam thanh niên  chính là con của chú Ba, tên Dương Hạ, nhũ danh Thiết Trụ. Dương Miên Miên đ.á.n.h giá hai  trong phòng khách, cũng  thấy dấu vết âm khí và quỷ khí. Cô   đến băng vải  cổ tay chú Ba: "Chú Ba   ?"
 
Thím Ba giải thích: "Là do   chặt cây  thương đấy, chảy chút máu. Thiết Trụ ca của con bảo là  nguy cơ  uốn ván, nhất quyết đến bệnh viện băng bó. Thím ,   lãng phí ,  kiếm tiền cũng  dễ dàng."
 
Tuy thím Ba  như , nhưng trong lời  vẫn  che dấu  vui mừng với sự hiếu thuận của con trai.
 
"Mẹ, con  bao nhiêu  , đừng gọi nhũ danh của con nữa". Dương Hạ  dậy  qua, đ.á.n.h tiếng chào hỏi Dương Miên Miên, ánh mắt dừng   hai  đàn ông phía  cô, dừng một chút:  "Hmmm... Ai là chồng của em gái của  ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-74.html.]
 
Dương Miên Miên lạnh lùng trả lời: "Không ai cả."
 
Dương Hạ  kinh ngạc, ném cho Dương Miên Miên ánh mắt sửng sốt: "Em  lắm nha,  còn  hai lốp dự phòng."
 
"Cái đầu  á." - Dương Miên Miên giơ chân đạp lên đùi Dương Hạ một cái, cảm giác xa lạ lâu ngày  gặp lập tức biến mất.
 
Dương Miên Miên quét mắt  ba    chuyện cùng chú,   đến thím ba đang dọn cơm trong phòng bếp, hiếu kì hỏi: "Chị dâu ?"
 
Cô nhớ là ba cô   chị dâu nhà xa, sợ lúc  lễ  tiện, nên chị  ở  đây luôn, chờ ngày hôm   lễ chỉ cần  qua lễ đường là . Vừa nhắc đến vợ sắp cưới, Dương Hạ liền  giấu  vẻ mặt vui mừng, chu chu môi: "Cô  sợ  lạ,  chút  hổ,  lên tầng ."
 
"Cô dâu mới đều thế mà, thêm một thời gian nữa thì  cả thôi". Dương Miên Miên  ,   thêm gì nữa.
 
Mọi  nhanh chóng   bàn, Bạch Vô Thường và Dư Duyên một trái một    bên cạnh Dương Miên Miên như ông hầm ông hừ, chú thím ba liếc mắt   một cái, trong mắt đều là ý .
 
*ông hầm ông hừ: Hai vị thần canh giữ cửa Miếu của đạo Phật. Một  phun khí trắng từ mũi, một  phun khí vàng từ miệng.*
 
Trên bàn ăn,   vẫn đang bàn luận về việc tổ chức hôn lễ ngày hôm , Dương Miên Miên   chú ba nhắc đến việc tế sống, bất động thanh sắc hỏi: "Thật sự là  tế sống  chú, thời nay cũng  phổ biến tục  nữa,   chị dâu là  vùng nào nhỉ?"
 
"Là  Bắc Sơn." Dương Hạ tiếp lời.
 
"Vậy hai    quen   ?" Dương Miên Miên  hỏi.