Người tới thở dài một : "Việc gì tới sẽ tới, tộc nhân vì bảo vệ bí mật   hi sinh nhiều như , hiện giờ tộc nhân tiêu tàn, nếu cứ như , Vu tộc chúng  thật sự  thể sẽ biến mất  thế gian ."
 
Đề tài  áp lực nặng nề,  xong câu đó, hai  đều im lặng   gì.
 
Thêm một lát nữa, giọng   mới đến  vang lên: "A Bố Gia, nhiệm vụ của ông   thành, nếu  việc thuận lợi, ông cùng  trở về ."
 
"Được, ." Lão nhân thanh âm mãn hàm bức thiết.
 
Người tới dừng một chút,  dậy kéo cửa .  lúc ánh trăng xuyên qua làn mây dày đặc, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống, dừng  mặt   mở cửa.
 
Một gương mặt thanh tú bình phàm.
 
Người tới ngẩng đầu  ánh trăng như cái khay bạc, bước  ngạch cửa, dừng chân một chút: "A Bố Gia, ngày mai tới uống một chén rượu mừng của  . Ngày đại hỉ,  cũng hy vọng  tộc nhân chúc phúc."
 
Được  trong phòng nhận lời,   mày giãn  một chút, toát  vài phần tiểu nữ nhi kiều thái tới.
 
Hỗn lễ đúng hạn tới,    khí xa hoa quý phái của thành thị,  phá lệ giản dị nhiệt tình.
 
Dương Miên Miên  bộ váy phù dâu thím ba chuẩn  cho cô, là một bộ sướn xám màu hồng phấn,   thủ công,   vặn. Cô  quần áo xong   phòng, cô dâu cũng  trang điểm xong   giường. Lâu Tịnh vẻ mặt thẹn thùng, trang điểm theo lối tân nương, bớt  chút thanh nhã thường ngày,  thêm chút kiều diễm.
 
Cô  mặc váy cưới trắng mà là một bộ cát phục truyền thống. Màu sắc bộ đồ là màu đỏ  tối, thêu hoa văn phức tạp,   vẻ  giống hoa mà giống đồ đằng, vật tổ hơn.
 
Mấy bà thím trong phòng  ngừng khen bộ đồ  , theo lời   , Dương Miên Miên  thể suy  bộ đồ tân nương  là do Lâu Tịnh đem từ quê đến, là thứ hồi môn duy nhất của cô.
 
Bên ngoài bỗng vang lên tiếng pháo, giờ lành  đến.
 
Dương Miên Miên duỗi tay nâng cô dâu ăn mặc lộng lẫy dậy, ngón tay chạm  hỷ phục liền thấy thật trơn láng, chỉ là  lạnh một chút.
 
Dương Hạ  ở cửa ngóng một hồi lâu, thấy Dương Miên Miên đỡ vợ  ,   liệt mặt luôn .
 
Tiếng pháo, tiếng chiêng trống, ồn ào một góc chân núi,  khí vui mừng.
 
Tân nương tiếp nhận bó hoa của tân lang, họ nắm tay   đến căn phòng ở chân núi.
 
Khăn voan  vén xuống, khóe miệng Lâu Tịnh vẽ nên một đường cong. Từ lúc  sinh , lúc cô bắt đầu hiểu chuyện   bồi dưỡng thành Thánh nữ, hơn hai mươi năm qua, cuộc sống của cô giống như chỉ  hai chữ trách nhiệm, cho đến khi cô gặp d.ư.ợ.c Dương Hạ. Cô  từng nghĩ  cũng  thể  hạnh phúc như . Cô tựa hồ  thể lý giải tại  Thánh nữ  đây  thể vì một  đàn ông mà từ bỏ tranh cử Thánh nữ. Hóa  cuộc sống  thể tươi  như .
 
"Đẹp ?" Bạch Vô Thường  cạnh Dư Duyên, chọt chọt cánh tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-79.html.]
 
Ánh mắt Dư Duyên  chằm chằm   ảnh hồng nhạt . Sườn xám hồng nhạt thêu thủ công, đôi giày da màu trắng, mái tóc bình thường vẫn  buộc túm đuôi ngựa nay cũng  thả xuống, sợi tóc nhu thuận rũ  gương mặt, càng  nổi bật gương mặt trắng nõn mịn màng. Anh là  đầu tiên thấy Dương Miên Miên ngoan ngoãn như búp bê sứ như .
 
Anh gật đầu, giọng  như thấp hơn bình thường vài phần: "Đẹp."
 
Theo tập tục nhà gái,  khi  nghi thức hôn lễ cần  cử hành sinh tế. Dương Hạ dẫn vợ dừng   cửa nhà, đầu hướng lên phía , thấy bình đài phía    chuẩn  xong, một con gà trống,  cổ còn  buộc sợi lụa đỏ.
 
Người xem giờ lành thấy hai   ,  hiệu lệnh.
 
"Tế...."
 
Những  sớm  chờ sẵn  bình đài giơ tay c.h.é.m xuống, gà trống phịch một tiếng,  cổ chảy  m.á.u tươi. Máu chảy từ  cao xuống, nhỏ lên nền đất  bình đài.
 
Hôn lễ nhuốm máu,  ít  dự lễ cưới đều thấy   là việc , nhíu mày.
 
Dương Miên Miên cũng nhíu mày, tuy rằng bốn phía   gì khác thường, nhưng cảm giác quái dị vẫn lởn vởn, cảm giác như sắp xảy  chuyện gì đó.
 
"Bái..."
 
Trán Lâu Tịnh chạm đất, phủ phục xuống đất.
 
Thấy vợ  thế, Dương Hạ vốn nghĩ chỉ cần cúi đầu một chút  đơ ,   xem lễ cũng ngây ngẩn cả .
 
Lễ ...Cũng lớn quá .
 
Dương Miên Miên  cạnh Lâu Tịnh, lúc nãy cô còn liếc thấy tay đối phương để  n.g.ự.c kết ấn, trong miệng niệm câu gì đó cô   thấy. Trong lòng cô nghi hoặc,  thấy Lâu Tịnh  lên. Phúc nhân vội tranh thủ thời gian bảo hai   phòng, trong phòng, chú thím ba   sẵn, nóng ruột chờ  kịp. Dương Miên Miên  theo , lúc  cửa, cô  nhịn   đầu    bình đài, cảm giác bất thường càng thêm mãnh liệt.
 
"Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê đối bái......"
 
Không  chủ hôn, chỉ  một đôi trẻ, lấy thiên địa, cha ,  hữu  chứng, theo phương thức tuyền thống mà đồng ý gắn bó suốt đời.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Hôn , hôn ."
 
Sau khi phu thê giao bái xong,   ồn ào lên tiếng, Dương Hạ kích động vén vải che mặt cảu cô dâu lên, lộ  khuôn mặt kiều diễm e lệ ngượng ngùng.
 
"Vợ , em  quá." Dương Hạ  như đứa ngốc.