Lâu Tịnh vẻ mặt vẫn ngây ngốc,  cô kéo lên, cũng  để ý tới  cát phục của   in hai dấu tay mờ mờ.
 
Cảm giác váy ướt   thoải mái, Dương Miên Miên nhấp môi, buông Lâu Tịnh , đặt m.ô.n.g lên giường  cùng Đại Thánh Nữ. Âm khí  giường run rẩy một chút, vang lên tiếng xèo xèo như cái gì  nướng, chỗ giường đá tiếp xúc với Dương Miên Miên  một ít khói đen tràn . Dương Miên Miên giống như  phát hiện , vẫn tự nhiên vẩy vẩy tóc mái  ướt  trán,  Lâu Tịnh : "Thiết Trụ ca   về thôn nhỏ ở Bắc Sơn, em khá là tò mò, các chị học như thế nào vây? Cũng học khoa học tự nhiên ?"
 
Lâu Tịnh : "Vu tộc bọn chị vẫn luôn  bạn cùng núi rừng,  ít xuất sơn, học hành chữ nghĩa trong tộc đều là do lão tộc trưởng dạy cho."
 
Dương Miên Miên nhướng mày: "Vậy bọn chị đến cả phổ cập giáo d.ụ.c đến năm lớp 9 cũng   tiếp thu ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Lâu Tịnh lắc đầu: "Trưởng lão là  bác học nhất thế gian ."
 
"À,  chị cũng  bảng cửu chương chứ?"
 
Lâu Tịnh ngẩn , lắc đầu.
 
Dương Miên Miên nhịn   chép miệng: "Chị đến cả kiến thức sơ đẳng của học sinh tiểu học cũng  , thế mà   tộc trưởng của chị kiến thức uyên thâm bác học nhất  đời?"
 
"Chị..." Lâu Tịnh đỏ mặt, thấy Dương Miên Miên  như thế là  tôn  trọng trưởng lão, nhưng cái bảng cửu chương gì đó, đúng là cô   thật.
 
"Hơn nữa em cũng  tò mò." Dương Miên Miên tròng mắt dịch chuyển: "Vu tộc các chị hàng năm đều  xuất sơn, đều là trach nam trạch nữ,  bọn chị   tìm  đối tượng kết hôn,  là đều giống như chị,  thể xuống núi mấy chuyến, tình cờ gặp gỡ thôi?"
 
"Vu tộc bọn chị nghiêm ngặt quy định   thông hôn cung ngoại tộc, chị...Chị cùng A Hạ thành hôn cũng coi như là vi phạm tộc quy."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-82.html.]
Lâu Tịnh  đến đây, chột   Đại Thánh Nữ, : " chị xuất sơn là do  hạ quẻ, thấy thần linh cảnh báo ở đây  biến cố, cây cổ trấn hồn trăm năm nay sẽ  hủy, ác linh hiến tế sẽ mượn cơ hội gây sóng gió. Chị cũng  ngờ sẽ gặp  A Hạ..."
 
Lâu Tịnh đỏ mặt, :"Chị vốn định sẽ giải quyết chuyện  xong,  về lãnh phạt, cũng từ chức Thánh Nữ."
 
"..."
 
Dương Miên Miên cạn lời, trợn mắt:"Cho nên  vô văn hóa  thể hại c.h.ế.t  là  đó. Đây là cái loại quy củ gì . Ngần nấy năm nay   vẫn tuân theo, tiêu hao tài nguyên nội tộc  , nhiều thế hệ như  , bọn chị vẫn là kết hôn cùng   quan hệ huyết thống ? Chị   , họ hàng gần kết hôn sẽ sinh  con cái c.h.ế.t yểu, dị tật. Khó trách tại  Vu tộc bọn chị giờ  thành bộ dáng như "
 
"Chị..."
 
Lâu Tịnh  Dương Miên Miên , sửng sốt. Trước , Vu tộc  như . Vu Tộc chia  hai nhánh là Vu và Thủ. Vu là những  vu lực xuất chúng, bọn họ tập bặc thệ chi thuật,  thể nhương tai chuyển họa, còn Thủ - vu lực thấp kém, chủ yếu phụ trách về vật chất và bảo vệ  bộ tộc.
 
"Thủ"   hạn chế quá nhiều,  thể thông hôn cùng  thường, nhưng  khi kết hôn sinh con, họ sẽ mang con về tộc để nuôi dạy chung,   bọn nhỏ lớn lên,  chọn những đứa  vu lực xuất chúng, còn những đứa  vu lực thấp kém hơn sẽ tiếp tục duy trì vận mệnh như cha  của chúng. Lúc đó, tuy rằng dân  Vu tộc  nhiều, nhưng con trẻ lớn lên đều khỏe mạnh, cũng  thẻ coi là phồn vinh hưng thịnh.
 
Cho đến 300 năm , Thánh nữ phản bội Vu tộc, thiếu chút nữa hủy hoại  bộ Vu tộc. Vu tộc chịu ảnh hưởng nặng nề, tộc trưởng liền  lệnh một bộ phận Thủ ở  trấn thủ nơi , còn những  khác  bộ di chuyển về Bắc Sơn, cũng duy trì quy tắc   thông hôn cùng  ngoại tộc. Từ đó, tộc nhân ngày càng ít, tuy rằng tộc trưởng cổ vũ tộc nhân sinh thật nhiều con,  Vu tộc lớn mạnh trở , nhưng hiệu quả cũng   mấy. Đặc biệt, từ vài thập niên trở  đây, những đứa trẻ  sinh  và lớn lên khỏe mạnh ngày càng ít, giống như lời Dương Miên Miên , phần lớn con trẻ sinh  đều dị dạng, thậm chí còn  kịp  thấy thế giới   qua đời. Nghĩ đến đàn trẻ con tàn tật, sinh mệnh đáng thương, Lâu Tịnh trầm mặc.
 
"Cô   đúng." Qua thật lâu, cuối cùng cũng  một giọng  đồng tình với Dương Miên Miên, giọng   xuất phát từ bên cạnh cô,  giường đá.
 
"Chùn chân bó gối là chướng ngại lớn nhất của bọn ." Đại Thánh Nữ ngẩng đầu  miệng giếng  đỉnh đầu,  bên ngoài tranh tối tranh sáng, "Khi đó Vu tộc cũng giống như chúng  ở trong động như thế , cho rằng những gì   thấy chính là  thứ thiên địa. Ta và tỷ tỷ từ nhỏ vu lực xuất chúng, tất nhiên  coi thành Thánh Nữ đời tiếp theo mà bồi dưỡng, quanh chúng  ngoại trừ tán dương vẫn là tán dương,  lúc  cho rằng cuộc sống tươi  nhất chính là như , cho đến khi cùng tỷ tỷ cùng  xuất sơn, thấy thế giới bên ngoài......"
 
Đại Thánh Nữ tựa hồ nhớ  chuyện cũ, ánh mắt trở nên mơ hồ, "Thế gian  mỹ diệu như thế,  đến trong mơ cũng  thể tưởng tượng   những thứ như ,  cùng tỷ tỷ dễ dàng  thế gian phồn hoa che mắt......"