Lúc , trong sơn động bỗng nhiên vang lên lạch cạch lạch cạch,   tới.
 
Bạch Vô Thường mặc áo thun hình bộ xương khô quần cộc hoa,  dép lào từ cửa thềm đá rẽ ,  tay  còn xách theo một  sống.
 
"Hehe,  nghĩ tới xó xỉnh  còn  nữ quỷ xinh  như ." Bạch Vô Thường cà lơ phất phơ  một tiếng, vung tay ném  xuống bên chân.
 
Cư nhiên là lão  mù.
 
"A Bố Gia!" Lâu Tịnh kinh hô một tiếng, mới  đến gần ông  hai bước  bỗng nhiên dừng ,  Bạch Vô Thường, biểu tình  chút thất thố: "Âm sai đại nhân, a...... A Bố Gia ông ......"
 
Bạch Vô Thường  bất ngờ chút nào khi Lâu Tịnh nhận  chân  của ,  Vu tộc trong truyền thuyết  huyết mạch thần tự, bọn họ tự nhiên  bản lĩnh  , ngoại trừ Vu tộc nữ nhân ngốc nghếch  gặp  mấy năm  mới  thể thật sự coi  là một đứa trẻ.
 
Bạch Vô Thường thu hồi tâm tư, vỗ vỗ bùn đất  tay, : "Người  là  tìm  ở  núi,  xem  tựa hồ chột   chạy liền bắt . Có chuyện gì chính cô hỏi  ."
 
Lâu Tịnh đến gần lão  mù: "A Bố Gia,   ông đáp ứng  sẽ tới tham gia hôn lễ ?"
 
"Hoắc hoắc ——" lão  mù thật mạnh thở hổn hển: " Vu tộc âm hiểm ti tiện, rượu    uống ."
 
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông  lúc  đối diện với âm hồn của Lâu Nguyệt, đôi mắt mù của ông  như  thể  thấy, bỗng nhiên giãy giụa đến cạnh Lâu Nguyệt thêm vài bước, phủ phục  mặt đất hành lễ.
 
"Phan Lâm kính chào lão tổ."
 
"A Bố Gia, ông!" Lâu Tịnh  dám tin tưởng trừng mắt lão  mù,  một màn  mắt  cho chấn kinh.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Ha ha...... Ha ha ha." Lão  mù chậm rãi  thẳng lên,  mặt  còn một chút bóng dáng từ ái: "Thánh Nữ đơn thuần,  cũng   là A Bố Gia,  họ Phan, kêu Phan Lâm,  cũng    canh giữ ngọn núi  của Vu tộc các cô."
 
Lâu Tịnh tay cả  run rẩy: " mà   của ông rõ ràng  dấu vết hồn thể của A Bố Gia."
 
Lão  mù cầm lấy cây gậy trúc bên cạnh , chống gậy  lên, hoắc hoắc thở hổn hển hai . Cười , bỗng nhiên mở mắt : "Cô  cái  ?"
 
Hốc mắt, chỗ vốn nên là tròng mắt cư nhiên là hai đám hắc khí di động, phía trong hắc khí ẩn ẩn  kim quang tràn , giống như hắc khí đang trói buộc gì đó bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-85.html.]
 
"A Bố Gia!" Lâu Tịnh tức giận đến cả  phát run: "Ông  g.i.ế.c A Bố Gia, còn lấy dấu vết của ông ."
 
"Hắc hắc,  trách thì trách mệnh của    , chắn đường của ". Nếp nhăn  mặt ông  run lên.
 
"Ông thật là quá đáng!" Lâu Tịnh  đầu tiên thấy  ác như , đôi tay kết ấn dẫn một đạo ánh mặt trời xuống .
 
Lão  mù trốn  một chút, nhưng vẫn  ánh mặt trời đ.á.n.h   đùi, lão té ngã  mặt đất, phun  một ngụm m.á.u bầm.
 
  mặt     thấy đau đớn, ngược  càng thêm điên cuồng: "Cô g.i.ế.c  cũng   tác dụng gì! kết giới của Vu tộc   phá, các cô cuối cùng cũng  ngăn  lão tổ."
 
Lão  mù  lúc té ngã bên cạnh Dương Miên Miên,  mặt hướng Dương Miên Miên : "Tiểu Miên Miên, con còn nhớ   với cháu ba con bệnh tật ốm yếu, mệnh c.h.ế.t yểu, nếu    giới thiệu đối tượng kết hôn cho, ba con  sớm c.h.ế.t , cũng sẽ  sinh  con, con  cảm tạ ."
 
Dương Miên Miên hỏi: "Vậy   là ông tìm từ  tới."
 
Ba từng  qua,   tìm thấy ở đường lên núi, phần đầu   thương nặng,  nhớ  quá khứ. Hiện tại lão  mù   như , Dương Miên Miên tâm tư  động,   chừng  thể tra   thế của .
 
"Mẹ con là do  ngẫu nhiên gặp  ở huyện Thanh Đàm,   bà   dòng m.á.u Vu tộc, vu lực hồn hậu,   ai dẫn dắt, lưu lạc thành  thường. Ta tìm  bà  cũng coi như là cho bà  chuộc một phần tội cho Vu tộc."
 
Dương Miên Miên nắm đả hồn tiên thật chặt, "Con  nó,   c.h.ế.t là do ông?"
 
"Làm   chuyện đấy?" Lão  mù lắc lắc đầu: "Lời nguyền của Vu tộc hạ chỉ  thể do  Vu tộc phá,  còn trông cậy  năng lực của bà  để phá lời nguyền , nhưng mà bà  thấy  dương thọ của ba con sắp tận, mạnh mẽ lấy mạng đổi mạng. Tuy rằng đáng tiếc, nhưng cũng nhờ  mà lưu   mạng cho Dương Trí Viễn, cũng coi như là phá  chú  ."
 
Lão  mù  xong, nghiêng mặt "" Dương Miên Miên: "Cả đời  tuy rằng   vô  điều ác, nhưng  bao giờ hại  nhà con một chút nào,   cầu gì khác, chỉ cầu con  thể giúp lão tổ   ngoài."
 
"Nữ nhân ông tìm  từ Thanh Đàm huyện tên là Thẩm Vãn Tình?" Bạch Vô Thường đột nhiên lên tiếng, khí thế   lạnh băng  cho   sợ hãi.
 
Lão  mù nhịn   run lập cập: "Hình...... Hình như là   gọi bà  như ."
 
"A." Bạch Vô Thường  lạnh một tiếng, bỗng nhiên duỗi tay nắm lấy cổ lão, nhấc cả  lão lên: "Lão thật là đáng c.h.ế.t."