"Khụ khụ!" Lão  mù hoảng sợ bắt lấy cánh tay Bạch Vô Thường: "Ngài là âm sai của địa phủ,  thể can thiệp sự việc ở dương gian."
 
Bạch Vô Thường mày nhăn, tay nhịn    dùng thêm sức, thấy sắc mặt lão  mù càng ngày càng kém, Dương Miên Miên nhịn   kéo kéo áo thun của Bạch Vô Thường.
 
Cô    trong nội quy  việc của Văn phòng Hoàng Quyền, nhân viên  thể tự tiện can thiệp nhân quả ở nhân gian, nếu  nghiệp quật  , hậu hoạn vô cùng.
 
Có lẽ là lời nhắc nhở của Dương Miên Miên  tác dụng, lửa giận  mặt Bạch Vô Thường chậm rãi phai nhạt ,  liếc liếc mắt  lão  mù tùy thời đều  thể tắt thở, hừ lạnh một tiếng, ném xuống đất.
 
"Chuyện đó...... Bạch đại ca......" Dương Miên Miên lôi kéo vạt áo Bạch Vô Thường: "Anh...... Quen  em ...?
 
Bạch Vô Thường nhấp môi, thời gian tựa hồ đột nhiên  về tới vài thập niên ,  lúc  nhập  một thể xác trẻ em  hồn,   nữ nhân ngốc nghếch  coi như tiểu bảo bối. Mấy ngày ở chung, là kí ức  thể phai nhòa trong kí ức  âm sai của .
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Bạch Vô Thường  về phía Dương Miên Miên ánh mắt mềm  một chút. Khó trách   đây  thấy cô bé  tự nhiên thấy  cận,  nghĩ tới cô bé   là con gái của nữ nhân .
 
Tiếng sấm phía ngoài sơn động ngoại dần dần yếu , trời cũng dần dần trong, mặt Lâu Nguyệt lộ  một chút gấp gáp. Thấy  ai chú ý tới , quanh  cô âm khí bỗng nhiên tản , hóa thành một đoàn sương đen che khuất hơn phân nửa sơn động.
 
"Không ! Tội hồn  chạy trốn!" Lâu Tịnh kinh hãi, đang   tay,  thấy  đoàn sương đen đột nhiên tan , âm hồn Lâu Nguyệt giống như  trọng lượng, rơi xuống đất.
 
"A a a —— Đồ nữ nhân đê tiện vô sỉ,  ngoài cho !" âm khí quanh  Lâu Nguyệt lúc tụ lúc tán, giãy giụa một hồi lâu mới từ  mặt đất bò dậy, nhưng biểu tình  mặt cô lúc   trở nên  kỳ quái.
 
Không  là đầy mặt lệ khí, mà là vẻ mặt bình thản.
 
"Tỷ tỷ, 300 năm, bất luận tỷ  hiểu lầm gì với , cũng nên phai nhạt , chúng  hiện giờ đều  thành một đống xương trắng, tỷ cần gì  so đo  chuyện trong quá khứ, tỷ  chúng  gắn bó hơn ba trăm năm tại nơi đây, tỷ còn    tâm tư của  ?"
 
Ngữ khí nhẹ nhàng chậm chạp, ngữ khí giống cách  chuyện của Đại Thánh Nữ Lâu Tinh như đúc.
 
Dương Miên Miên lúc  mới phát hiện  thấy âm hồn Lâu Tinh.
 
Lâu Nguyệt vẻ mặt bình thản mới   xong lời , biểu tình  biến đổi, khôi phục bộ dáng âm ngoan: "Thật là ghê tởm! Nếu   vô  hồn phách trong 300 năm qua cung cấp năng lượng cho ngươi,   ngươi  thể tiêu hao Vu lực trấn áp  như . Chúng  là một cặp song sinh,    hạ song sinh chú, đồng sinh đồng tử, ngươi cho rằng    vì   đây ngươi cam nguyện  nhốt ở nơi , còn   sợ c.h.ế.t !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-86.html.]
 
Nói xong lời , biểu tình cô    nữa  đổi một chút,   thực mau khôi phục .
 
Giống như đối phương cam chịu lời kết luận .
 
"Bọn họ   ?" Dương Miên Miên khó hiểu  Lâu Nguyệt âm hồn tự hỏi tự đáp.
 
Lâu Tịnh giải thích : "Trưởng lão từng  qua, song sinh chú là dùng   những đứa trẻ song sinh,  thể  hai  tâm ý tương thông, đối với việc tu tập vu thuật   ích lợi. Như nếu như hai hồn hợp nhất, vu lực lớn mạnh." Lâu Tịnh  lo lắng  hồn thể Đại Thánh Nữ hợp nhất, vẻ mặt lo lắng: " là hồn thể một khi  dung hợp, thì  thể tách  nữa..."
 
"Cái ......" Dương Miên Miên  xong giải thích, theo bản năng  Bạch Vô Thường, liếc mắt một cái: "Cảm giác  điểm giống hồn loại?"
 
Bạch Vô Thường cũng là vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
 
Hồn loại là từ hai âm hồn bất đồng dung hợp mà thành, một khi dung hợp, năng lực âm hồn tăng lên  nhiều, nhưng đồng thời cũng trở thành thứ tam giới  dung, rốt cuộc  thể tiến  luân hồi.
 
Dương Miên Miên  trạng thái linh thể của hai tỷ  Lâu Nguyệt Lâu Tinh, bỗng nhiên nghĩ đến quyển sách trong tay bà chủ ,  quan hệ cùng bí thư của Vu tộc ?
 
Thôn của bọn họ nhiều năm như  tường an   việc gì, kể cả lão  mù phá chú, nhưng nếu trấn hồn cổ bách   chặt , thì trong  thời gian ngắn oán khí âm hồn Lâu Nguyệt cũng thể  bản lĩnh phá tan núi như .
 
Sao   khéo   đường lên núi,  đây là chuyên gia nào đến thăm dò đưa  phương án đó?
 
Từ việc Đầu Chó, đến việc xảy  trong thôn , hết thảy  thứ, tựa hồ là   phía  thêm gió thêm củi, âm thầm mưu tính.
 
Tiếng sấm ngoài Sơn động ngoại    dừng từ lúc nào, trời trong xanh. Lâu Nguyệt  thoáng qua đỉnh sơn động,  mặt hiện lên vẻ điên cuồng.
 
"Lâu Tinh, ngươi xem! Ông trời cũng  thể  khó  , vu lực của ngươi tại đây  sớm tiêu hao 300 năm qua, haha, ngươi còn nghĩ dùng song sinh chú khống chế , thật là  si  mộng!"
 
Khi Lâu Nguyệt  chuyện, trong sơn động âm khí dần dần hội tụ bên  bà ,  thể của bà  tựa hồ chậm rãi ngưng thật.