"Còn  chuyện  ?" Liễu Thục Phân      phòng: "Đại sư đến  thử xem,  cảm thấy đứa trẻ  bát tự  vẻ cao đấy..."
 
Nói xong, Liễu Thục Phân mới nhận   lỡ miệng, lập tức im lặng. Cô  nhanh chóng ôm một đứa bé trong phòng . Đứa bé mặc tã lót,  thể nhỏ con,  đầu lông mày còn  dấu vết trẻ sơ sinh,  vẻ còn  đầy tháng.
 
Dương Miên Miên đ.á.n.h giá Liễu Thục Phân khí sắc hồng nhuận, bước  như bay,  hề giống  mới sinh con. Nếu  đứa bé  do  hồi sáng sinh  cô còn tin.
 
"Đứa bé sinh lúc nào?" Dương Miên Miên hỏi.
 
Liễu Thục Phân dừng một chút: "Chiều mùng hai tháng "
 
Dương Miên Miên tính một chút, hôm nay  đúng đầy tháng. Cô sờ sờ ngón tay út của đứa bé, cảm thấy hữu khí vô lực. Đáng  đứa trẻ đầy tháng  nên nhỏ gầy như . Mới   thấy đứa trẻ    chăm sóc .
 
"Đại sư, cô  phát hiện  gì , bát tự của đứa nhỏ  thế nào?" Liễu Thục Phân sốt ruột .
 
" mới  tính xong, đứa trẻ  là điềm phúc." Dương Miên Miên bịa chuyện: "Nó đầu thai đến nhà cô,  thể coi như là phúc trạch. Nó   vượng sự nghiệp,  đứa trẻ , sự nghiệp của Lâm  phỏng chừng sẽ lên như diều gặp gió. Mẹ cô  bệnh  lẽ là do mệnh đứa bé  quá quý trọng, bà   áp đảo."
 
Tầm mắt Dương Miên Miên dừng   Liễu Thục Phân: " thấy cô cũng  tướng phúc trạch,  hợp đứa nhỏ ."
 
"Chuyện ......" Liễu Thục Phân  chút cứng đờ tiếp nhận đứa bé, biểu tình hồ nghi: "Đại sư  thật ?"
 
"Tất nhiên." Dương Miên Miên mặt  đỏ tim  nhảy, gật gật đầu.
 
Trong lúc  chuyện, Mặt trời    xuống núi, trong phòng tối sầm, Liễu Thục Phân mở đèn lên, ánh đèn u ám m.ô.n.g lung.
 
Dương Miên Miên theo bản năng  ngọn đèn, là đèn dây tóc từ xưa,  bóng đèn còn  cái chao đèn. Dương Miên Miên  nheo mắt, phát hiện  cái chao đèn  cái gì lấm tấm, vì ngược sáng, chỉ  thể  thấy hình dáng mơ hồ, nếu   cô nhãn lực cực  thì  thể  . Không    tại đèn  cũ , bóng đèn bỗng lóe lên hai cái. Đứa bé trong lòng Liễu Thục Phân đang ngủ say đột nhiên mở mắt.
 
Trong nháy mắt, Dương Miên Miên nhịn   duỗi thẳng lưng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-96.html.]
Đứa bé  đôi mắt  lớn, đồng tử cực đen, đôi mắt   cô nhịn   nhớ đến  phụ nữ nhợt nhạt cô gặp buổi sáng. Dương Miên Miên cảm giác ngay lúc đứa bé trợn mắt, khí tràng trong phòng  đột nhiên liền  đổi.
 
Cô nhịn    đến bên cửa sổ, vén bức màn lên,  một chút  bên ngoài. Trên đường, đèn đường  sáng lên, ngẫu nhiên  vài cái ô tô, bánh xe lăn  mặt đất lồi lõm, phát  tiếng loảng xoảng loảng xoảng,  chuyện đều  bình thường.
 
 trong phòng   một loại cảm giác   cực kì áp lực. Ánh đèn xám xịt, lúc đầu giờ tối thôi nhưng thực sự tối tăm,  thứ đều mơ hồ, nếu đảo mắt qua một chút còn  cảm giác ánh sáng vặn vẹo.
 
Dương Miên Miên đ.á.n.h giá một chút, trong phòng   âm khí cũng  quỷ khởi, nhưng  khí   chút  hợp lý.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Đại sư,  chuyện gì ?" Liễu Thục Phân thấy Dương Miên Miên đột nhiên nghiêm túc, đáy lòng  chút hốt hoảng. Lúc cô   lời , đôi mắt đứa bé trong lòng n.g.ự.c  tròng mắt quan sát một vòng, dừng   Dương Miên Miên.
 
Dương Miên Miên  xác định    đứa bé đang  cô ,   thị lực em bé 1 tháng cũng  , chắc là    xa thế. Nghĩ thế, cô liền  đến gần đứa bé hơn, cúi đầu chọc chọc khuôn mặt đứa bé.
 
"Oa......" Đột nhiên, đứa bé  hề báo   lên,  là , nhưng thanh âm  nhỏ bé yếu ớt,    xong đau lòng.
 
"Đứa nhỏ  chắc là đói ."  mặt Liễu Thục Phân hiện lên chút  kiên nhẫn.
 
 lúc , ngoài phòng vang lên tiếng còi ô tô. Liễu Thục Phân ôm con  đến bên cửa sổ   liền : "Là lão Lâm  về, cô giúp  trông con một chút,   xuống mở cửa."
 
Nói xong, cô  liền giao con cho Dương Miên Miên, mặc kệ con đột nhiên  đến tê tâm liệt phế.
 
Dương Miên Miên ôm đứa bé  ở bên cửa sổ,  thấy Liễu Thục Phân ba bước cũng  hai bước xuống tầng mở khóa, một chiếc xe  mới tinh chậm rãi tiến  sân. Con ch.ó ngao trong viện thấy   tiến  đột nhiên  lên, con ngươi hung ác  chằm chằm xe Lâm Mậu Thu, gầm gừ, tựa hồ lúc nào cũng  thể nhào lên.
 
Đứa nhỏ hình như sợ  lạ,  rống lên, Dương Miên Miên dỗ thế nào cũng  .
 
Dương Miên Miên  cặp con ngươi ngăm đen, bất đắc dĩ vô vỗ, nhỏ giọng : "Con đừng , cô sẽ   gì con."
 
Kỳ lạ, một đứa trẻ mới đầy tháng như hiểu lời cô ,   nữa. Đôi mắt đen chớp chớp  cô như đang xác nhận.