05
 
Hôm đó   học thuộc hơn hai mươi từ vựng,   Chu Phàm Tuấn và Diêu Dao cãi  một trận long trời lở đất,  thì im lặng, cô thì rơi lệ.
 
He he, bọn họ đang phung phí thời gian, còn  đang  con đường trở thành trí thức ưu tú,  tự hào lắm.
 
Hôm ,  xách theo túi trái cây bà chuẩn  cho  để  học, thì phát hiện chỗ  của      mất .
 
Người đó  vẻ ngoài thư sinh nho nhã, đeo kính  gọng, chính là học thần luôn  nhất lớp, nam phụ thông minh, IQ cao ngất, xuất  bất hạnh: Doãn Hành Vũ.
 
Dòng bình luận  ùa về như gió:
 
【Tới  tới , nam phụ đến đòi  công bằng cho nữ chính đây!】
 
【Phần đầu truyện   câm nín, giờ thì tình tiết sắp  về đúng quỹ đạo  chứ?】
 
【Nam phụ ép nữ phụ xin  nữ chính, nữ chính cảm động nên tặng  món quà nhỏ, nam chính ghen phát điên  cưỡng hôn nữ chính, trời ơi thích quá!】
 
【Nữ phụ tưởng  quyến rũ lắm, dây dưa với hai nam thần,  còn  gây chuyện,    vả mặt giữa chốn đông , hừm.】
 
  xong bình luận,   sang Doãn Hành Vũ.
 
Cậu   dậy, cúi đầu   từ  xuống.
 
 nhảy lên bàn, cúi xuống khinh khỉnh  .
 
Cậu : “……”
 
“Cậu  thể xuống   ?” –   cạn lời .
 
 chống nạnh, khí thế ngút trời: “Thế thì   xổm xuống mà  chuyện với . Chứ bắt  ngẩng đầu  , mỏi cổ lắm.”
 
Cậu  gật đầu.  từ bàn nhảy xuống   chỗ,   chậm rãi  xổm xuống, ngẩng đầu  .
 
Hồng Trần Vô Định
  nhịn  liền vặt một trái nho ném cho  .
 
Khóe miệng Doãn Hành Vũ giật giật, hỏi: “Cậu  gì ?”
 
  hề hề: “Xin , ở quê  nuôi một con ch.ó sói to, mỗi  nó  xổm kiểu  là   lỡ tay ném đồ ăn cho nó. Phản xạ  điều kiện thôi.”
 
Cậu  nghiến răng  từng chữ một: “Chó. Không. Ăn. Nho.”
 
“  cho chó ăn , đang cho  mà?”
 
Mặt Doãn Hành Vũ lập tức đen .
 
【Ôi trời ơi hahahaha, xong phim , nam phụ là kiểu  cực kỳ  lòng tự trọng, chắc chắn sẽ tìm cách dạy dỗ nữ phụ cho mà xem.】
 
【Tui mê nam phụ lắm luôn , thông minh vô địch, cuối cùng vì tình yêu mà chịu thua, cùng nam chính chia sẻ nữ chính. Hóng xem   trị nữ phụ kiểu gì.】
 
Đọc hết bình luận,  cắn một miếng táo  hỏi: “Tìm   chuyện gì?”
 
“   hôm qua   Diêu Dao ?”
 
 gật đầu: “Ừ, thì ?”
 
Sắc mặt   lạnh : “Đi xin  cô .”
 
  định giơ tay phản ứng thì   : “Mấy hôm  thi,   cùng phòng với .  thấy   cóp, tuy giáo viên  phát hiện , nhưng chắc camera   hết . Hay là   nhắc nhở cô  một tiếng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-nong-thon-chan-chat/chuong-2.html.]
 
Thật lòng mà , khoảnh khắc đó mồ hôi lạnh  túa  như tắm.
 
Cậu   thật đấy. Trước kỳ thi  áp lực quá nên  lén  một mảnh giấy nhỏ.
 
  đó lo  bắt, mà nếu  mách về nhà thì bà  sẽ buồn lắm.
 
Nên  chỉ lôi  một chút  cất  ngay, còn tự hứa    học tử tế.
 
Không ngờ vẫn     thấy... Ơ mà trường  còn  cả camera ?
 
Lũ  thành phố đúng là ranh ma.
 
 lập tức suy tính  cố giữ bình tĩnh: “Được thôi,     thông minh lắm. Vậy  là  thi đấu, ai thắng thì  đó quyết định.  thua thì xin ,  thua thì  giữ bí mật chuyện . Thế nào?”
 
“Thi đấu ? Được,  thích nhất là thi đấu. Thi cái gì?”
 
Trông   đầy tự tin, cũng hợp lý – IQ cao, đoạt giải khắp nơi, huy chương đếm  xuể. Người   xả stress thì lướt điện thoại, còn   thì  đề thi đại học cho vui.
 
  một đống mảnh giấy, bỏ  túi bút lắc lắc  đưa cho  : “Tự chọn môn thi .”
 
Cậu  rút đại một cái, mở  xem.
 
Trên giấy  to hai chữ:
 
Cấy lúa.
 
Cậu : “……”
 
  chân chất: “He he.”
 
Cậu  lắp bắp: “… Cấy… lúa?”
 
 vỗ vai  : “Đi nào,  tìm bãi đất thi thử.  cấy lúa siêu giỏi đấy, năm phút là cấy xong cả thửa ruộng, xem đây .”
 
Để chứng minh    bừa,  móc điện thoại  cho   xem.
 
Màn hình hiện lên đoạn video bà   cảnh  giúp bà cấy lúa, chỉ thấy  pháp  nhanh nhẹn, di chuyển như thỏ rừng, “vèo vèo vèo”, trong chớp mắt  cấy xong cả một thửa ruộng!
 
Tay Doãn Hành Vũ khẽ run lên, bởi vì  , một con  sở hữu IQ cực cao, đột nhiên nhận   thứ    .
 
Cậu    cấy lúa.
 
“Không công bằng.” Cậu  nghiến răng : “Đổi trò khác.”
 
 đáp: “Được , hợp lý mà,  rút tiếp .”
 
Cậu   rút một mảnh giấy nữa.
 
“… Trò chuyện với  ngốc?”
 
“,   trò chuyện với  ngốc,  và bạn  còn  chuyện hợp lắm,   ?”
 
  cho   xem đoạn video thứ hai, ảnh quý hiếm  chụp chung với bạn   khi lên thành phố.
 
Trong video,  bạn thiểu năng  ú ớ  đủ kiểu tay,  : “Được   ,  sẽ gửi thư cho . Cậu mang quà gì cho  nào?”
 
Bạn  gật đầu lia lịa, đưa tay móc từ túi  một quả táo to đùng nhét  tay .
 
Doãn Hành Vũ: “... Đổi... tiếp , bắt chước tiếng gà gáy?”