Một con côn trùng bay qua,  đưa tay xua nó , nhưng  thể xua  mấy dòng bình luận  hiện lên trong mắt .
 
【Huhu.】
 
【Huhu.】 
 
【Không hiểu mấy  ở  đang “Huhu” cái gì, nhưng  cũng  Huhu theo.】
 
【Hai   thì yên bình , chứ Doãn Hành Vũ giờ vẫn mất ngủ vì  học  tiếng chó.】
 
【Còn Diêu Dao thì đang lên mạng kêu gọi   chống  bạo lực học đường.】
 
【Thôi, để họ tự lo  ha. Huhu.】
 
【Huhu.】
 
15
 
Chu Phàm Tuấn ở quê  hơn mười ngày thì  ba   cho  đến đón.
 
Không hiểu cái xe  sang chảnh    cách nào mà vượt đồi lội suối  tới tận làng.
 
Trước khi ,   cứ  tới  lui trong sân nhà , bộ dạng như sắp nhịn  nổi.
 
 nghi hoặc   : “Anh tìm đại chỗ nào  vệ sinh cũng  mà,  ai  .”
 
“Ai     vệ sinh hả! Cô đúng là–!” – Cậu  tức đến mức đỏ cả mặt, bực bội :
 
“Thôi bỏ .”
 
Nói xong,   chạy lên xe, lấy xuống hai cái túi đưa cho .
 
 cầm lấy,  qua: “Cái gì đây?”
 
“Một cái cho cô, đừng  suốt ngày mặc cái áo gió adidas rách rưới  nữa. Còn cái  là cho bà cô. Thôi  đây, hẹn gặp  ở trường.”
 
Dứt lời,    lưng leo lên xe, chẳng buồn  .
 
 mở túi  xem – là một chiếc áo gió mới toanh,  là  hàng hiệu xịn xò.
 
Túi còn   gói khá kỹ,  gỡ  thì thấy bên trong là một cái ví.
 
Mới cứng, da bóng loáng, ngửi  mùi y chang mùi tiền.
 
“Ewww ~” –   nhà, đưa cái ví cho bà , lớn tiếng : 
 
“Nội ơi, Tiểu Chu về  nè, cái    tặng bà đó.”
 
Bà  đang  may lót giày, ngẩng lên ngạc nhiên:
 
“Nó  hồi nào ? Sao   với bà tiếng nào.”
 
“Tức thì luôn . Ăn cơm nhà    bao nhiêu bữa, ngại gặp bà nên chuồn luôn .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-nong-thon-chan-chat/chuong-9.html.]
 nhét cái ví  tay bà,  ngoài dự đoán, bà  săm soi  kỹ, nâng niu cất  như báu vật, còn lẩm bẩm: 
 
“Sao  mà chẳng chào ai hết? Thằng bé … Biết  bà hấp thêm ít bánh bao cho nó mang theo.”
 
Thật ,   vì     chào bà.
 
Lúc xe rời ,  thấy rõ   lén lau nước mắt.
 
Hehe, đàn ông yếu đuối thì đáng  heo húc.
 
16
 
Khai giảng , lịch của  trở nên căng như dây đàn.
 
Diêu Dao   là thần tượng của cô .
 
Doãn Hành Vũ   là thầy giáo của  .
 
Chu Phàm Tuấn thì chẳng  việc gì  là  tới mời  ăn cay, chỉ để đổi mấy cái bánh bao bà  hấp.
 
Ba   phối hợp hành hạ  suốt ngày,  sắp  tra tấn đến c.h.ế.t luôn .
 
Hồng Trần Vô Định
Sau mấy   nổi điên gắt lên, ba  bọn họ rốt cuộc cũng  điều, sắp xếp cuộc sống cho  cực kỳ gọn gàng ngăn nắp.
 
Diêu Dao tự lập thành “hội bạn ”,  vệ sinh cũng  cùng, ăn cơm cũng  cạnh, còn thường xuyên chia sẻ với  mấy cái váy xinh xinh giá rẻ xịn sò.
 
Doãn Hành Vũ trở thành gia sư riêng của ,  học thần kèm trực tiếp, thành tích của  tăng vèo vèo.
 
Duy chỉ  một điều đáng tiếc:  vẫn  dạy nổi   học tiếng chó. Cái  đúng là   thiên phú,  cũng đành chịu.
 
Chu Phàm Tuấn thì     gì với đám fan nữ, từ đó chẳng ai tới gây sự với  nữa. 
 
Cậu  lấy công trạng   khoe, lâu lâu còn lấy cớ ghé nhà  ăn ké cơm.
 
Ở nhà ,   cư xử y như  bình thường, cực kỳ lễ phép. 
 
Có  bà   đau tim, cũng là   nhờ  quen giới thiệu bác sĩ chuyên khoa đến khám.
 
Cuộc sống nơi thành phố hình như cũng  tệ. Tuy nơi  rộng lớn, xa lạ, nhưng    gia đình,  bạn bè.
 
Thế , ngày  kỳ thi đại học cuối cùng cũng đến. 
 
 và ba     tầng nhà , cùng ăn cay, cùng   vớ vẩn, thì mấy dòng bình luận lâu lắm  thấy  bất ngờ xuất hiện.
 
【Sắp kết thúc  … Không nỡ chút nào.】
 
【Khoan,  mạch truyện  chệch hướng thế ? Mặc dù mấy đoạn đời thường trong trường học cũng  thật… nhưng   là để xem nam nữ chính yêu hận lằng nhằng cơ mà, thêm chút vả mặt nữ phụ nữa… Vậy mà nữ phụ  chẳng ác tí nào…】
 
【Hừ, mấy   thích kênh nông thôn thì  với mấy    chuyện chung  .】
 
【Ai   sở thích lạ như , ai  thích Dư Đào Tử thì   tiểu cũng   chung cái bô với  đó.】
 
【Khoan , chẳng ai để ý ? Cốt truyện    chỉnh sửa . Bản gốc   thế, Dư Đào Tử    bà nội nhặt về , cô  là con ruột của ba  ruột, mà hai  đó đối xử với cô  cực kỳ tệ, nuôi thành một đứa dở  chính hiệu.】
 
【Hả??? Có chuyện đó thật á? Vậy thì logic hơn nhiều .】