10
 
Lúc , Tôn Tự Á liếc  sang,  mặt là nụ  đắc ý và buông thả.
 
Mấy cái mụn trứng cá  trán vì thế mà chen chúc .
 
Cậu  cố tình  vòng qua bên , bàn tay thò lên đầu , phát  âm thanh dính nhớp: “Đợi  nhé, Tiểu Trúc.”
 
  né tránh, trái  còn ngẩng mặt  tươi: “ sẽ cố gắng.”
 
Cố gắng mài sắc con d.a.o , để tặng cho Ngô Tiên Nhi.
 
Ánh mắt đối phương càng thêm cuồng nhiệt.
 
Bên , Tống Phong tay trong tay với thủ lĩnh nhóm nữ sinh.
 
Chỉ trong chốc lát, chúng   bắt đầu nhiệt tình giúp đỡ bạn học mới dọn bàn, dọn sách,  chuyện vui vẻ.
 
Ngô Tiên Nhi  kìm nén một bụng lời lẽ chia rẽ.
 
“Các em  thể hòa thuận với , cô giáo  vui, hy vọng các em đừng vì  học giỏi mà coi thường bạn học mới nhé!”
 
“……”
 
Cô   đó như một bông tuyết đơn độc, che giấu cơn thịnh nộ trong mắt.
 
Cô  thích  bao quanh bởi nam giới, bất kể tuổi tác.
 
Cô  thích  phụ nữ khen ngợi, nhất là những   quyền  tiền.
 
Cơ thể cô   trưởng thành, nhưng tư duy  như dừng  ở quá khứ, cho rằng cả thế giới  nên xoay quanh cô , phát triển theo ý  của cô .
 
Thật tiếc, chúng    ý định hợp tác với cô  để diễn kịch.
 
Trong vở kịch sinh tử , ai sẽ chịu  bậc thang cho  khác?
 
11
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
 
Khi các giáo viên khác bước  lớp, họ đều nhíu mày.
 
Biết rằng đây là vị trí do Ngô Tiên Nhi sắp xếp, họ cũng  dám  gì.
 
Chỉ riêng tư   việc cần tìm họ giải quyết, đừng xảy  xung đột.
 
Họ đều là những giáo viên .
 
 chợt nhớ về ngày nhà giáo kiếp , Ngô Tiên Nhi yêu cầu mỗi  đóng góp 1.500 tệ tiền quỹ lớp,  để mua quà cho các thầy cô.
 
Cô   bác bỏ kế hoạch ban đầu của chúng , giữ  khoản trợ cấp sinh hoạt mà trường  phát cho chúng .
 
Chúng  mơ hồ giao việc chọn quà cho cô .
 
Sau đó, cô  mặc một chiếc áo dài thêu tay lộng lẫy, mang túi xách hàng hiệu, nổi bật trong lễ khai mạc thể thao.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-giao-toi-tam-dam-nhu-cuc/07.html.]
Trong khi đó, các giáo viên khác chỉ nhận  một chiếc áo phông rẻ tiền, kém chất lượng.
 
So sánh hai điều đó, ai mà  cảm thấy khó chịu?
 
“Ngày nhà giáo năm nay chúng  vẫn  theo kế hoạch ban đầu, nhưng tiền sinh hoạt   trong tay Ngô Tiên Nhi, giờ   ?”
 
Trợ cấp  phòng kiểm toán của trường phát đều đặn  thẻ ngân hàng, độc lập do các gia đình khác quản lý, nhưng Ngô Tiên Nhi  đang giữ một chức vụ nhàn rỗi ở phòng kiểm toán, tìm hiệu trưởng cũng vô ích.
 
 trầm ngâm một chút: “Hay là lấy kế của cô , thỏa mãn một chút lòng tự phụ của cô ?”
 
Chỉ cần hy sinh bằng việc    ăn bánh bao trong một tháng.
 
“Các  đang  gì thế? Ai  lòng tự phụ ?”
 
Thủ lĩnh nhóm nữ sinh túm lấy cánh tay Tống Phong, mái tóc đỏ bồng bềnh.
 
Khi  , còn mang theo chút thù địch.
 
Chỉ  điều sự thù địch   tăng lên vô hạn  khi Tống Phong cứu  khỏi  cưỡng h.i.ế.p trong kiếp .
 
 nhanh trí, bắt đầu  bóng gió:
 
“Ôi, còn ai khác , chị Ưu, chị   , cô Ngô  giữ  tiền sinh hoạt của chúng .”
 
“Cô   là để mua quà ngày lễ giáo viên, nhưng nhà nào   chi nhiều tiền như .”
 
“Đã thế, Tống Phong  đó còn   mua quà sinh nhật cho chị, giờ ngay cả việc ăn cũng thành vấn đề , ôi——”
 
Lửa giận của chị Ưu bùng cháy trong tiếng thở dài của .
 
“Con ranh! Dám ức h.i.ế.p  của ! Đợi đó, bây giờ   đòi tiền từ cô !”
 
Không  bạn bè vĩnh viễn, cũng   kẻ thù vĩnh viễn.
 
Chỉ cần  ích, đều là công cụ .
 
Tống Phong nhanh chóng giữ chặt cô, dịu dàng dỗ dành, như một kẻ  bắt nạt.
 
Khéo léo  cho chị Ưu cảm thấy dễ chịu.
 
Ngay lập tức, cô gọi nhóm bạn nữ ập đến.
 
Không ngờ, hai   đánh .
 
Bởi vì Ngô Tiên Nhi bất ngờ từ chối chị Ưu với thái độ cứng rắn.
 
Chị Ưu hiếm khi  lý lẽ với  khác mà  thành công, cảm thấy  mất mặt, đành  dùng “vũ lực” để giải quyết.
 
Sau đó đến tìm chúng  khoe khoang thành tích: “Cô    đồ ngốc ,  đó  nhúc nhích chờ  đánh, tự dưng  bia cho  đánh ?”
 
Cô  vung tay, hứa sẽ bao ăn cho Tống Phong.
 
Thực , cô  cũng    nhiều hơn thế.