CÓ KHÔNG GIỮ MẤT ĐỪNG HỐI HẬN - Chương 368: Thẻ khuyến mại
Cập nhật lúc: 2024-11-05 10:20:15
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đám hò hét một hồi khiến huyệt thái dương của Diệp Mẫn Kiệt giật giật.
Sắc mặt trở lên tái nhợt, đây là đầu tiên gặp tình huống như , trong lòng khó tránh nổi chút chột .
Hiện tại trong đầu chỉ là những lời Giang Châu với ngày hôm qua.
Điều mà Diệp Mẫn Kiệt thấy, chính là trong đám đông một đàn ông mặc đồ đen ở rìa xa đang lạnh lùng .
Nếu Giang Châu ở chỗ , nhất định sẽ phát hiện đó chính là Tề Lực, từng gặp qua.
Trên thực tế, từ lúc Giang Châu cùng Dương Thụ Long chiếm khối địa bàn , đám Tề Lực vẫn cam tâm.
Địa bàn chỗ vốn là đại bản doanh của y, nhưng giờ đột nhiên rút căn, đ.â.m tổ, mà gã nuốt trôi cục tức .
Bởi trong thời gian gã vẫn luôn chú ý tới đây, quả nhiên gã phát hiện , hóa là Dương Thụ Long đang phụ giúp bán hàng ở cửa hàng điện khí Liễu Giang.
Mà Diệp Mẫn Kiệt, gã quen!
Đây chẳng là một trong những vị khách đây của gã !
Cố Diệp Phi
Thù mới hận cũ dồn , khiến Tề Lực cực kỳ giận dữ.
Lúc vẫn luôn bận rộn, hai ngày nay mới thời gian tới xổm của hàng, kết quả xổm liền phát hiện sơ hở lớn.
Đối phương dường như là mới bắt đầu ăn!
Không coi trọng khách hàng cũ mà dám tùy tiện tăng giá!
Hôm qua Tề Lực chạy một vòng để tiết lộ tin tức về việc tăng giá cho bảy tám dì .
Gã ở mảng lâu như , trong lòng đương nhiên hiểu rõ một việc, nào mà tính toán chi li cơ chứ?
Diệp Mẫn Kiệt bước đến cửa hàng, cố nặn một nụ với mấy mặt: "Dì , chuyện thực sự xin , giá bán thiết điện ở cửa hàng đều căn cứ theo Bằng Thành. Bên đó tăng giá thì chúng tăng, bên đó giảm thì chúng giảm.
Giờ hộp cùng giấy bọc của hàng cũng mở , nếu mà trả hàng cũng là tiện để gửi trả đúng ?
Dì xem thế ?"
Diệp Mẫn Kiệt vội vàng lấy phiếu thực phẩm mà Giang Châu mới mang đến sáng nay từ trong hộp ở quầy .
"Để đền bù cho , cửa hàng sẽ tặng cho mỗi hai phiếu thực phẩm, chúng nhất định sẽ bán cho với mức giá nhất!"
Hai tờ phiếu thực phẩm, chỉ là chút lợi lộc.
cũng đủ khiến cho sững sờ.
Trên thực tế, mấy bà cô đang thể nuốt trôi cơn giận, đến đây náo loạn!
Thực nếu mà trả hàng thì mấy bà cô cũng nỡ, một là trót mở dùng , hai là cửa hàng Liễu Giang còn bảo hành miễn phí tận một năm.
Ở những nơi khác, chỉ ba tháng!
Không ngờ tối thái độ của đối phương như , chỉ giải thích lý do, thế còn tặng hai phiếu lương thực!
Vài bắt đầu do dự.
Đang định lấy phiếu thực phẩm cho sự thua thiệt thì ngờ bỗng thấy tiếng ai đó hét lên: "Chỉ hai tờ phiếu thực phẩm thì mấy đồng chứ? Chừng mà đuổi chúng , coi chúng là ăn mày ?!
Đây chính là hút m.á.u khách hàng! Chèn ép quen! Không cho các ngươi ăn kiểu nữa!"
Giọng hô lên cho bắt đầu ngẫm nghĩ, đột nhiên cảm thấy đây quả là lý!
Đấy là 5 tệ lận đấy!
Hai tấm phiếu thực phẩm thì thể bồi thường kiểu gì?
Ngay đó đám lập tức hò hét vung tay lên, nhận bồi thường!
Đây chính là khi dễ khách quen!
"Cho cái gì cũng quan trọng, chuyện ngươi nhất định giải thích! Hôm nay đến đây cũng là để lấy hai cái phiếu thực phẩm!
"! cũng thể nuốt trôi cái giọng điệu ! Dù cũng là khách quen! Đâu thể lấy tiền của chúng như ! Làm gì cái kiểu ?"
"Trả tiền! Trả hàng!"
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-dung-hoi-han/chuong-368-the-khuyen-mai.html.]
Một đám hò hét, trông như sắp sửa lao bên trong.
Diệp Mẫn Kiệt giật nảy , sắc mặt tái nhợt, lập tức chặn cửa , lắp bắp ngăn cản: "Không , thể như thế! Mọi như là đúng!"
Cơ mà 7, 8 bà cô đều là việc chân tay, tiện tay chọn một thì Diệp Mẫn Kiệt cũng là đổi thủ.
Không học thức thì đầu óc nghĩ đến đồng tiền, giờ lỗ thì đòi !
Không quan tâm đến việc dùng phương thức gì!
Ngay đó.
Một đám thấy sắp sửa xông đến nơi thì bất ngờ thấy tiếng hét từ bên ngoài.
"Nếu cứ xông , sẽ báo cảnh sát!"
Báo cảnh sát.
Ba chữ dọa cho đám giật một cái, một đám bà cô đều khựng , về hướng đang tới.
Người đến tất nhiên là Giang Châu.
Hắn đang đút hai tay túi quần, tuy khóe miệng đang nhưng ánh mắt lạnh lùng.
"Mấy cô , chuyện gì thì từ từ , nhưng mà nếu mà xông cửa hàng thì đừng trách vô lễ."
Giang Châu tiến lên chặn cửa cửa hàng, mấy bà cô, ánh mắt nhanh chóng quét xa.
Lúc Tề Lực lẩn mất..
Vừa nãy Giang Châu rõ ràng thấy , đoán chừng là mới nhân dịp hỗn loạn để trốn .
mà lúc Giang Châu cũng tâm tình gì để tìm , híp mắt chằm chằm mấy bà cô phía .
"Dì Triệu , chút xem, nếu chuyện gì thì cứ trực tiếp đến gặp cháu, tới chỗ trò khác gì vạch áo cho xem lưng , khác mà thấy thì cái để mà chuyện phiếm!"
Giang Châu một chút ấn tượng về dì Triệu .
Triệu Ngân Hoa, phụ nữ trung niên khó tính nhất sống trong con hẻm bên cạnh, thể tranh luận cả ngày về việc mua rau hết bao nhiêu. Mấy ăn gần đây, ai mà sợ bà dì cơ chứ?
Trước bà dì thua thiệt Dương Thụ Long, ở mặt lải nhải nửa ngày, qua mấy liền nhận Triệu Ngân Hoa.
Triệu Ngân Hoa chút bối rối.
Hiển nhiên bà ngờ Giang Châu sẽ nhận ..
Con tâm lý lạ, nếu trốn trong đám đông thì thể hùa theo đám đông, coi như là điều đương nhiên.
mà ngay khi xướng tên, cảm thấy hổ.
Triệu Ngân Hoa ngập ngừng hai câu, liếc Giang Châu, bắt đầu cứng miệng: "Cậu gọi cảnh sát ! Đồ của còn đắt hơn cả cửa hàng bách hóa! Cảnh sát mà đến thì để xem họ bắt ai!"
"Dì Triệu, chuyện cháu thực lòng xin dì! Vừa nãy tình thế cấp bách quá nên cháu mới , dì đừng để trong lòng!"
Giang Châu .
Rồi lấy xấp tem phiếu thực phẩm từ trong quầy : "Mọi đều là thường dân, đều chút ít sinh ý, tất cả những mặt hàng cháu đều nhập từ nhà máy điện tử Đại Phát. Trong thời gian , giá đồ điện đột nhiên gia tăng, cháu cũng còn cách nào.
Các dì , xin các dì hãy châm chước, chúng cũng là kiếm miếng cơm cùng , cũng dễ dàng."
Giang Châu bày tư thế khiêm nhường, bắt đầu thở dài, đó bày dáng vẻ suy nghĩ, đưa một phương án mới.
"Không thì , cháu sẽ phát cho mỗi hai tấm thẻ giảm giá hai tệ. Nếu cầm tấm thẻ mua đồ ở đây, cháu sẽ trực tiếp giảm cho hai tệ, ?"
Giang Châu thấy mấy ở đây vẻ hòa hoãn hơn, liền rèn sắt khi còn nóng, vội vàng :
"Mấy dì , cái là bốn tệ đấy! Cửa hàng của cháu còn bảo hành một năm, thêm cả hai tấm tem phiếu thực phẩm nữa. Tính tính thì vẫn còn lời chán!"
Đây là một loại thủ đoạn mười phần vang dội ở thời hậu thế
Nhìn bề ngoài thì đó chỉ là tặng phiếu ưu đãi với phiếu giảm giá mà thôi, nhưng thực chất bên trong nó là một kiểu giữ chân khách hàng cũ.
Lần mua đồ mà trong túi vẫn còn một phiếu giảm giá, dùng thì thấy phí. Thế thì chẳng là tới nơi ?
Một khi hình thành thói quen tiêu dùng của khách hàng, chút thẻ mua sắm mà thể so sánh .
…………