CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-01-02 01:12:29
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm sáng xong, hai cùng về Thẩm gia thôn.

Sau khi ngang qua Tứ Động Kiều, bước chân Chu Lê dần dần chậm , chỉ chốc lát liền dừng ở cách Thẩm Việt hai bước chân.

Thẩm Việt phát hiện bên cạnh rơi phía , đầu : “Sao ? Do quá nhanh, theo kịp ?”

Chu Lê lắc đầu.

Thẩm Việt thấy bộ dạng nàng chần chừ, hiểu rõ, là nàng dám chung với ở trong thôn.

Vì thế, đến bên nàng, nắm một bàn tay nàng: “Đi.” Chu Lê kéo, buộc lòng tiến lên .

Hai cứ như , tay nắm tay, chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt trong thôn. Mấy bà tám cô bảy ở cửa thôn thấy, lập tức im lặng qua đây. Chu Lê dám bọn họ, vẫn còn chôn đầu, Thẩm Việt kéo một đường về phía .

Lòng bàn tay cùng lòng bàn tay nắm chặt bên , cho đến lúc đến cửa nhà. Ngưu thị thấy nhi tử trở , vọt tới cửa , thấy hai song song cạnh , mười ngón tay đan xen, tức khắc hiểu rõ, vui vẻ mặt.

“Nương,” Thẩm Việt , “Cha , con việc thương nghị cùng hai .”

Nói, liền kéo Chu Lê sân nhà .

Thẩm Yêu từ nhà chính , thấy hai , nhi tử xuân phong đắc ý, A Lê ngượng ngượng ngùng ngùng, tức khắc cũng hiểu rõ, : “Muốn thương nghị cùng chúng việc gì nha?”

“Hôn sự.” Thẩm Việt , lộ một loạt răng trắng.

Đến gần giữa trưa, Ngưu thị cũng mời Lý thị qua đây, mấy trưởng bối ở nhà chính, chậm rãi cùng thương nghị hôn kỳ.

Chu Lê , liền chủ động nhà bếp nấu cơm, Thẩm Việt tự nhiên là theo sát nàng tới nhà bếp.

Chu Lê ở cạnh bếp rửa sạch khoai tây, một sợi tóc chảy xuống bên má nàng, nàng đang duỗi tay vén lên, mà động tác của một bàn tay khác còn nhanh hơn nàng, giúp nàng vén tai.

Chu Lê liếc mắt một cái qua Thẩm Việt bên cạnh: “Cảm ơn.”

Thẩm Việt : “Về cần cảm ơn với .”

Chu Lê đầu chỗ khác, đỏ mặt nhẹ nhàng gật đầu: “Ừhm.”

Rửa sạch đồ ăn, Thẩm Việt tự giác bên bếp lò nhóm lửa, Chu Lê bắt đầu xắt rau.

Ai ngờ d.a.o đầu đưa xuống liền cắt ngón tay. Chu Lê “A” một tiếng.

Thẩm Việt cả kinh, lập tức chạy tới, giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng , chỉ thấy mặt ngón trỏ bên trái, cắt một vết thương, vết thương nhỏ, cũng sâu, nhưng rách da, nên vẫn chảy ít máu.

Vết thương thật sự cũng tính cái gì, Chu Lê định xoay tay tiếp tục xắt rau, nào Thẩm Việt nhíu mày : “Đừng cắt, nàng xem, đổ m.á.u kìa.”

Nói xong, nắm ngón trỏ Chu Lê đưa trong miệng .

Một phen ngậm lấy, Chu Lê chỉ cảm thấy một trận ấm áp thấm ướt bao lấy ngón trỏ, nàng rút tay về, mà Thẩm Việt nắm lấy cánh tay , căn bản để nàng động một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-114.html.]

Chu Lê bất đắc dĩ, trừng mắt : “Ngươi buông , như các trưởng bối thấy .”

Thẩm Việt thả. Không những thả, Chu Lê thậm chí còn cảm nhận , cái lưỡi tựa như cá vàng bắt đầu vòng quanh ngón trỏ nàng.

Lập tức, một luồng nhiệt ấm áp từ miệng vết thương thực nhỏ , thẩm thấu m.á.u huyết, nháy mắt truyền khắp . Cả Chu Lê cứng : “Ngươi, ngươi mau buông , như .”

Thẩm Việt vẫn cứ thả, lưỡi vòng quanh trong chốc lát , bắt đầu mút mút . Chu Lê , đôi mắt lấp lánh: “Ngươi đừng hút…… m.á.u bẩn lắm……”

Thẩm Việt nàng, mút thêm vài cái. Chu Lê bộ ngón tay trong miệng Thẩm Việt, cảm giác ái nên lời.

Cái , nàng chỉ cảm giác tê dại như sét đánh trúng, trong đầu bắt đầu xuất hiện một ít hình ảnh kỳ kỳ quái quái.

Còn nhớ rõ nhiều năm , dưỡng mẫu Chu gia đưa tới cho nàng một quyển sách, với nàng, đây là sách dạy cho ngươi hiểu một ít bí kíp, ngươi học thêm mấy chiêu, càng nhiều một ít, chuyện khuê phòng càng vui hơn, đám hán tử mới càng thương ngươi.

Nàng hiểu, chờ khi dưỡng mẫu rời khỏi phòng, chỉ còn một nàng, nàng mở quyển sách .

Sách dùng lối vẽ phác hoạ, tô màu. Trang thứ nhất là vẽ một nam một nữ ở mép giường, trang thứ hai thấy hai bọn họ ngã xuống, trang thứ ba, hai chen thành một khối, trang thứ tư vẽ như thế nào, thế mà xiêm y vẽ ném lung tung, khi đến trang thứ năm, Chu Lê mới phát hiện đúng, đó cũng là đầu tiên nàng nhận thức nam nhân cùng nữ nhân, cư nhiên khác biệt lớn như .

Nàng vẫn còn nhớ, trong sách , cũng một trang vẽ nam tử nhét ngón tay miệng nữ tử, nữ tử ngậm lấy……

Mà nàng và Thẩm Việt lúc ngược , là ngậm ngón tay nàng.

Những hình ảnh đó trong sách chịu khống chế nhắm thẳng trong đầu, nàng nghĩ nghĩ, mặt đỏ đến độ xuất huyết.

Thẩm Việt ngậm mùi tanh trong miệng, chỉ hy vọng thể cầm m.á.u cho Chu Lê, ai ngờ nhấc mắt, liền thấy khuôn mặt Chu Lê ửng đỏ, tựa như một bông hoa hồng kiều diễm ướt át. Vừa lúc, hôm nay tóc nàng cũng hương hoa hồng.

Hắn , trong lòng cũng sinh một tia rung động, hận thể cưới nàng ngay đêm nay, tới lúc động phòng với nàng, khuyên nàng về khi đối mặt với , cần thẹn thùng như nữa.

Chu Lê cảm nhận ánh mắt Thẩm Việt nàng chằm chằm, càng lúc càng kỳ quái, như chứa một loại cảm xúc rõ, vội vàng gục đầu xuống, nhẹ giọng : “Mau buông , lát nữa cha nương ngươi thấy thì .”

Thẩm Việt lúc mới mở miệng, buông lỏng tay. Chu Lê rút tay về, thoáng qua ngón tay , vết thương ngón tay còn một chút m.á.u nào, nhưng lẽ bởi vì ngậm lâu, nên trắng bệch, da cũng chút co dún.

Nàng cầm lấy dao, tiếp tục xắt rau. Thẩm Việt thấy, một tay đoạt lấy dao: “Để .”

Chu Lê đẩy sang một bên.

“Nàng chờ lát nữa chỉ phụ trách xào là , xắt rau vẫn , ít nhiều cũng học qua một chút kiếm pháp.” Thẩm Việt , bắt đầu cắt sợi khoai tây.

Chu Lê động tác sạch sẽ lưu loát, nhất thời cũng dám tin, đây vẫn là nam tử ngày hôm qua cháy nhà bếp của nàng ?

Thẩm Việt tựa hồ cảm nhận nghi hoặc của nàng, : “Ta chỉ cắt, xào, về cơm canh trong nhà, chỉ sợ vẫn phiền phu nhân.”

Chu Lê , nhéo lên nắm tay nhỏ dí dí về phía : “Ngươi bậy? Nói bậy gả nữa.”

Thẩm Việt ngừng d.a.o trong tay, nghiêng đầu nàng, thấy hai má nàng hồng kéo dài đến bên tai, trong lòng lập tức ngọt hiểu nổi, tựa như cả đều tẩm trong hủ mật. Hắn trúng tú tài, trúng Giải Nguyên cũng cao hứng như .

, nữ tử đợi hơn hai năm, rốt cuộc tới tay. Tuy rằng sử dụng chút thủ đoạn nho nhỏ.

Loading...