CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-01-02 01:27:21
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Lê khó hiểu : “Cái nào? Cái nào cái gì?” Đôi mắt lấp lánh ánh đèn, hiện hai ba phần thuần khiết, nhưng hai mới hôn môi trong phòng, vẫn còn lưu thở quấn quýt, vì ánh mắt nàng vẫn bảy tám phần mê hoặc.

Thẩm Việt chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, nuốt nước miếng, cổ họng lăn lộn một chút, nghĩ, đời sẽ khả năng lời lộ liễu như với những khác, đối mặt với A Lê, bộ tu dưỡng đây đều tiêu tan như ảo ảnh, lý trí sụp đổ, đến từ bản năng nguyên thủy nhất của một nam nhân, khiến cho nơi nào đó bắt đầu rục rịch, thể khắc chế .

Trong lúc nhất thời trả lời .

Chu Lê thấy trầm mặc lời nào, đôi mắt sâu tựa như ăn luôn nàng, nhanh chóng hổ rũ đầu, tránh khỏi , đến cái bàn bên trong phòng. Nàng chút khát nước, uống chén nước .

Lòng n.g.ự.c Thẩm Việt trống , theo bản năng qua cùng nàng, từ lưng ôm lấy eo nàng.

Vùi đầu nàng cổ, thở thô nặng ướt át: “Trước đó nàng xem quyển "Ngọc đào xuân sắc", còn nhớ , nơi đó đoạn, hòa thượng cùng tiểu thư , một ở núi giả chùa……

Tiểu thư , ngày xuân đào chín, nhưng vẫn thể hái, nhờ hòa thượng đánh giá, là, tấn nghiêng thoa lạc cắn xuân ……” Theo lời Thẩm Việt, thở ướt át đánh cần cổ trơn bóng cùng bên tai Chu Lê, gây chút ngứa ngáy xa lạ.

“Ngươi…… Ngươi cái gì? Ta…… Ta hiểu lắm.” Chỗ bụng nhỏ Chu Lê bốc lên một dòng nước ấm, chậm rãi ướt sũng khắp , dần dần ấm lên.

Kỳ thật nàng hiểu câu thơ cho lắm, chỉ là hiện nay từ miệng Thẩm Việt , lây dính ngữ khí ái , nàng lĩnh ngộ một chút. Câu thơ cùng "cái " quan hệ.

Bất quá, đào là cái gì? Nàng rõ lắm. Tuy nàng từng gả chồng, nhưng kỳ thật kinh nghiệm về phương diện thể xem như , càng miễn bàn đến những tư thái, hoặc là thuật ngữ tràn ngập tình vị như thế.

“Anh đào chỉ cái gì?” Nàng khỏi hỏi tới.

Thẩm Việt cũng trả lời, há mồm khẽ cắn vành tai nàng, nhịn đụng đầu lưỡi . Thân Chu Lê run lên, nàng nhịn cảm giác ngứa ngáy đến tận xương , vô ý hừ lên một tiếng. Thanh âm như , như chạm vùng nhạy cảm nào đó của nam nhân, lực đạo trong miệng biến đổi, vành tai Chu Lê, nhất thời truyền đến cảm giác cắn rõ ràng. Không , nàng như là mất hết sức lực, mềm nhũn, đều tê liệt ngã trong lòng n.g.ự.c Thẩm Việt. Giống xương cốt, như hóa thành một bãi nước, mềm đến rối tinh rối mù.

Ngay đó, bỗng nhiên thiên địa xoay chuyển, chân trống , Thẩm Việt bế ngang nàng lên, đến giường. Ly sứ trong tay rơi xuống mặt đất, phát một tiếng “Loảng xoảng”, mảnh vỡ đầy đất.

Màn lụa mỏng rũ xuống, đôi bóng mờ ảo ở giữa.

Nàng đặt giường nhẹ nhàng chậm rãi, thẳng, Thẩm Việt dần cúi xuống, cánh môi nóng bỏng dừng đôi mắt hạnh, dừng ở chóp mũi ngọc, dừng đôi má phấn đào……

Xiêm y mẫu đơn nguyệt bạch hôm nay mới mua, cũng dần dần hỗn độn.

Chu Lê đỉnh màn, đột nhiên thức thời nghĩ đến ba bốn ngày tắm rửa, dơ bẩn, nếu như Thẩm Việt chạm đến, ô uế đến , buột miệng thốt :

“Từ từ.”

Thẩm Việt dừng , ngước mắt, ánh mắt nhiễm một tầng m.ô.n.g lung: “Sao ?”

“Chúng …… Còn thành .” Chu Lê ấp úng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-118.html.]

Thẩm Việt sửng sốt, chợt ý thức cái gì, xoay dậy: “Thực xin thực xin , là đường đột nàng.” Nói xong, vội sửa sang vạt áo cởi bỏ từ khi nào.

Chu Lê cũng chậm rãi dậy, sửa sang xiêm y: “Kỳ thật đối với những cái đó…… nhu cầu…… cao, cho nên ngươi…… cần miễn cưỡng .”

Tuy rằng Thẩm Việt trả lời "cái " cần "cái " là gì, mà cái thể dùng cái nào, nhưng hiện tại nàng hiểu.

Tay và miệng . Cực kỳ nóng, còn thâm nhập, cũng suýt nữa lấy mạng nàng.

Cho nên tình huống tắm rửa, nàng mới hổ như .

Hơn nữa, nàng thể ích kỷ như ? Chỉ lo hưởng lạc riêng , còn thống khổ để cho Thẩm Việt. Vui sướng như chỉ nàng, còn Thẩm Việt thì , nàng cần gì để vui sướng? Hắn khó chịu cần giải quyết như thế nào?

Cho nên vẫn thôi , huống hồ hai còn thành .

Mình nhịn một chút sẽ qua .

“Không miễn cưỡng, thích như , thích hôn nàng.” Thẩm Việt giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng, nhẹ giọng .

Chu Lê tin . Nàng mới như bốc hỏa, từng một hận thể ấn c.h.ặ.t đ.ầ.u Thẩm Việt xuống, huống chi Thẩm Việt, xúc động của nam tử còn mãnh liệt hơn nữ tử nhiều, cho nên suy bụng bụng , Thẩm Việt cũng nhất định khó chịu hơn .

Hai cái gì cũng xong, Thẩm Việt dậy uống vài chén nước, mới thoáng ngăn chặn Hỏa Diệm Sơn trong lòng.

Ngồi xa Chu Lê trong chốc lát , Thẩm Việt mới cảm giác sống nữa, khôi phục như lúc ban đầu.

“Muốn ăn chút gì ? Ta mang .” Thẩm Việt hỏi.

Chu Lê giường, ngón tay nắm góc áo, cúi đầu: “Tùy ý.”

Thẩm Việt mở cửa ngoài, theo tiếng đóng cửa vang lên, Chu Lê lúc mới thở phào một , đó vùi trong chăn, nhớ tới tình hình liền mặt đỏ tai hồng, thẹn hổ.

Rất nhanh, Thẩm Việt bưng thức ăn trở về.

“Mau tới, ăn cơm tối.” Hắn đặt khay bàn, hướng về giường kêu.

Chu Lê mang giày , chậm rãi qua, là hai chén mì nước.

Nàng đối diện , Thẩm Việt đưa chén mì đến mặt nàng, so đũa một chút, đưa tới trong tầm tay nàng.

Chu Lê tiếp nhận đũa, hai liền từng ăn.

Loading...