CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-01-02 01:55:12
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Lê trở về phòng, xếp ngay ngắn mớ xiêm y bỏ giường, thả trong ngăn kéo, sân, thấy Thẩm Yêu cùng Ngưu thị về tới, còn đang cầm ống tay áo lau nước mắt, an ủi: "Cha, nương, đừng thương tâm, Việt lang , tháng sáu tháng bảy, xem xong yết bảng sẽ trở về."

Ngưu thị : "Chỉ là chút nỡ, còn trẻ thì vô cùng chủ kiến, viện trưởng Tường Tự thư viện đề cử đến tỉnh thành sách, ban đầu chúng đành lòng, nhưng tự kiên trì , hơn nữa ở bên ngoài nhiều năm như , ngoại trừ lúc mới rời , chúng cho mười lạng bạc lộ phí, thì tất cả tiền tiêu xài , đều do tự kiếm. Sau đó a, thư viện nào đó trong tỉnh thành tiến cử kinh đô sách..."

Ngưu thị lải nhải một hồi, Thẩm Yêu vỗ vỗ vai bà: "Được , bà cứ mãi như , tới khi nào mới xong a, A Lê hôm qua mới gả tới, ngày hôm nay chia xa Việt Lang, cũng khó chịu lắm, bà còn nhắc mãi mặt nàng."

Ngưu thị lúc mới lau nước mắt mặt, miễn cưỡng : " đúng, , thật là..... A Lê, Việt Lang tham gia kỳ thi mùa xuân, chừng còn thể trúng Tiến Sĩ trở về, mặc dù trúng Tiến Sĩ, lấy phận cử nhân bây giờ của , là Giải Nguyên kỳ thi Hương, ngày cũng thể đoạt một quan nửa chức, ngày tháng của nhà chúng cũng sẽ trôi qua càng ."

Chu Lê gật gù, mặt mang theo ý : "Cha, nương, đất núi của nương con bên cũng cần xới , con trở giúp nương con một chút a."

Thẩm Yêu đang mùa đông cần xới đất, Ngưu thị kéo kéo tay áo, ngắt lời : "Vậy con mau , nhớ về sớm một chút."

Chu Lê liền phòng bếp cầm cuốc ngoài.

Thẩm Ngư tới, liếc mắt hướng cửa viện: "Nương, còn đang mùa đông, tẩu tử xới đất cái gì a?"

Ngưu thị sẵng giọng: "Nha đầu , con quản nhiều , tẩu tử con gì cứ theo nàng là , ca con , mấy tháng gặp, trong lòng tẩu tử con khó chịu, cái gì thì mặc nàng ."

Thẩm Ngư vô cùng già đời thở dài một tiếng: "Aiz, mấy thứ tình yêu là gì a, xem cũng mò , thể dằn vặt như chứ?"

Thẩm Yêu liếc mắt nữ nhi, chút hận sắt thể thành thép, bước trở về nhà.

Ngưu thị đưa ngón trỏ đ.â.m một cái trán Thẩm Ngư: "Ngươi cái đứa tim phổi, ca ngươi cũng thấy ngươi nửa điểm thương tâm, ngược còn tới ca tẩu ngươi, xem nên tìm nhà chồng cho ngươi , chờ ca ngươi trở về, lập tức bảo giúp ngươi tìm một ."

Thẩm Ngư : "Ca con là thi, là chuyện , gì cần thương tâm, chừng tới mùa thu, ca con trở về, thì là Trạng Nguyên."

"Trạng Nguyên? Ngươi cho rằng Trạng Nguyên dễ thi đậu hả? Ta cũng hi vọng ca ngươi đậu Trạng Nguyên gì, thể bình bình an an trở về là ."

Bên , Chu Lê gánh cái cuốc lên núi, tới trong núi, liền bắt đầu phất cái cuốc lên.

Ai một cuốc đưa xuống, đất đào xuyên, tay chấn động đến mức sinh đau. Nàng nhíu mày, giơ tay lên xem, ngón tay đều co giật, về phía đất, thì cái cuốc của vung xuống một khối đá tảng.

Khối đá lớn như , nàng lơ đễnh nên thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-128.html.]

Chờ tay đỡ đau, nàng tiếp tục đào đất.

Làm việc nhiều, thời gian mới thể trôi qua nhanh một chút, nàng chờ trở về.

Thẩm Việt xa nhà, cửa hàng đậu hoa vốn định ngừng kinh doanh nửa tháng, cũng mở bán thời hạn.

Cả ngày nàng đều bận việc trong cửa hàng, mài đậu, đậu hoa, lúc còn nhân cơ hội một ít đồ ăn vặt khác kiếm lời, buôn bán đúng là vẫn như một.

Trong cửa hàng thỉnh thoảng sẽ một ít từ nơi khác đến, nàng đều sẽ cố ý tiến lên bắt chuyện hai câu, hỏi hỏi tình hình bên ngoài.

Dần dần, y phục mùa đông cất , đổi thành y phục mùa xuân. Cây chanh trong phần sân của nàng cao lớn thêm một đoạn, như đang hấp dẫn lẫn với cây cam ở phần sân bên của Thẩm Việt, gió thổi tới, cùng đung đưa, thật giống như hai con , đang ngừng vẫy tay đối phương.

Chu Lê luôn cảm thấy, từ khi hủy bức tường , bộ sân rộng hơn nhiều, bình thường chỉ một nàng ở đây, vẻ như quạnh quẽ, nàng liền bắt bảy, tám con gà ở trong thôn đây nuôi, bọn nó cứ kêu chíp chíp, mới cảm thấy bớt chút quạnh quẽ.

Ngày tháng chờ đợi cứ vượt qua bình thường như , trong thời gian đó cũng phát sinh chuyện lớn gì, chỉ Lý thị sinh bệnh một hồi, Ngưu thị vội vàng tìm nhà chồng cho Thẩm Ngư, vài nhà, Thẩm Ngư đều hài lòng, còn la hét, nàng tìm đại hùng, nếu tìm , tình nguyện ở nhà cả đời gái già. Ngưu thị hậm hực thôi, việc hôn sự của con trai cùng khuê nữ đều để khác bớt lo chút nào.

Đều là chút chuyện vụn vặt, cần lo lắng, chỉ một chuyện, khiến cho Chu Lê khá là phiền muộn. Cũng bởi vì Thẩm Việt rời , nhưng mấy tháng gần đây, cữu cữu Phùng Ngọc cùng mợ Đông thị của Bảo Nhi đến vô cùng nhiều.

Trong hai năm , bọn họ cũng thường ngày đột nhiên đến gặp Bảo Nhi thì , cũng bởi vì Thẩm Việt ở đó, nên chỉ nhân ngày lễ ngày tết mới đến một chuyến, mỗi một đều sẽ hỏi Bảo Nhi, bằng lòng theo bọn họ lên huyện sống , chút chuyện hài tử trong huyện vui chơi để dụ, nhưng cũng may Bảo Nhi hề để ý đến bọn họ, mỗi một bọn họ đến đều mang mặt mày xám xịt trở .

mấy tháng giống, lúc đầu, một tháng bọn họ chỉ tới một , dần dà về , một tháng đến tận ba, năm .

Chu Lê nghĩ, mấy năm qua bọn họ cũng chuyện gì quá đáng, nên cũng phản ứng, dù cũng là ruột Bảo Nhi, tới thăm hài tử một chút cũng bình thường.

Về phần tâm tư bọn họ thật sự nghĩ như , chỉ cần bọn họ bên ngoài, tất cả đều dễ chuyện.

Đàn gà con nuôi từ mùa xuân, đến mùa hè, từng con từng con cũng lớn thành gà trống, gà mái, vây quanh sân chạy tới chạy lui, ác ác cục tác cục tác, réo lên ngừng, đúng là náo nhiệt.

Ngày hôm đó nàng đang lật lịch tường, lật qua ngày cuối cùng của tháng sáu, tiến tháng bảy.

Tháng bảy... Nhớ tới Thẩm Việt , kỳ thi mùa xuân của bọn họ là ở tháng ba, tháng sáu tháng bảy, hội thi sẽ yết bảng.

Hắn , bảng xong sẽ trở .

Loading...