CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:01:18
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối nay trăng như lưỡi liềm, Chu Lê giường, xuyên qua cửa sổ, vặn thể thấy mảnh trăng cong . Không Thẩm Việt hiện tại thế nào , đang chuẩn thi , là đang...

Nàng đột nhiên nghĩ đến ban ngày ở cửa hàng, vị thương khách : Có mười khi diễu hành trực tiếp kéo đến pháp trường, còn nhẹ hơn so với động tác c.ắ.t c.ổ .

Chu Lê nhất thời giật b.ắ.n , đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Không, thể, nàng tin tưởng Thẩm Việt.

Chu Lê còn cho rằng, chuyện , chỉ cần nàng sẽ ai . nàng quên, việc , chỉ một nàng.

Mấy tháng đầu, khẩu vị nàng xác thực , còn ói nhiều , đến khi thai sáu tháng, phản ứng mang thai của nàng cơ bản biến mất.

bởi thể càng ngày càng nặng nề, chuyện trong cửa hàng đậu hoa, Ngưu thị cùng Thẩm Yêu quyền quản lý, nàng bây giờ chỉ phụ trách an tâm dưỡng thai.

để luôn nghĩ đến việc , mỗi ngày Chu Lê đều tận lực để việc , nỗ lực duy trì tâm tình vui vẻ.

Gần đây nàng thích may, yếm nhỏ , nón đầu Hổ , hài thỏ , nàng đều hết thảy một .

Hoàng hôn ngày hôm đó, nàng mái hiên, đang may bộ y phục nhỏ, bỗng nhiên, cái bụng động động, nàng ngẩn .

"Nương, hình như bảo bảo đá con?"

Ngưu thị đang ở trong sân nhặt đậu, , lúc thả cái sàng xuống chạy tới, đưa tay vuốt bụng Chu Lê, ngưng thần đợi một lúc, quả nhiên, bàn tay truyền đến một trận động đậy.

Ngưu thị hưng phấn thôi: "Ai nha, còn sức lực nha! Có lực hơn cha ngươi năm đó luôn, A Lê, là do con thôi, năm đó mang thai Việt Lang, ở trong bụng chẳng động đậy, bộ thời gian mang thai, đều cảm nhận động, hại cả ngày lo lắng đề phòng, còn suốt ngày nghĩ, đứa bé vấn đề gì , mãi đến tận lúc sinh , vang dội một tiếng, mới yên lòng..."

Ngưu thị đang tới cao hứng, bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bánh xe, cùng tiếng ngựa hí vang, hai ngừng câu chuyện, hẹn mà cùng cửa, liền thấy ngoài cửa chiếc xe ngựa chạy qua.

Chu Lê cùng Ngưu thị liếc mắt , lập tức dậy, ngoài viện.

Đi tới ngoài cửa, quả nhiên thấy chiếc xe ngựa dừng ở sát vách cửa.

Hai còn gần, liền thấy tiếng mợ Đông thị của Bảo Nhi.

Ngưu thị thầm một câu: "Hai tại đến đây? Hôm nay chuyện gì nữa đây."

Bọn họ sân sát vách, lúc Phùng Ngọc thẳng vấn đề. Nói là hai năm qua đến đây nhiều, cũng nhiều quấy rầy, nếu đứa nhỏ Bảo Nhi với bọn họ, bọn họ cũng miễn cưỡng nữa, chỉ là những sản nghiệp phụ Bảo Nhi để lúc còn sống, mong rằng Lý thị thể giao đây.

Lý thị : "Những thứ đó, là cha Bảo Nhi để cho Bảo Nhi, , gia nghiệp từ đến giờ đều do cha truyền cho con trai, hề nhi tử còn sống, mà gia nghiệp truyền cho bà con."

Đông thị vội vàng tiếp: "Thân gia, thể như , năm đó nhà ngươi là ở rể Phùng gia chúng , theo đạo lý mà , những thứ đó đó đều là của Phùng gia, bây giờ Bảo Nhi nhập gia phả Thẩm gia các ngươi, cách khác, và Phùng gia chúng còn nửa điểm liên quan.

Nếu các ngươi còn cố ý giao mấy thứ đó cho Phùng gia chúng , chúng cũng , nếu chúng thể chuyện với , gặp ở công đường ."

Lý thị , giận sôi máu, ngón tay run rẩy chỉ bọn họ : "Ngươi, các ngươi khinh quá đáng!"

Đông thị khinh thường một tiếng: "Chúng cũng bắt nạt ngươi, sai tất cả đều do nhà ngươi, chiếm con nhà cũng thôi , còn chiếm tiền của nhà , tâm tư gì hiện rõ ràng hết ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-131.html.]

Phùng Ngọc hiển nhiên sắm vai chính diện, đạo lý hết sức rõ ràng: "Chúng cũng nháo chuyện đến quan phủ, nếu gia cứ lấy đồ đây, trả cho Phùng gia chúng , từ đây về chúng nước giếng phạm nước sông, hài tử nếu ngươi thích, thì cứ nuôi , chúng cũng truy cứu nữa."

Lý thị suýt nữa bọn họ chọc tức ngất , Bảo Nhi đỡ Lý thị, đôi mắt tức giận cữu cữu cùng mợ: "Mấy thứ đó là của , quan hệ gì đến các ."

Đông thị , "Ai nha, thằng nhãi ranh nhà ngươi, ngày thường mợ đối xử với ngươi tệ, ngươi hướng cùi chỏ bên ngoài cũng coi như thôi , bây giờ còn trợn mắt mò." Lúc Phùng Ngọc , "Lão gia, chúng dứt khoát báo quan, chúng nể mặt bọn họ, bọn họ ngược voi đòi tiên."

Lý thị đang cái gì, chợt một tiếng nữ tử lanh lảnh : "Nói tới cũng đúng, vẫn nên báo quan ."

Mọi , cùng về phía , liền thấy Chu Lê một tay chống nạnh, đỡ cái bụng lộ rõ tới.

Đông thị thấy nàng, cắt một tiếng: "Ta còn tưởng là ai, thì là tức phụ Giải Nguyên lang, trách khẩu khí cứng như ."

Nàng như nghĩ đến chuyện thú vị nào đó, đột nhiên , "Lão gia, khoa cử năm nay xảy án lộ đề bắt, họ Thẩm gì , ông ... tên nước nhòe, thể là chữ Việt a?"

Lời , đều cả kinh, Ngưu thị vội vàng tiến lên, chất vấn: "Ngươi rõ ràng, án lộ đề gì, cái gì tên Việt?"

Đông thị khá đắc ý, lời chỉ một nửa, tự một : "Hồi , các ngươi còn một Giải Nguyên lang cho các ngươi chỗ dựa, hiện tại như , khuyên các ngươi a, nhất vẫn nên nghĩ rõ ràng chút, là giao đồ lên công đường."

Chu Lê thấy Ngưu thị ào ào hỏi, mau mau đưa ánh mắt cho bà, lúc Ngưu thị mới nhịn xuống lên tiếng nữa.

"Đối với loại như các ngươi, chỉ sợ cũng chỉ lên công đường mới , khuyên các ngươi vẫn đừng phí miệng lưỡi ở đây nữa, mau mau báo quan thôi, chúng cũng kịp đợi nữa đây."

Lời của Chu Lê, đừng Đông thị, ngay cả Phùng Ngọc cũng tức giận quá sức, lúc phất tay áo khỏi sân, Đông thị cam lòng, liên tục mắng vài câu, cũng chạy.

Xe ngựa rời , sân mới thanh tịnh trở .

Ngưu thị nhớ tới lời Đông thị , nắm lấy tay Chu Lê: "A lê, nàng ý gì?"

Chu Lê thấy giấu nữa, liền thẳng thắn kể đầu đuôi câu chuyện.

Ngưu thị xong, gằn một tiếng: "Ta còn tưởng là chuyện gì chứ, chuyện còn , phụ nhân Đông thị cũng lấy , thật là ngu xuẩn. Chữ tương tự nhiều như , thể lập tức kết luận nhất định là chữ Việt? Con trai của , hiểu , nào dám chuyện đại nghịch bất đạo như , còn nữa, việc học của từ nhỏ đến lớn vẫn , cũng cần những chuyện ."

Chu Lê thấy Ngưu thị suy diễn tên công văn là Thẩm Việt, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp theo Ngưu thị thở dài: "Chỉ là bây giờ Việt Lang như thế nào? Khi nào trở về? Có bắt nạt đến đầu nhà chúng , thật hi vọng mau mau trở về hỗ trợ."

Lúc , ở kinh đô xa xôi, Thẩm Việt đột nhiên giật giật mí mắt, đang cùng một vị thí sinh ăn cơm trong quán.

Thí sinh đang ăn đậu phộng, : "Thẩm thi hội một, thi điện ở ba ngày nhất định thể tiến một giáp."

Tiến sỹ chia 6 bậc:

- Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa thuộc Đệ nhất giáp mệnh danh Tam khôi

- Hoàng giáp Tiến sỹ thuộc Đệ nhị giáp

- Đồng tiến sỹ thuộc Đệ tam giáp.

Loading...