Thẩm Việt sờ sờ mí mắt, trong lòng luôn chút yên.
Thí sinh thấy thất thần, gọi: "Thẩm ?"
Thẩm Việt lúc mới hồn: "Nha... Lý mới cái gì?"
Lý Phương thấy như thế, mỉm : "Hôm nay Thẩm chút hồn vía lên mây a, ? Là nhớ vợ con ở nhà ?"
Thẩm Việt với , tiếp, uống tiếp ngụm .
Lý Phương thở dài một : "Đảo mắt tới tháng sáu, tính toán thời gian, cùng với phu nhân còn Cẩu Đản nhà , chia xa gần nửa năm."
Thẩm Việt tên Cẩu Đản , kinh ngạc, tưởng chỉ trong thôn bọn họ mới cái tên đại hoàng cẩu chứ: "Cẩu Đản?"
Lý Phương : "Là nhi tử nhà ."
Thẩm Việt ngạc nhiên : "Lý trẻ tuổi như , cũng nhi tử?" Lý Phương còn nhỏ hơn ba tuổi, năm nay qua khỏi hai mươi.
Lý Phương thấy hỏi như , đúng là kinh ngạc: "Sao ? Thẩm vẫn con?"
Thẩm Việt lắc đầu một cái: "Không dối gạt Lý , tháng giêng năm nay mới thành , thành xong ngày thứ hai khởi hành đến kinh đô, aiz..."
Lý Phương khá là kinh ngạc: "Thẩm là một nhân tài, lỡ dỡ đến năm nay mới thành ?"
Thẩm Việt : "Trước đây vẫn mãi học bên ngoài, về nhà, nên lỡ dỡ đến bây giờ."
Lý Phương quen Thẩm Việt lúc lên thuyền quan ở tỉnh thành, nhà ở ngay tại tỉnh thành, gia cảnh giàu , trong nhà vẫn mời thầy dạy riêng, đúng là bao giờ cửa sách bên ngoài.
"Phu nhân vốn là biểu của , định từ bé, đến năm mười sáu tuổi mới thành , chúng thành xong, năm liền Cẩu Đản, bây giờ cũng là tiểu oa nhi bốn tuổi ..."
Lý Phương tới nhi tử của , câu chuyện lập tức điểm dừng, từ lúc đời đến khi hài tử lớn sách vỡ lòng. Thẩm Việt hài tử, cũng xen cái gì, chỉ yên lặng , lâu lâu phối hợp một cái.
Chỉ là tâm tư lập tức bay về nhà ở Thẩm gia thôn, giờ khắc A Lê đang gì? Không lúc nào bọn họ cũng sẽ hài tử, nếu là hài tử của và A Lê, nhất định là một chuyện hết sức hài lòng.
Chỉ là bây giờ ở kinh đô, qua khỏi thi điện, triều đình liền sẽ ban chức quan, nhất giáp sẽ trực tiếp ở kinh đô nhậm chức, những còn thì sẽ phân công đến các nơi quan. Nghe chức vụ, một khi ban, thì sẽ yêu cầu tức khắc nhậm chức, nếu như phân công đến chỗ cách Cam Thủy trấn xa, chẳng lúc nào mới thể cơ hội về Thẩm gia thôn.
Thẩm Việt đang thất thần, Lý Phương bỗng nhiên dừng câu chuyện hỏi: "Thẩm yêu thích hài tử ?"
Đối với vấn đề Thẩm Việt thể rõ , dù từng hài tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-132.html.]
Có lúc thấy những đứa trẻ khác ở trong thôn, hoặc ở cửa thôn nghịch bùn, hoặc lên núi đào trứng chim, hoặc xuống sông mò cá tôm, cha nương đuổi theo đánh, thấy hao tổn tâm trí.
Hắn thể cũng biến thành phụ cả ngày cầm cành liễu chạy khắp thôn đánh những hài tử đó .
Thẩm Việt trả lời: "Cũng thích."
Lý Phương : "Thẩm thích nhi tử là nữ nhi?"
Thẩm Việt còn suy nghĩ là nghiêm túc, : "Nữ nhi , bất quá sinh con nào cũng chủ , đều là do ông trời định."
Lý Phương ý tứ sâu xa nở nụ : "Thẩm , cái ngươi , sinh nam sinh nữ vẫn cần chú ý nhiều, chú trọng đồ ăn, chuyện trong phòng cũng chú trọng." Nửa câu Lý Phương khá là nhỏ, dù nơi là tiệm cơm, tới lui cũng nhiều.
Thẩm Việt cũng đàm luận những chuyện mặt , vội vàng đổi chủ đề: "Lý , ngươi thử thịt kho , hương vị cũng ngon nha." Nói, liền gắp một khối thịt chén Lý Phương.
Lý Phương vốn đang rõ, bỗng nhiên nhận biểu hiện mặt Thẩm Việt biến hóa, lúc ngừng câu chuyện, thể gì khác hơn là ăn khối thịt kho.
bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, Thẩm năm nay cũng hai mươi ba tuổi, mới kết hôn, hơn nữa cũng hài tử, chính cũng do học bên ngoài mấy năm nay mới lỡ chuyện đại sự cả đời, nhưng chừng chỉ là cái cớ.
Nhớ tới đường nhà bọn họ cũng như thế, thành trễ, đến nay con, đó mới , thì đường bệnh ngầm.
Nghĩ đến đây, Lý Phương vô cùng bát quái đánh giá Thẩm Việt, càng càng cảm thấy nghiêng về ý .
Thẩm Việt cũng gắp một khối thịt kho lên, ăn nửa cái, liền bỏ trong bát. Nghĩ thầm, vẫn là thịt kho phu nhân nhà ngon hơn.
Bên , Thẩm gia thôn.
Nửa đêm, Chu Lê cảm giác mới ngủ bao lâu, đột nhiên tỉnh , khi tỉnh liền bụng sôi rột rột một hồi lâu, nàng là tỉnh do đói bụng.
Gần đây khẩu vị nàng thực sự càng ngày càng , tiêu hóa cũng nhanh.
Nàng vốn dậy ăn, nhưng trằn trọc trở một hồi lâu cũng thể ngủ , then chốt là nhãi con trong bụng tựa hồ cũng tỉnh , đang đường quyền kháng nghị trong bụng của nàng.
Hết cách , nàng vẫn bò dậy.
Hơn nửa đêm, nàng cũng tiện gọi Ngưu thị dậy thức ăn cho nàng, cho nên, tự nàng trong phòng bếp, cho củi lò nhóm lửa, hâm nóng thịt kho còn dư buổi chiều ăn, mới cảm thấy thỏa mãn.
Sau khi ăn uống no đủ, trở về phòng, vuốt cái bụng căng tròn, nhéo khuôn mặt của , trong nháy mắt nhận hình như mập thêm.
Ngưu thị , thể nàng gần đây lớn lên nhanh một chút, rõ ràng cái bụng mới hơn năm tháng, như mấy mang thai bảy tháng... Aiz, mập chết.