Cũng chờ lúc Thẩm Việt trở về, nàng mập thành hình dáng gì , thể Thẩm Việt , thậm chí ghét bỏ .
Chu Lê nghĩ những thứ , tay vịn lan can đầu giường, chậm rãi xuống.
Bên trong bóng đêm, nàng chằm chằm đỉnh màn, ánh mắt chút đăm chiêu. Cũng bây giờ Thẩm Việt rốt cuộc thế nào , tuy cả nhà các nàng đều tin tên công văn là Thẩm Việt, nhưng kỳ thực trong nội tâm , vẫn chút thấp thỏm.
Nàng trở , thể hướng ngoài. Bây giờ đang mùa nóng nực, khí trời khô hanh, bởi nàng ngủ cũng đóng cửa sổ.
Nàng giường, vặn thể thấy màn trời màu xanh đậm ngoài cửa sổ, một vầng trăng sáng. Cao cao giữa bầu trời, chiếu sáng mỗi đất.
Không lúc Thẩm Việt cũng ngủ , nửa đêm bò dậy ngắm trăng .
Tâm tư nàng đặt vầng trăng đang trôi mục đích, dần dần chìm giấc ngủ.
Thẩm Việt xác thực tỉnh ngủ, trong hành lang uốn khúc của khách điếm, đang ngẩng đầu vầng trăng sáng .
Hắn móc một cái khăn, từ từ mở , lộ mấy viên thịt khô còn sót bên trong.
Đây là lúc A Lê cho . Trên đường ăn hết bánh khô, thịt khô vẫn còn giữ một ít, là do tính khi ăn, nếu chỉ lo ăn, đến khi hết thì mấy tháng sẽ ăn món A Lê .
Hắn cầm lấy một miếng thịt khô nhỏ, đưa trong miệng chậm rãi nghiền ngẫm. Cứ như một miếng nhỏ nghiền ngẫm lâu mới xong, mãi đến tận lúc mùi vị thịt khô hầu như còn, mới cam lòng nuốt xuống.
Hôm , ăn xong điểm tâm, Chu Lê liền ở cửa nhà chính tiếp tục thiêu thùa may vá, Thẩm Yêu cùng Thẩm Ngư tới cửa hàng bán đậu hoa, Ngưu thị ở nấu cơm trưa cho Chu Lê.
Ngưu thị lo liệu xong việc nhà, liền đeo giỏ trúc đến núi thu thức ăn, trong nhà cũng chỉ còn một Chu Lê, nàng may vá thêu thùa một lúc , đột nhiên sát vách truyền đến tiếng Lý thị cùng Bảo Nhi, nàng cũng nhếch khóe môi, cất kim chỉ, dự định qua nhà đẻ.
Gả gần chính là như , trở về bất cứ lúc nào cũng .
Mới tới cửa, liền gặp Ngưu thị trở về. Vừa nãy mang giỏ hái thức ăn, mang giỏ trống rỗng trở về, Chu Lê ngạc nhiên : "Nương, hái thức ăn ?"
Ngưu thị cau mày, : "Không ." Nói xong, liền trong viện.
Chu Lê cũng theo bà , tâm tình Ngưu thị tựa hồ , nhưng thời điểm mới ngoài còn : "Sao ?"
Ngưu thị thả giỏ trúc xuống, xoay với Chu Lê: "Vừa mới đến cửa thôn, thì gặp mấy bà tám, bọn họ ở nơi đó chuyện, lúc , tức nhịn nổi, liền lên lý luận cùng bọn họ vài câu, bọn họ nhiều , bọn họ, nhất thời còn tâm tình hái thức ăn, liền mang giỏ trở về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-133.html.]
"Bọn họ cái gì?" Chu Lê nghĩ, ngày thường Ngưu thị cũng thích tính toán chi li, lúc khác bà vài câu chuyện phiếm, bà cũng như , tức giận dữ ?
Ngưu thị bẹp miệng: "Cũng bọn họ từ , đều đang khoa thi năm nay xảy án lộ đề, còn bắt một thí sinh họ Thẩm, thí sinh tên giống Việt lang, nên đều cho rằng đó là Việt lang."
Chu Lê , nhíu mày: "Sao bọn họ chuyện công văn?"
Ngưu thị mở hai tay : "Ai , bây giờ đều đang chuyện , như đây là chuyện thật sự xảy , bọn họ thậm chí còn , năm đó Việt lang đầu thi Hương, cũng là do mua đề thi đỗ , bằng với phong thủy của Thẩm gia thôn , thể cái giải Nguyên?"
Chu Lê xong, im lặng một lúc, Ngưu thị : "Nương, con cửa thôn một chuyến, trở về nhanh thôi."
Ngưu thị thấy nàng xoay đến cửa thôn, mau mau ngăn cản nàng: "A Lê, bây giờ thể con tiện, vẫn đừng nên , cửa thôn nhiều như , con tới sẽ chịu thiệt đó. Chúng cứ chờ xem, chờ Việt lang chúng trở về, lời đồn tự khắc sụp đổ."
Chu Lê kéo tay Ngưu thị, vỗ vỗ mu bàn tay bà, nở nụ : "Nương, yên tâm, con cũng cãi với mấy đó."
Ngưu thị ngạc nhiên : "Vậy con qua đó cái gì? Mấy bọn họ, quanh năm ở bên ngoài hết đến , miệng lợi hại, mặc dù con cãi với bọn họ, lý, cũng là ."
Chu Lê lắc đầu một cái: "Không, con cũng lý."
Ngưu thị càng thấy kỳ quái: "Vậy con gì?"
Chu Lê : "Nương theo con đến đó thì sẽ . Nếu bọn họ là con, con sẽ nhịn, nhưng tướng công con họ thể ."
Ngưu thị thấy biểu hiện mặt Chu Lê vẫn tính bình tĩnh, cũng tiếp tục ngăn cản, hai cùng đến cửa thôn.
Đi tới cửa thôn, hai còn đến gần, những cây đa cổ thụ bàn tán, theo gió mùa hè khô nóng truyền tới tai Chu Lê.
"Lúc trúng Giải Nguyên phong quang đến cỡ nào, quan binh mở đường diễu hành, Học Chính đại nhân trong huyện tự đến nhà chúc mừng."
"Không , nhưng nghĩ tới, đầu thi hương gây chuyện tác tệ như , ngươi coi, đây đang ném mặt mũi Thẩm gia thôn chúng ?."
"Không ? Ta a, chữ công văn, khả năng là chữ "Việt" lớn, nét chữ tương tự, là họ Thẩm, còn là thí sinh bên ngoài kinh thi, Thẩm Việt ai tin, chuyện kể ở quán đều trùng hợp như thế đúng ?."
...
Một đống đang tàng cây, cắn hạt dưa thảo luận, bỗng nhiên, ánh sáng mặt chặn hơn một nửa, ngẩng đầu lên, thấy Chu Lê cùng Ngưu thị khi nào đến mặt bọn họ.