CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:32:32
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm tư Thẩm Việt xoay chuyển một cái, chặn : "Còn do nàng hại."

Chu Lê ngạc nhiên : "Cái gì mà đều do hại?"

"Mấy năm trở về thôn, về đến thôn liền gặp nàng, gặp nàng xong ... quan hệ của hai chúng là thúc cháu, Thẩm Việt nào a, thể chuyện l.o.ạ.n l.u.â.n như thế? Vì thế liền thử xem đối với nữ tử khác, sinh tâm tư giống nàng ."

Chu Lê dậy: "Vì thế tìm ai?"

Thẩm Việt chỉ đành thành thật trả lời: "Thì... Thì Ngô nương tử của thôn chúng ."

Trong phòng nháy mắt yên tĩnh, Thẩm Việt chuẩn kỹ tinh thần lấy bàn tính. Đợi một lát , đợi cơn giận của tức nhi, mà trái tức phụ vô cùng bình tĩnh xuống giường.

"Chàng đúng là đói bụng ăn quàng."

Thẩm Việt giọng của nàng hờ hững, mới thở phào một . Không tức giận là .

Lại luôn cảm thấy nàng câu chút lạ lạ, lẽ là do chạm bệnh nghề nghiệp khi phu tử lúc : "Phu nhân, đói bụng ăn quàng dùng ở chỗ chút thích hợp, đói bụng ăn quàng là chỉ, một đói bụng lâu, cái gì đều thể ăn , tỉ dụ như thời gian gấp gáp, lựa chọn."

Chu Lê xì một tiếng: "Không , hán tử hai mươi mấy năm, trải qua tư vị nữ tử, còn là đói bụng lâu, cũng bắt bẻ, cũng lựa chọn ."

Rồi xong, bàn tính tối nay sợ là nhất định quỳ . Hắn cũng giải thích tiếp, nhận mệnh bò dậy, xuống từ cuối giường, cầm lấy bàn tính mới đặt bên cạnh ngọn đèn, chút do dự đặt xuống đất.

"Phu nhân, vi phu sai ."

Nói xong, chuẩn quỳ xuống. Chu Lê thấy thế, vội vàng gọi :

"Chàng đừng quỳ."

Thẩm Việt rõ vì : "Sao ?"

Chu Lê xoay hướng mặt bên trong, nữa: "Chàng tới quạt cho , nóng quá, ngủ ."

Thẩm Việt ngó bóng lưng nghiêng của Chu Lê, bỗng nhiên nhoẻn miệng . Vẫn là tức phụ thương .

Hắn nhặt bàn tính lên trả về chỗ cũ, nữa bò lên giường, cầm lấy quạt hương bồ lên.

Lúc , Chu Lê nhắm chặt mắt , tựa hồ thật sự ngủ. Thẩm Việt cũng quấy rầy nàng, chỉ xuống bên cạnh nàng, chậm rãi phe phẩy cây quạt.

Ngày thứ hai, khi Chu Lê tỉnh , Thẩm Việt cũng ở trong phòng. Chu Lê còn thấy kinh ngạc.

Rời giường, chải đầu, cửa phòng.

Thẩm Việt lúc đang ở nhà chính ăn điểm tâm, thấy nàng dậy, vội vàng thả đôi đũa trong tay xuống, chạy tới dìu nàng đến tịnh phòng, múc nước cho nàng súc miệng rửa mặt. Chờ xong, dìu nàng nhà chính cùng ăn điểm tâm.

"Kỳ thực thể , cần dìu ." Chu Lê khác dìu như , dễ chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-142.html.]

Thẩm Việt : "Tịnh phòng ẩm ướt, sợ nàng trượt chân."

Chu Lê để ý mấy thứ lắm, khi trở về, còn chỉ nàng rửa mặt.

Hai ăn xong, theo thường lệ bờ sông tản bộ.

Sáng sớm mặt trời dần dần chui khỏi khe núi, tia sáng chiếu dòng sông Cam Thủy, sóng nước long lanh. Trong nhà tạm thời việc đồng áng, lúc ăn cơm cũng sẽ đến bờ sông dạo một chút, bờ sông đất bằng rộng rãi, trẻ con trong thôn cũng đều thích tới nơi chơi đùa. Làm nhà, cỡi ngựa gỗ, nhảy lò cò, cho bờ sông bừng bừng sức sống, khá là náo nhiệt.

Hai nắm tay, đạp lên gió nhẹ tản bộ, chợt cách đó xa truyền đến một trận tiếng trẻ em, hai theo tiếng kêu , liền thấy táng cây tùng, một tiểu hài tử đang đất lớn.

Chu Lê thấy thế, vội : "Việt lang, qua xem một chút."

Thẩm Việt lúc tới, xổm xuống hỏi bé trai chuyện gì.

Bé trai thút tha thút thít trả lời: "Ca ca lấy con ngựa của con, con con ngựa, oa oa..."

Thẩm Việt mấy hài tử khác bên , mấy đứa trẻ lớn hơn đứa bé đất một chút, mấy đứa bọn chúng đang cưỡi mấy cành cây dùng con ngựa, chạy quanh cây tùng.

Thẩm Việt rõ, con ngựa bọn chúng , chính là một đoạn cành cây lớn.

Thẩm Việt quan sát một vòng, thấy cây lớn cách đó xa, : "Ngươi ở nơi chờ thúc thúc một chút."

Nói xong, liền đến cái cây , cây thật cao to, phía , căn bản ngay một mảnh lá cũng với tới , lập tức, tung một cái, trực tiếp nhảy lên.

Tim Chu Lê căng thẳng, vội vàng tới, ngửa đầu : "Chàng cẩn thận chút!"

Đám hài tử thấy nhảy lên cây, cực kỳ hiếu kỳ, dồn dập chạy đến gốc cây quan sát.

Thẩm Việt chằm chằm một nhánh cây hai cành, trực tiếp dùng sức bẻ, nhanh chóng nhảy xuống mặt đất, tới cạnh bé trai: "Đây, thúc thúc cho ngươi một con con ngựa khác."

Bé trai nhất thời , ngước khuôn mặt nhỏ đầy thịt lên : "Cảm ơn thúc thúc, thúc thúc thật là lợi hại."

Thẩm Việt thấy hài tử dễ thương, bất chợt đưa tay sờ sờ khuôn mặt , gật gù: "Đi chơi ."

Mấy tiểu hài tử ầm ầm chạy .

Thẩm Việt đám hài tử chơi đùa, đột nhiên nghĩ đến gì đó.

Chu Lê thấy còn đám tiểu hài tử , vẻ mặt lộ một nét hiền lành, chợt nghĩ đến, nếu đứa bé trong bụng của nàng đời, Thẩm Việt cha, sẽ là bộ dáng gì.

"Việt lang, thích con trai con gái?"

Hai nắm tay, tiếp tục tản bộ.

Thẩm Việt gợi khóe miệng lên: "Con trai con gái đều giống ."

Chu Lê xí một tiếng: "Ta thấy tiểu nam hài , hai mắt như tỏa ánh sáng đây , nhất định thích con trai."

Loading...