CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-01-02 03:14:52
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ lúc Hoa công công tới xin một ít dưa muối, Ngưu thị hào phóng cho cả một tô bự, gần đây cũng tới Thẩm trạch nào nữa.

Hai ngày Chu Lê luôn cảm thấy n.g.ự.c sưng to, đôi khi cương cứng như đá. Ban đầu nàng còn tưởng rằng bệnh lạ. Trong lúc vô tình với Ngưu thị, Ngưu thị mới cho nàng . Đây bệnh lạ gì, chỉ là v.ú căng sữa quá gây mà thôi.

Nếu thật sự cảm thấy thoải mái, nặn một ít đổ thì .

Một ngày ngủ trưa dậy, cương cứng đến nỗi nách cũng chút đau, nên nhờ Thẩm Việt lấy một cái chén sứ tới, mở y phục nặn một chút mới dễ chịu.

Nước sữa trắng đục nhộn nhạo trong chén sứ trắng, trong khí lưu chuyển hương sữa nhàn nhạt, Thẩm Việt bưng chén lắc đầu: “Tiểu Tranh và Tiểu Đào thật cố gắng, hai đứa đều b.ú hết, nè, nhiều như , đổ thật lãng phí.”

Chu Lê thắt đai lưng bên hông, : “Nương chờ bọn chúng lớn một chút, ăn uống cũng nhiều hơn thì hơn thôi.”

Thẩm Việt bưng chén quơ quơ, sữa nhẹ nhàng chuyển động quanh thành chén: “Vì tiểu hài tử thích ăn cái , chẳng lẽ là ngọt?”

Chu Lê thắt xong đai lưng, ngước mắt về phía , : “Nếu nếm thử ?” Nàng chắc dám nếm, lớn như , chẳng lẽ hổ ăn sữa của hài tử?

Ai ngờ, Thẩm Việt nhíu mày: “Phu nhân cũng đúng.”

“A?” Dọa cho Chu Lê hoảng sợ, “Chàng đừng……”

Đã kịp ngăn cản.

Thẩm Việt đưa chén đến bên môi, mùi sữa tới gần thở, càng thêm nồng nặc.

Chu Lê vốn cho rằng uống một ngụm lớn, trong lòng còn đang cảm thấy thẹn thùng, đang nghĩ ngợi, liền thấy thả chén xuống , đó đổ một giọt lòng bàn tay, đưa đến miệng nhẹ nhàng liếm.

Chu Lê hiếu kỳ : “Thế nào? Có mùi vị gì? Ngọt ?”

Thẩm Việt nhấp nhấp dư vị nơi đầu lưỡi một phen, mới :

“Ừm…… Không ngọt, chỉ một chút vị, nhạt, giống mùi đậu phộng mài thành tương, bỏ thêm một muỗng đường.”

“Đậu phộng?”

Thẩm Việt buồn về phía nàng: “Tò mò như , bằng tự nàng nếm thử xem.” Nói xong, cầm chén đưa đến mặt nàng.

Chu Lê liên tục xua tay: “Không , thử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-156.html.]

Thẩm Việt tấm tắc hai tiếng: “Của mà còn ghét bỏ nga?”

Chu Lê , cầm lấy quyển thoại bản gối mở : “Ta da mặt dày như .” Miệng đang cắn tới chữ "Dày", chợt thấy cảm xúc ôn nhuận rơi xuống má.

Nàng vội vàng bụm mặt ngẩng đầu, dỗi hờn : “Chàng! Chàng lưu manh!”

Thẩm Việt bưng chén, vang ngoài cửa phòng.

Chu Lê bóng dáng nhỏ giọng mắng một trận mới từ bỏ, tiếp tục thoại bản.

Trong sân ngoài cửa, hai nha chăm sóc hoa cỏ tiếng sang sảng, theo bản năng đầu , liền thấy Thẩm đại nhân của bọn họ khi vén mành còn tươi đầy mặt, chờ khi tấm mành rơi xuống ở lưng , khóe miệng cũng rơi xuống theo.

Lại khôi phục bộ dáng thường ngày ở mặt bọn họ.

Chờ Thẩm Việt khỏi sân, hai nha bắt đầu nhỏ giọng thầm:

“Đại nhân biến đổi sắc mặt thật là nhanh.”

, ngày thường đối với chúng tuy rằng ôn hòa, nhưng vẫn ngầm lộ vẻ uy nghiêm, khi nào thấy như ?”

“Có lẽ đại nhân chỉ đối với phu nhân như thôi, nên thấy hai ở chỗ , đương nhiên thu liễm một ít.”

……

Chu Lê ở cữ xong, mùa thu cũng trở nên càng rõ rệt hơn. Chờ một tháng khi nàng bước cửa phòng, ngoài ý phát hiện, trong sân nhiều lá cây bắt đầu úa vàng.

Thẩm Việt nữa mời Vương đại phu ở Hạnh Lâm y quán đến, tái khám cho Chu Lê, xem thể nàng khôi phục như thế nào .

Vương đại phu đóng cửa phòng kiểm tra một phen, mới gọi Thẩm Việt tiến , dặn dò: “Thân thể phu nhân khôi phục cũng tệ, dính bệnh hậu sản nào, miệng vết thương cũng gần như lành . Hiện giờ ở cữ đủ tháng, về cứ thường xuyên đưa nàng ngoài hít thở khí, phơi nắng, cho bay ẩm thấp đọng một tháng qua.”

Thẩm Việt đều ghi nhớ.

Vương đại phu thu dọn hòm thuốc, tiếp: “Mấy cái chuyện phòng the, nam tử cần nhẹ nhàng một chút, tránh lâu ngày đụng chạm bây giờ thành mãnh hổ vồ mồi, phụ nhân sinh hài tử xong, bộ xương giống như nữa, chịu lăn lộn.”

Vương đại phu nghề y nhiều năm, thấy nhiều sóng to gió lớn, tới những việc , mặt đổi sắc tim loạn nhịp, ngữ khí ngược cứ nhàn nhạt bình bình.

còn Thẩm Việt và Chu Lê khi liếc , Chu Lê xoay , cố tình sửa sang xiêm y. Mà Thẩm Việt cũng tự nhiên ho khan một tiếng, thấy Vương đại phu cõng hòm thuốc lên, liền đưa đại phu cửa.

Chờ đưa đại phu xong, Thẩm Việt vòng trở về, thấy Chu Lê còn ở mép giường, chôn đầu nắm làn váy, tóc mai rơi xuống rải rác, bay bay gò má nàng, một tháng cửa, làn da nàng còn trắng hơn lúc vài phần, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu , vẻ càng thêm mềm mại nhu hòa.

Loading...