CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-01-02 03:19:49
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy rằng Chu Lê ở cữ xong, suốt ngày hoạt động tự nhiên, nhưng Thẩm Việt vẫn luôn cảm thấy thể nàng còn khôi phục , đôi khi sẽ thấy nàng đ.ấ.m lưng khi lâu.
Hắn lén hỏi Ngưu thị, Ngưu thị cho , sinh hài tử xương cốt nữ nhân biến hóa, cho nên đại đa nữ nhân đều sẽ tật đau lưng, cần một đoạn thời gian khá dài để khôi phục.
Cho nên Thẩm Việt dám tiến thêm một bước động tác nào nữa.
Khi Thẩm Việt trở về Chu Lê ngủ . Xiêm y rộng mở, yếm n.g.ự.c bên trong cũng chút hỗn độn. Đây đều là "kiệt tác" của nãy.
Kỳ thật Chu Lê vẫn đang đợi , chỉ là lâu, nàng giường, mí mắt liền đóng .
Thẩm Việt qua, nữ tử tùy ý trong chăn đệm, ánh đèn dầu, gò má nàng như phủ một tầng ánh sáng màu vàng ấm, hàng mi dài như cánh bướm đậu mí mắt, qua vô cùng an bình.
Hắn đột nhiên nhớ tới hôm nay hạ chức trở về ngang qua Hạnh Lâm y quán, mua một chút cao điều trị.
Chu Lê ngủ sâu, hiện tại kêu nàng dậy bôi thuốc thật sự tàn nhẫn, vì thế Thẩm Việt tay chân nhẹ nhàng lật nghiêng Chu Lê, đưa lưng hướng bên ngoài.
Sau đó lấy một hộp sứ nhỏ, mang cái ghế tròn đây, mép giường, vén áo phía lưng của nàng lên, bắt đầu bôi thuốc cho nàng.
Thuốc mỡ mang theo một chút hương hoa hòe nhàn nhạt, chất thuốc đặc sệt, bôi nơi thường ngày Chu Lê đ.ấ.m đấm theo bản năng, đó chậm rãi bôi xung quanh.
Cũng Chu Lê ngủ quá sâu, là động tác Thẩm Việt quá mức nhẹ nhàng, chờ thuốc mỡ bôi xong Chu Lê cũng tỉnh .
Chỉ là cuối cùng tự trở , lật thẳng.
Thẩm Việt , để sát khuôn mặt nàng, thấp giọng : “Ngủ như heo con , trách đôi khi nửa đêm hài tử đây b.ú sạch sữa cũng .” Thanh âm hết sức ôn nhu, tựa như gió xuân hôn trộm cành hồng.
Mà Chu Lê ngủ mơ thấy hoa hồng , ngược mơ thấy một cây hoa hòe, hương hoa thơm nức mũi, vốn dĩ thích thú, kết quả bên tai luôn tiếng ong ong, như là ruồi bọ đang bay chung quanh.
Quá phiền phức, nàng nhấc tay lên, “Bang”, đánh c.h.ế.t một con ruồi —— Thẩm Việt sửng sốt, tức phụ ngủ mơ tát cho một cái?
Không lương tâm, về tự bôi thuốc một !
Thẩm Việt ghét bỏ rút tay về ấn lên mặt , cao điều trị cũng đặt sang một bên, đó cởi giày lên giường.
Tự nhiên ôm Chu Lê lòng, nhắm mắt, ngủ.
Đêm dài dần trôi, một đêm ngon giấc.
Ngày hôm Chu Lê ngủ tới lúc tự nhiên tỉnh, khi tỉnh Thẩm Việt còn ở nhà. Trong phòng cư nhiên thật sự hương hoa hòe, khác gì trong mộng. Mắt thấy mùa đông sắp tới, cũng mùa cây hòe nở hoa. Trong lúc nhất thời nàng thấy hộp cao điều trị , hít hít mũi ngửi khắp nơi, vẫn tìm ngọn nguồn hương hoa. Cho đến khi nhấc chăn lên, mới phát hiện hương vị hình như phát từ chỗ .
Ngay đó liền thoáng qua ngăn tủ đầu giường, đặt một hộp sứ nhỏ. Dưới hộp sứ còn đè tờ giấy, nàng cầm tới xem:
Phu nhân, đây là cao điều trị, chà lưng, thể giảm đau.
Chu Lê kinh ngạc, nàng đau lưng nhưng cho tới bây giờ từng nhắc qua với ai, Thẩm Việt thế nào phát hiện ?
Bất quá hộp cao tệ, hương hoa hòe đủ, khiến nàng nghĩ tới thời tiết cuối mùa xuân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-160.html.]
Ngày khi Thẩm Việt hạ chức trở về sớm, khi ăn cơm, Thẩm Việt nhớ tới tối nay trong thành tổ chức hội đèn lồng, liền với Chu Lê:
“Phu nhân, hôm nay canh giờ còn sớm, trong thành hội đèn lồng, lát ăn cơm xong, đưa nàng ngoài dạo, thuận tiện dẫn nàng xem cửa hàng luôn.”
Vừa hội đèn lồng, còn sắp xem cửa hàng, Chu Lê lập tức hưng phấn đáp ứng.
Thẩm Việt với Ngưu thị : “Tiểu Tranh cùng Tiểu Đào phiền nương cùng Trương thẩm.”
Ngưu thị : “Các con cứ việc chơi , hài tử chúng .”
Ăn cơm xong, Thẩm Việt nắm tay Chu Lê khỏi Thẩm trạch, lúc màn đêm buông xuống, ngõ An Cư, con đường chính, ngọn đèn dầu đường liền hiện mắt.
Hội đèn lồng biển tấp nập, cà kheo, cò chơi xiếc ảo thuật, múa đèn rồng, tiếng ồn ào, vô cùng náo nhiệt.
Thẩm Việt sợ Chu Lê chen té, tay nắm tay sửa thành mười ngón tay đan .
Chu Lê cảnh tượng như , khỏi nhớ tới hội đèn lồng ở Cam Thủy trấn, so với hội đèn lồng ở phủ thành, quả thực như tử gặp sư phụ. Đường chính ở Cam Thủy trấn nửa canh giờ là thể xong, bởi hội đèn lồng cũng dài, nhanh thể dạo xong. Đường chính ở phủ thành dài hơn nhiều, cho dù từ giờ phút vẫn luôn , đến nửa đêm, cũng chắc thể hết.
“Hôm nay Lễ tiết, phủ thành cử hành hội đèn lồng?” Chu Lê hỏi.
“Đây là hội đèn lồng tạ ơn Hà Thần. Lũ định kỳ mỗi năm nếu phát sinh tai hoạ, mùa thu lúc sẽ tạ ơn Hà Thần.”
Thì là như thế . Chu Lê cũng mặc kệ do nguyên nhân, vẫn luôn thưởng thức hoa đăng.
Hai một hồi, chợt thấy bên đường cửa hàng bán hoa quả khô, Chu Lê đột nhiên thèm, liền kéo Thẩm Việt mua một bao hạt dưa.
Hai cắn hạt dưa ngắm đèn, từ từ đến một gian cửa hàng đang đóng chặt cửa lớn.
Mặt cửa hàng một sạp bán chợ đêm bày chiếm, Thẩm Việt tiến lên mua một cái đèn lồng, nắm tay Chu Lê từ ngõ nhỏ bên cạnh vòng đến cửa .
Đi cửa là một chỗ tiểu viện, trong tiểu viện hai gian nhà ở cùng một chỗ nhà bếp. Chu Lê ngờ mặt cửa hàng cư nhiên diện tích lớn như , còn lớn hơn cửa hàng đậu hoa của nàng ở Cam Thủy trấn. Xuyên qua hậu viện, liền tới phía cửa hàng.
Trong cửa hàng một mùi rượu nhàn nhạt, Thẩm Việt với nàng, nơi là một tiệm rượu. Chu Lê lấy đèn lồng trong tay Thẩm Việt khắp nơi một chút.
Trong đầu bắt đầu nảy lên vấn đề chuẩn trang trí cửa hàng: “Việt Lang, đến lúc đó chúng đều đổi song cửa sổ thành màu đỏ ?”
Tuy cửa hàng mặt tiền đường ít sơn cửa sổ thành màu đỏ, nhưng Thẩm Việt cũng hỏi nàng vì đổi thành màu sắc , chỉ gật đầu phụ họa.
“Còn giấy dán cửa sổ, chúng cũng đổi mới luôn. Nga, còn nơi ,” Chu Lê chỉ một vách tường trống trơn, “Chàng giúp vẽ tranh rau dưa gì đó , tranh vẽ loại thoạt đặc biệt cảm giác vui sướng khi mùa luôn nha.”
Ánh mắt Thẩm Việt đuổi theo ảnh của nàng, gật đầu:
“Được.”
“Thêm mấy cái bàn ghế nữa, chúng đánh chữ "Lê" tất cả nồi chén gáo bồn , đây là chiêu bài, nga, trồng mấy chậu ớt cay cây cảnh đặt cửa sổ, độc đáo a……”
Thẩm Việt yên lặng nàng, ánh sáng tối om, chỉ ngọn đèn lồng trong tay nàng chiếu rọi lên ánh sáng ấm áp, nàng sắp xếp cho cửa hàng của , mà nàng dường như cũng đang phát sáng.
Hai xem xong cửa hàng, nghĩ ngoài lâu, còn về nhà cho b.ú nên ở tiếp, lập tức về nhà.