CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-12-30 08:03:34
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi theo tiếng , thấy một nam tử mặc trường sam đến mặt bọn họ

“Tam thúc?”

Chu Lê cùng Vương Hứa trăm miệng một lời .

Thẩm Việt kéo kéo khóe miệng: “……”

…… Xác thật xứng đôi.

Vương Hứa kinh ngạc : “Tam thúc tìm ?”

Thẩm Việt : “Bàn bát tiên trong nhà hỏng , nhờ ngươi tu bổ một chút.” Khi lời , lạnh mắt chằm chằm Ngô nương tử.

Vương Hứa ngờ nhờ , miệng đầy đáp ứng, lập tức thể tu bổ cái bàn.

Ngô nương tử thấy bên cạnh Chu Lê, mỗi bên trái một nam tử, một trường sam nho nhã, một tinh tráng to lớn. Đều lấy mắt lạnh nàng, nàng khỏi sinh tâm nhút nhát.

Lại Chu Lê, như một đóa kiều hoa nở giữa đám lá xanh. Trong lòng càng thêm hụt hẫng, méo miệng, xoay đến sạp hàng của , chỉ là trong miệng lẩm bẩm : “Có gì đặc biệt hơn , còn là một quả phụ.”

Thanh âm lớn, đủ cho khác thấy.

Vương Hứa chút nổi giận: “Ngô nương tử, đều là hương nhà quê, chuyện hà tất khắc nghiệt như ?”

Ngô nương tử dừng bước đầu , khẽ : “Ta khắc nghiệt liên quan gì đến ngươi, tên goá vợ.”

“Ngươi!” Vương Hứa chọc tức, tiến lên lý luận, Thẩm Việt ngăn .

Vương Hứa thấy Thẩm Việt lắc lắc đầu, đành ẩn nhẫn, hừ giận dỗi một tiếng

Thẩm Việt : “Hà tất tức giận với nàng, , theo về nhà sửa cái bàn .”

Thẩm Việt kêu Vương Hứa , Ngô nương tử cũng đến tìm Chu Lê, chỉ là thường thường trừng hai mắt Chu Lê

Chu Lê mới để bụng, nghiêm túc bán thức ăn của

Tới buổi trưa, nàng bắt đầu thu dọn sạp tính về nhà. Lơ đãng thoáng về chỗ Ngô nương tử, nàng thấy một hán tử râu quai nón xám xịt thừa dịp khắp nơi ai, sờ soạng n.g.ự.c Ngô nương tử một phen

Ngô nương tử ngơ ngẩn. Ngay đó liền mắng to nọ.

Tên râu quai nón cắt một tiếng : “Ngươi bán đậu hoa mặc thành như , còn cho sờ ?”

Ngô nương tử tức giận đến .

Chu Lê thở dài một tiếng lắc đầu, hề xem tiếp, đẩy xe về thôn

Sau khi trở về, Chu Lê tùy tiện xào một ít thức ăn chay ăn cùng đậu hoa. Vốn nàng còn nghĩ Thẩm Việt một ở nhà, cần đưa chút đồ ăn qua đó

Vương đại ca hẳn là rời .

nhớ tới lời Ngô nương tử hôm nay, đưa thịt khô xào qua cũng gây nhàn ngôn toái ngữ, nàng thì , dù gì cũng là một quả phụ, cũng tái giá.

tam thúc là tú tài, vạn nhất trúng cử, thể quan. Nghe quan cần khảo sát thanh danh, nàng thể ô danh

Ăn cơm xong, nàng đến hậu viện thoáng qua nhà cho mèo ở một chút, đổ chén A Quất chút nước, liền tính trở về phòng ngủ

nàng mới hai bước, liền một âm thanh đang kêu nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-18.html.]

“A Lê.”

Chỉ trong tức khắc, nàng liền là ai.

Nàng xoay về phía tường viện bò đầy dây mướp hương, tim thình thịch nhảy dựng lên.

“A Lê?”

Ước chừng là thấy nàng đáp , tường bên gọi một tiếng.

Nàng mang theo thật cẩn thận: “Tam thúc?”

“Là .”

“Tam thúc …… Có chuyện gì ?”

“Thật đại sự gì, chỉ là cho ngươi một tiếng, cùng với sư gia trong nha môn là bạn , với , bờ sông Cam Thủy sẽ sửa bến tàu mới, ngày chỗ Tứ Động Kiều còn đậu thuyền nữa”

Chu Lê lập tức nghĩ đến việc buôn bán của : “Vậy bến tàu thuyền mới sửa ?”

“Sửa ở bên Thất Động Kiều.”

Chu Lê trầm mặc, Thất Động Kiều bán thức ăn, còn bằng trấn gần hơn

Đầu đáp lời, : “A Lê, nhà viện trưởng thư viện chúng chỗ cửa hàng cho thuê, giá cả tính cũng , ngươi…… Có nghĩ tới trấn mở cửa hàng

Chu Lê kinh ngạc: “Ta thể chứ?”

“Mấy ngày nữa bờ sông sẽ nha dịch tới dọn dẹp buôn bán, chỗ buôn bán sẽ nữa, tay nghề ngươi , trấn hẳn là thành vấn đề.”

“Tiền thuê bao nhiêu tiền?”

“Năm lượng bạc một năm.”

Chu Lê , nhiệt tình dấy lên trong lòng tức khắc hạ xuống: “Đa tạ tam thúc, năm lượng, đối với nhà của chúng vẫn là cố hết sức.”

Bên vội vàng : “Nếu ngươi ý, thể với viện trưởng một câu.”

Chu Lê chút động tâm, nhưng vẫn cảm thấy quá phiền Thẩm Việt: “Có quá khó xử ?”

“Không khó xử, chỗ mặt tiền của viện trưởng chúng mặt bằng lớn, nhiều nhà buôn bán đều ngại nhỏ, cửa nẻo cũng tương đối cổ xưa, vốn dĩ cũng dễ cho thuê.”

Chu Lê chần chờ một lát : “Vậy…… Vậy phiền tam thúc.”

“Ừm, cần khách khí. Việc hôm nay khác còn , ngươi cũng cần cho khác.”

“Ừm.” Tim Chu Lê thình thịch nhảy dựng lên. Người khác chuyện , tam thúc chỉ với nàng……

Hai bên tường nhất thời an tĩnh, duy chỉ còn cơn gió nóng giờ ngọ thổi lên lá mướp hương xanh mượt đang lay động.

Chu Lê mướp hương dần dần lớn lên, nháy mắt thất thần, nắng hè chói chang phơi cho choáng đầu , nhưng nàng cảm thấy tam thúc tựa hồ đối với nàng quá, chút hợp lý.

Tuy thích, nhưng cũng là cách vài tầng quan hệ.

Nếu luận giao tình, thời gian bọn họ quen cũng dài.

“Tam thúc vì chiếu cố A Lê như thế?” Chu Lê khỏi buột miệng thốt , nhưng xong hối hận thôi. Nói cái gì thế !

Tường bên , Thẩm Việt vốn tính toán trở về phòng, bỗng ngừng bước chân

Loading...