CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-12-30 08:05:21
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà bên , Chu Lê chiên xong trứng gà bỏ chén , múc một gáo nước đổ trong nồi. Trong nồi chiên trứng còn sót một ít dầu nóng, khi gặp nước phát một tiếng vang thật lớn, mấy giây định

Nàng đậy nắp gỗ lên, liền chạy tới góc sân hái một ít hành trở về.

Mở nắp , bắt đầu nước, trong nồi bởi vì chiên trứng, nên nước nấu thành màu trắng sữa mê

Thừa dịp nấu mì, Chu Lê đem hành lá rửa sạch cắt thành hành thái. Lại cầm một chén khác, bắt đầu phối gia vị.

Để muối, nước tương, dấm, hoa tiêu, bỏ thêm một muỗng dầu ớt (ớt sa tế) đỏ rực

Tựa hồ cảm thấy đủ, múc thêm một muỗng.

Khi tâm tình nàng , liền thích thức ăn hương vị khá đậm để kích thích một chút

Dầu ớt vẫn là nàng mới nấu mấy ngày , bên trong ngoại trừ ớt cay, còn bỏ nấm hương đinh, đậu phộng giã nát cùng hạt mè, ngày thường ăn mì bỏ một muỗng là thể đỏ mắt , hiện giờ nàng bỏ hai muỗng, hương vị , nhất định thống khoái vô cùng.

Mì nấu xong, nàng lấy muôi vớt ngoài, giũ sạch nước, đổ chén để sẵn gia vị đó, đó quấy đều lên

Lại đặt trứng gà chiên lên mặt mì trộn, tiếp tục rải hành thái.

Mì đỏ rực, trứng chiên khô vàng, hành thái xanh mượt, chóp mũi đều là mùi dầu ớt cùng mùi trứng chiên

Nàng khỏi nuốt nuốt nước miếng.

Đột nhiên đói đến . Mang lên nhà chính từng ngụm từng ngụm ăn hết

Mới đầu còn cảm thấy gì, ăn đến nửa chừng liền cay đến tê da đầu. Nàng nhanh chóng bưng một chén nước ô mai sẵn uống một , chờ khi đỡ cay, bắt đầu ăn. Cay cùng nóng giao , nàng mất công suy nghĩ những cái nên nghĩ đến

Đã ghiền.

Chỉ là, lúc thì ghiền, tới nửa đêm, mới phát hiện thật là khéo.

Đau bụng, đau đến nàng giường lăn lộn. Lúc nàng mới ý thức , quỳ thủy nàng còn sạch sẽ. Thân như còn ăn đồ kích thích, xứng đáng đau chết.

Nàng bắt đầu chạy nhà xí từng chuyến từng chuyến

Thẩm Việt vốn ngủ, nhưng hôm nay đêm hôm khuya khoắt tỉnh, nguyên nhân là, ban đêm vốn yên tĩnh, thường thường sẽ phát một ít động tĩnh.

Tỷ như tiếng mở cửa đóng cửa, còn tiếng bước chân chạy tới chạy lui

Hắn dậy, lấy mồi lửa bậc lửa châm đèn, mang giày, mở cửa đến hậu viện

Trên bầu trời trăng sáng bàn bạc, trút xuống cả viện một mảnh ngân quang. Hắn thấy tường bên mở cửa, ngay đó là một trận chạy chậm, tựa hồ vọt tới hậu viện cách vách. Nơi đó tuy qua, nhưng bên là nhà xí hợp với chuồng heo

Hắn nhíu nhíu mày. Nếu khi nửa mơ nửa tỉnh lầm, nàng hẳn là chạy bảy tám .

Chờ từ hậu viện chạy về, khỏi lên tiếng: "A Lê."

Đi ngang qua hậu viện, Chu Lê sợ tới mức run lên.

Ngay đó là thể tưởng tượng: "Tam thúc?"

"Ngươi ?"

Chu Lê ngượng ngùng, phỏng đoán hơn phân nửa là do động tĩnh gì, đánh thức tam thúc.

"Không, gì." Nàng hổ tiêu chảy, hơn nữa cũng bởi vì tham ăn tạo thành.

"Ngươi chỗ đó chờ một chút."

Chu Lê ngẩn , nàng còn kịp phản ứng, đột nhiên đồ vật, từ phía rơi xuống, rơi xuống bên chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-20.html.]

Nàng nương theo ánh trăng cúi đầu , là một bao giấy nhỏ

Bên tường : "Đây là m.ô.n.g thoát thạch tán , ăn thì thôi. Còn nữa, uống nhiều nước."

Chu Lê khom lưng nhặt bao giấy lên, thì , đây là thuốc.

Trong lòng đột nhiên dâng lên một tia ấm áp.

"Đa tạ tam thúc."

"Không cần khách khí, ăn thuốc ngủ ."

Chu Lê đầu bên truyền đến tiếng bước chân từ gần đến xa, đó là một tiếng cửa đóng "Kẽo kẹt"

Tam thúc , vì như ?

Nàng ngây trong chốc lát, bụng bắt đầu đau, vội nhà xí, khi trở về nhanh chóng đổ chén nước ăn thuốc

Sau khi uống thuốc quả nhiên hơn nhiều, nửa đêm tỉnh nữa, một giấc ngủ tới thẳng hừng đông.

Khi tỉnh, còn trở ngại, chỉ là chút mệt mỏi

Một ngày bày quán bên bờ sông, bụng đau quá, thuốc tam thúc cho thật

Tới lúc cơm chiều, nàng đột nhiên nghĩ, hẳn nên cảm tạ tam thúc một chút mới

Vì thế, nàng một mâm bánh rán hành ngon miếng

Chỉ là sắp đến lúc đưa qua thấy khó khăn, nàng nhớ tới thịt khô xào gặp nhàn ngôn.

Chợt thoáng đống cũi bên cạnh giỏ tre nhỏ, ý nghĩ nàng động.

Lúc đó Thẩm Việt đang ở án thư trong phòng ăn mì nước nhạt nhẽo, sách.

Đột nhiên từ hậu viện bên truyền đến một âm thanh quen thuộc: "Tam thúc?"

Hắn lập tức buông sách cùng chiếc đũa, qua, đang chuẩn hỏi tìm chuyện gì, liền thấy một giỏ tre nhỏ, móc gậy trúc, từ phía tường viện bên chậm rãi chuyển qua bên .

"Tam thúc, thể lấy ?" Bên hỏi.

Thẩm Việt giỏ tre mặt , đang định duỗi tay cởi bỏ dây thừng cột giỏ, liền thấy tiền viện bên đối diện đột nhiên truyền đến âm thanh nam tử: "A Lê ở nhà ?"

Bên Chu Lê cũng đề phòng trong viện nhà sẽ xuất hiện, tay run lên, cây gậy trúc rơi xuống. Mới nhớ tới cửa múc nước quên đóng cửa viện, hình như là , vội ngừng chạy tới nhà

Thẩm Việt nhặt giỏ tre mặt đất, mở tấm vải đậy mặt , một mùi hành lá chiên dầu truyền tới.

Hắn khỏi giơ giơ khóe miệng lên

Lại sân bên cạnh, Chu Lê tựa hồ chạy đến tiền viện

Ngay đó liền nàng gọi một tiếng: "Vương đại ca."

Nga, là Vương Hứa tới.

Khóe miệng giơ lên của Thẩm Việt lặng lẽ hạ xuống.

Hắn ôm rổ tính về phòng, tiếng chuyện với từ sân đối diện theo gió bay tới. Thanh âm lớn, chỉ tại thính lực của quá , vô cùng rõ ràng.

Chỉ Vương Hứa : "A Lê, nhị thẩm ở trấn một cửa hàng mặt tiền đang tìm thuê, hỏi qua, giá cả thập phần tiện nghi, nghĩ tới sẽ trấn mở cửa hàng ? Có cửa hàng, cũng đỡ cho ngày nào cũng phơi nắng phơi gió"

Lại Chu Lê hỏi: "Bao nhiêu tiền một năm?"

Thẩm Việt nhấp nhấp môi mỏng, cất bước rời hậu viện.

Loading...