CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 22

Cập nhật lúc: 2024-12-31 02:04:13
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn luôn luôn thích ăn đồ ngọt, nhưng hôm nay, đột nhiên phát hiện loại hương vị ngọt ngào cũng tệ lắm.

Hắn khỏi : "A Lê, ngươi trấn mở cửa hàng, buôn bán nhất định tồi."

Chu Lê khen chính là tay nghề của , : "Cửa hiệu ở còn tính xong, nào buôn bán ."

"Tay nghề ngươi như , buôn bán kém ? Chờ ngươi khai trương, cho ngươi một tấm biển."

"Có thật ?" Chu Lê vui mừng khôn xiết.

Thẩm Việt gật đầu: "Đó là tự nhiên."

Chu Lê cũng chữ của Thẩm Việt lắm, nhiều trong thành đều thích mời lưu niệm, còn tiếc tiêu tiền mua, một bộ chữ thể bán ít bạc.

Chu Lê bắt đầu mặc sức tưởng tượng: "Vậy đến lúc đó tam thúc chữ xong, liền tìm Vương đại ca khắc thành bảng hiệu, mặt mũi đủ!"

Thẩm Việt nửa đoạn , bên môi còn ý thật sâu, khi nửa đoạn , tươi liền thoáng phai nhạt. Hắn rũ con ngươi, tiếp tục ăn bánh lương trong tay

Sau khi ăn hai muỗng ngẩng đầu, như vô tình tán gẫu hỏi: "Trước khi ở Chu gia thôn, Vương đại ca chiếu cố ngươi ?"

Chu Lê gật đầu: "Ừhm, Vương đại ca khá , đối với các hương đều nhiệt tình, chỉ là tẩu tử mất quá sớm, hiện giờ sống một , cũng quá đáng thương."

"Vậy nghĩ tới sẽ tìm một khác ?" Vấn đề khỏi miệng, Thẩm Việt liền chút hối hận, từ lúc nào lưỡi dài như thế?

Thật là thẹn với thánh hiền, nhục nhã với văn nhân. Nhanh tay múc một mồm to bánh lương lấp kín miệng

Chu Lê phát hiện dị thường, hãy còn đáp: "Ước chừng là tìm khác, lúc Lý bà mối đầu thôn cũng cho mấy , một cũng đồng ý."

Thẩm Việt múc một muỗng nước đường đỏ uống, ngọt đến ê răng.

Liền Chu Lê thở dài một tiếng, cảm xúc tựa như lập tức hạ xuống: "Có lẽ là trải qua đau khổ một ly biệt, đó liền thử ."

Thẩm Việt : "Cái gọi là: Tằng kinh thương hải nan vi thủy, trừ khước vu sơn bất thị vân????" Nói xong chút hối hận, đây là tật khi phu tử, luôn thích gán lời thật thà của học trò một câu thơ

Chu Lê hiểu, liền hỏi: "Tằng cái gì thủy?"

Thẩm Việt lắc đầu: "Không gì, ý tứ cũng khác gì lời ngươi "

Chu Lê sửng sốt một cái chớp mắt, trong lòng ảo não một chút. Tam thúc học vấn , thì khi thêm mấy câu cùng với , nàng mới phát hiện, giữa bọn họ, là ngăn cách.

Tựa như tường viện vây quanh sân

Có lẽ chỉ là cách bên trong tường viện cùng bên ngoài tường viện

vĩnh viễn sẽ gặp .

Chu Lê lấy cớ trở về nhà bếp, ngoài.

Thẩm Việt ăn xong bánh lương, dậy cửa viện qua khe cửa, thấy bên ngoài tựa hồ ai, liền tới cửa nhà bếp, Chu Lê : "A Lê, bên ngoài , ngoài đây. Ngày mai ngươi dọn sạp xong, tùy thời rảnh rỗi tới Tường Tự thư viện tìm , dẫn ngươi xem cửa hiệu mặt tiền."

Chu Lê liếc mắt : "Ta, thể thư viện tìm ngươi?"

Thẩm Việt : "Đó là tự nhiên, thuê cửa hàng là chính sự, viện trưởng chúng cũng hiểu ."

Chu Lê đáp ứng, Thẩm Việt theo bản năng cho nàng một lễ cáo từ: "Hôm nay đa tạ khoản đãi." Đây là thói quen nhất quán của , nhà khác khách, khi khom lưng lời cảm tạ.

Chu Lê thấy hành lễ trịnh trọng như thế, , nhịn , phụt một tiếng

Thẩm Việt giương mắt nàng, thấy nàng bên bệ bếp tay cầm d.a.o phay đang thái hành , cảm thấy ngượng ngùng, vội ngừng xoay rời .

Chu Lê hướng rời , buồn lắc đầu, nàng vì đột nhiên cảm thấy tam thúc chút ngốc. Ăn một chén bánh lương, phút cuối cùng còn chắp tay thi lễ lời cảm tạ nàng

Thẩm Việt trở chính phòng, một lát, chợt ngửi thấy mùi bánh rán hành bàn, ngay đó cầm lấy một cái ăn. Trong mắt là một trận kinh diễm.

Ngày thứ hai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-22.html.]

Chu Lê dọn sạp từ sớm, trở về tùy ý ăn cơm trưa, liền lên trấn .

Tường Tự thư viện thật nàng ở nơi nào, chỉ là bao giờ .

Đi ngang qua mái hiên tránh mưa cùng tam thúc, ngõ nhỏ phụ cận, liền tới Tường Tự thư viện.

Có lẽ thư viện đang lúc nghỉ trưa, nội bộ an tĩnh. Khi nàng còn chút khẩn trương, cụ ông trông một bên cửa thấy nàng, đây hỏi, liền dẫn nàng Tập Anh thất.

Đứng ở cửa phòng Tập Anh thất, chỉ liếc mắt một cái liền trông thấy Thẩm Việt đang dựa bàn sách

Cụ ông lớn giọng: "Thẩm phu tử, tìm."

Thẩm Việt từ trong sách ngẩng đầu lên, liền thấy Chu Lê ở cửa

Mà theo giọng của cụ ông , nhóm phu tử còn hoặc ngủ gật hoặc sách, nháo nhào cửa

Mỹ nhân từ chỗ nào tới a? Tìm ai?

Ngay đó liền thấy Thẩm Việt lên đến bên cạnh cửa

Khi Thẩm Việt ngang qua bàn đối diện, kéo vạt áo : "Đây là cô nương mắc mưa to hả?"

Thẩm Việt đồng liêu một cái, thấy đầy mắt là kinh diễm cùng kinh ngạc, mặn nhạt trả lời: "Ờ."

Ánh mắt đồng liêu sáng ngời, bảo tức phụ bây giờ là một đại mỹ nhân. Thẩm Việt diễm phúc cạn a.

Thẩm Việt đến mặt Chu Lê: "Đi thôi."

Khi hai đến cửa thư viện, đồng liêu nãy chuyện cùng , cố ý chạy nhà xí, lúc ngang qua bọn họ, còn bỡn cợt chào hỏi cùng bọn : "Thẩm phu tử, ."

Thẩm phu tử cùng "Đệ " chợt dừng bước

Đồng liêu sớm chạy.

Thẩm Việt vội giải thích: "Hắn, từ đến nay lựa lời, ngươi đừng để trong lòng......"

Chu Lê gục đầu xuống, thanh âm mỏng manh: "Hắn cái gì thấy."

Hai mắt Thẩm Việt liếc nàng, mặc kệ , chỉ xem như .

Hai ngõ nhỏ, đường, bao xa, liền dừng một chỗ cửa hàng

Thẩm Việt từ ống tay áo lấy chìa khóa mở cửa: "Viện trưởng tỉnh thành, đưa chìa khóa cửa phòng cho ."

Chu Lê theo nhà, phóng mắt qua, cửa hàng quả nhiên lớn, hơn nữa đích xác cũng cổ xưa.

Bàn ghế là thiếu tay thiếu chân, xà nhà qua cũng lung lay sắp đổ, nhưng cũng may lấy ánh sáng tồi, vị trí còn ở tim đường.

Chu Lê đang đến nhập thần, chút nào lưu ý phía , một khối xà nhà cũ giòn kinh động khi bọn họ mở cửa tiến , lúc miễn cưỡng rơi xuống.

"Cẩn thận!" Thẩm Việt một tay kéo nàng qua, nàng ngã, đụng n.g.ự.c . Nàng còn kịp phản ứng, liền bên tai ầm vang một tiếng.

Gỗ mục rơi xuống.

Chu Lê ngẩng đầu, liền đối diện với gương mặt Thẩm Việt gần trong gang tấc

Trong nháy mắt, nàng nhớ tới giấc mộng của , trong mộng đôi ếch xanh, Thẩm Việt cũng kéo nàng như thế

Trong lòng nàng hoảng hốt, vội vàng tránh thoát tay

nàng mới tránh , một tay nam tử kéo nàng đến bên cạnh

Nàng sửng sốt, ngước mắt, đối diện một đôi mắt thâm thúy

Loading...