CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-12-31 03:56:25
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là nỗi lòng lướt qua như chớp mắt, nàng thể nào bắt lấy. Nàng tuy rằng thành , nhưng với chuyện nam nữ vui sướng, cũng hiểu lắm. Nàng chỉ nam nữ ở một chỗ sẽ sinh ngọn lửa nào đó, ngươi thiêu đốt , chính là thiêu đốt ngươi.

Nàng với tam thúc, dù cũng là nữ nhân với nam nhân. Những nỗi lòng nho nhỏ thể phát hiện của nàng, bất quá đại khái chỉ do ngọn lửa nguyên thủy mà thôi.

Hôm , Chu Lê cửa hàng chính thức buôn bán, đó nàng mời lượt tới, ba bốn cái bàn.

Vương Hứa tự nhiên cũng tới, tiến cửa hàng liền thấy đầu Chu Lê đeo trâm hoa lê đưa nàng, tức khắc thoả mãn, trong lòng bốc cháy lên một tia hy vọng. Có A Lê cũng đối với ……

Chu Lê tất nhiên ý nghĩ của Vương Hứa, cây trâm , vẫn là sáng nay Lý thị giúp nàng mang lên. Lý thị trong nhà cũng trang sức nào, hiện giờ nàng kinh doanh cửa hàng, cần tiếp đãi khách, thể quá mức sơ sài, huống hồ cây trâm khai quang, cát lợi.

Chu Lê lay chuyển , cũng đành mang lên.

Nàng cùng Lý thị vẫn luôn bận bận tiếp đón khách, mới đầu chỉ mấy bàn quen, bọn họ còn vội đến kịp, nhưng đó, qua đường thấy bên cửa hàng mới khai trương, nổi lên tò mò, cũng ít nếm thử thức ăn mới

Dần dần, trong tiệm đến tràn đầy.

Vương Hứa thấy A Lê chạy chạy , chút lo hết quá nhiều việc, liền dậy giúp nàng. Chu Lê mới đầu chịu, Vương Hứa Lý thị, Lý thị hướng gật đầu. Hắn liền hề để ý Chu Lê, hãy còn giúp đỡ tiếp đón khách, mang chén rót

Thẩm Việt vốn tính lên phố, cũng , vẫn tới bên .

Hôm nay, bên cạnh còn theo một cô nương mười sáu mười bảy tuổi, cô nương bộ dáng thanh tú, thanh âm giòn vang: “Biểu ca, đây là chỗ mợ , cửa hàng đậu hoa của vị A Lê tỷ tỷ cạnh nhà chúng ?” Nàng chỉ chỗ cửa hàng mặt tiền náo nhiệt , khanh khách Thẩm Việt .

Thẩm Việt liếc mắt chữ tự tay , tự tay dán lên cạnh cửa, gật đầu đúng

“Biểu ca, chúng đây ủng hộ buôn bán của A Lê tỷ tỷ ?” Nói, cô nương liền xoay đến trong tiệm

“Nhân Nhân……” Thẩm Việt kịp gọi nàng , đành đuổi theo

Chu Lê thấy khách tới, gương mặt nhanh chóng tươi đón chào, mà khi thấy nam tử phía cô nương , tươi mặt ngưng trong nháy mắt.

“Tam thúc?”

Ngưu Nhân Nhân thấy Chu Lê, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm: “Biểu ca, đây là A Lê tỷ tỷ ở cạnh nhà chúng ?”

Chu Lê thiếu nữ như chú chim nhỏ rúc bên cạnh Thẩm Việt, nháy mắt sửng sốt một cái, nhưng thực mau khôi phục như thường, đưa hai tới một bàn trống xuống.

“A Lê tỷ tỷ, một chén đậu hoa ngọt, biểu ca thích ăn mặn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-56.html.]

Chu Lê nhạt: “Cô nương gọi tam thúc một tiếng biểu ca, A Lê trăm triệu gánh nổi một tiếng tỷ tỷ của ngươi, chỉ gọi A Lê .” Nói xong, liền đến bếp

Ngưu Nhân Nhân nghiêng đầu bóng dáng nàng xuyên qua giữa bàn ghế, nữ tử bất quá chỉ lớn hơn ba bốn tuổi, tư vị nữ nhân hơn nhiều, n.g.ự.c ngực, m.ô.n.g mông. Không giống nàng, ngoại trừ giới tính, bộ đều di truyền từ cha nàng

Thẩm Việt chung quanh trong tiệm, thấy gần như còn chỗ , đáy lòng cũng vui vẻ cho Chu Lê. thực mau, ánh mắt như ngừng bóng dáng Vương Hứa bận rộn

Vương Hứa , bưng rót nước, tiếp đón khách khứa, mặt thần sắc rạng rỡ. Thẩm Việt , liền nhấp môi lên. Suy nghĩ đúng lúc bay đến một hoàng hôn nọ, đống rơm khô, hai nữ tử đống rơm khô chuyện với . Nữ tử : Vương đại ca khá .

Chu Lê ở trong nhà bếp múc hai chén đậu hoa, một chén thả đường, một cái khác bỏ gia vị mặn. Chỉ là khi múc muối Lý thị bên cạnh đang , biểu của Thẩm Việt, đặc biệt từ trấn bên cạnh tới, là do nhà bọn họ cố ý tác hợp hai .

Chu Lê xong thất thần một chút, theo bản năng múc thêm một muỗng muối, chính nàng cũng phát hiện . Chờ chuẩn xong xuôi, liền tươi bưng ngoài.

Chu Lê đặt đậu hoa ngọt mặt Ngưu Nhân Nhân, đặt đậu hoa mặn mặt Thẩm Việt. Khi khom lưng, liếc Thẩm Việt một cái, phát hiện Thẩm Việt cũng đang nàng.

Nàng lập tức dời tầm mắt: “Nhị vị dùng thong thả.”

Thẩm Việt đột nhiên mở miệng: “A Lê, cây trâm của mua chỗ nào, thật độc đáo.” Cũng là trâm hoa lê……

Chu Lê ngờ sẽ hỏi cái , chút ngoài ý , đúng sự thật đáp: “Vương đại ca đưa.”

Thẩm Việt , cái muỗng trong tay đột nhiên buông lỏng, muỗng bằng sứ đụng tới chén sành, phát tiếng vang nhỏ vụn. Chỉ là trong cửa hàng náo nhiệt, thanh âm chìm tiếng , biến mất còn tung tích.

Có khách tính tiền, Chu Lê vội .

Thẩm Việt nữa cầm muỗng lên, múc một ngụm đậu hoa bỏ trong miệng, lập tức nhíu mi.

Đậu hoa cũng quá mặn ……

Vội một ngày, hoàng hôn, Chu Lê chuẩn đóng cửa, trong cửa hàng còn khách, buổi tối Lý thị về thôn ngủ, nên rời khi trời tối

Trong tiệm cũng chỉ còn một Chu Lê. Nàng quầy, chậm rãi đếm thu hoạch hôm nay, ước chừng 300 văn. Đây chính là tiền lời hơn mười ngày lúc nàng còn bày quán ở bờ sông. Nàng vui mừng bỏ tiền tráp, dậy cầm lấy chổi quét rác.

Trời thật sự quá nóng, Chu Lê mở đai lưng, nới rộng cổ áo, nghĩ cửa tiệm còn cái cửa nhỏ đóng, liền buông cây chổi đóng cửa, ai ngờ, cửa đẩy qua, còn kịp cài chốt, liền chống từ ngoài, đẩy .

Chu Lê ngước mắt thấy rõ tới, vẫn cả kinh. Thẩm Việt tay chống ván cửa, n.g.ự.c phập phồng, thở thô nặng, trán tất cả đều là mồ hôi, hoàng hôn vàng rực ánh lên thủy quang, như là chạy mấy dặm đường

“Tam thúc? Sao thúc tới đây?”

Thẩm Việt trả lời, lập tức chen cửa nhỏ, thở hổn hển nàng, ánh mắt sáng quắc.

Loading...