CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 58

Cập nhật lúc: 2024-12-31 03:59:17
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, bọn họ nhà bắt tại trận, ngay bên trong ruộng lúa mạch, lúc bộ đầu nam nhân đều trốn trong váy hoa dài của thiếu nữ, hết sức khó coi. Chu gia thôn từ xuống đều mắng hai bọn họ đồi phong bại tục.

Rồi đó, thiếu nữ nhảy sông, hương hồn chìm vũng lầy dơ bẩn, nam nhân rời khỏi thị trấn, rốt cuộc trở về.

Lúc Chu Lê vẫn luôn hiểu, vì thiếu nữ chuyện như với họ , nàng cho rằng, chỉ cần xưng hô một tiếng trưởng bối, tự nhiên khả năng sinh tà tâm nam nữ

Chỉ là gần đây, nàng mới nghĩ sai .

Ai…… Nàng nghĩ nghĩ liền thở một , chiêu bài , cũng chỉ nàng thôi

Đang lúc suy nghĩ m.ô.n.g lung, một bàn tay lung lay nhoáng qua mặt nàng, nàng phục hồi tinh thần, tới, là Vương Hứa.

Vương Hứa nhếch miệng : “A Lê, ngẩn ?”

Chu Lê lên: “Vương đại ca tới đây?”

Vương Hứa chút chần chờ: “Ta…… Ta ngang qua nơi , liền xem bận , nếu lo liệu hết nhiều việc, cần thì sẽ phụ .”

Chu Lê phất tay cho xem bàn ghế trống rỗng trong tiệm:

“Sáng tinh mơ mới mở cửa, hiện nay còn tới .”

Lời mới khỏi miệng, phía phía liền hai ba , giống như hẹn .

Chu Lê kinh ngạc một chút, nhanh chóng tiếp đón khách nhân. Vương Hứa cũng quen tay quen chân dẫn khách uống .

“A Lê, bên hai chén đậu hoa mặn, nhiều ớt chút.”

“A Lê, bên một chén ngọt!”

……

Chu Lê Vương Hứa thậm chí còn nhiệt tình hơn cả chủ tiệm là nàng, ít nhiều chút hổ, nhưng khách đang chờ, cũng thể kêu Vương Hứa mặt , chỉ vén rèm cửa lên tiến bếp

Khi múc đậu hoa, nàng còn đang suy nghĩ, nên tìm cái cớ gì bóng gió một chút, để Vương Hứa đánh mất ý niệm với nàng, chỉ là bao giờ chính thức nhắc tới, nàng đột nhiên nhắc, ngược vẻ kì quái

Nàng đang ở bên trong bận việc, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận kinh hô, nàng vội ngừng chạy đến cửa xem. Lại thấy cạnh cửa , rớt xuống một tấm ván cũ khắc hoa, tấm ván còn dán giấy Tuyên Thành tên cửa hàng, nện xuống mặt đất bụi bay đầy, gãy hai nửa.

Các khách nhân tò mò mà chạy đến cửa xem, Chu Lê xổm xuống, đỡ mặt vỡ cạnh cửa lên, ẩn ẩn mà thể thấy hai tầng giấy Tuyên Thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-58.html.]

Vương Hứa cũng xổm xuống bên cạnh nàng: “Đang yên đang lành rơi xuống chứ?”

Chu Lê nhớ tới nửa đêm , bình tĩnh : “Chắc là lỏng .”

Vương Hứa sợ nàng cảm thấy may mắn, liền cố ý an ủi: “Trên phố đều là nhà cũ, ít nhiều cũng mối mọt tổ, thỉnh thoảng chống đỡ , rớt xuống cũng hết sức bình thường, A Lê yên tâm, sửa ngày mai mang tới cho .”

Chu Lê giấy Tuyên Thành hư hại : “Vậy chiêu bài của ……”

Vương Hứa cũng là việc nhỏ, chờ lát nữa liền tìm , suốt đêm là thể khắc chiêu bài gỗ cho nàng

Chu Lê nhẹ nhàng như , hứa gửi tiền công cho , đưa cạnh cửa cho . Vương Hứa dọn dẹp nơi cửa, mang tiệm để , tiếp tục tiếp đón khách nhân, là chờ đến giữa trưa lấy về thôn tu bổ.

Chu Lê chữ vài , cuối cùng nhịn ý niệm kéo tấm giấy xuống giữ

Tới buổi trưa, trong tiệm khách khứa càng ngày càng nhiều, Chu Lê vẫn luôn bận rộn ở phía bếp, đằng do Vương Hứa tiếp đón. Khi Thẩm Việt ngang qua cửa hàng đậu hoa, bên phố đối diện, vô thức liếc mắt một cái qua hướng bên , xuyên qua cửa tiệm rộng mở thấy Vương Hứa, ánh mắt dò tìm trong tiệm, thấy ảnh Chu Lê

Lại phía cửa tiệm, trống rỗng, đừng chữ , ngay cả cạnh cửa đều thấy.

Trong lòng dâng lên chút khả nghi, nhưng cũng tìm hiểu, vẫn về viện thuê nghỉ trưa

Đợi đến buổi chiều ngày thứ hai hạ học, nữa lên phố , kết quả thấy, cư nhiên là Vương Hứa bắt thang chữ A, đang khiêng một tấm chiêu bài. Chất gỗ dùng để khắc chiêu bài, chữ mặt , vẫn là năm chữ “Tiệm đậu hoa A Lê” như cũ, nhưng bút tích của

Thẩm Việt ngừng hẳn, ở chỗ hồi lâu. Đến lúc một ảnh nữ tử quen thuộc từ trong cánh cửa , đỡ thang chữ A, ngẩng đầu lên chuyện với nam nhân đang bận rộn cái thang

Ánh tà dương buổi chiều muộn, chiếu mặt đường ồn ào tiếng , xung quanh khỏi nóng bức, xao động bất an. Từ chỗ , chỉ thấy một mảnh mặt nghiêng của nữ tử, thu thủy mắt hạnh, lúc đang cong như trăng non, hai má dù đánh phấn, ánh nắng chiều điểm trang cho nàng. Dáng lả lướt, giống như liễu rũ mùa xuân thàng ba, tóc đen búi cao, đúng như mây rũ trăng cao

Nữ tử khi nào đầu , qua bên phố, hai liền như cách chân trời góc biển, ngựa xe như nước, xung quanh ồn ào, nhưng khi tầm mắt chạm , bộ đều an tĩnh

Hai đều một lát thất thần, phảng phất như một cái liếc mắt , thời gian như qua ba thu

Nam tử phản ứng , lập tức thu hồi ánh mắt, vội vàng rời .

Chu Lê bóng dáng dần dần xa, đáy lòng thứ gì sôi trào lên, ngay đó, nàng kéo váy đuổi theo.

“Tam thúc!”

Đuổi theo , nàng gấp gáp gọi

Thẩm Việt đầu , trong lòng một trận binh hoang mã loạn.

Loading...