CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-12-31 04:03:33
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Việt nhích khỏi tầm mắt nàng: "Chuyện gì ?"
Đáy lòng Chu Lê đang sôi trào đột nhiên biến thành hổ.
, tự nhiên liền đuổi theo gì?
Cúi đầu trách thầm một trận lung tung trong lòng, về mới ngước mắt vẻ bình tĩnh : "Không việc gì, chỉ là mới thấy thúc, liền nghĩ tới cho thúc , tìm nhiều ngày vẫn thấy, khuyên tai biểu nhà thúc hẳn là ở trong tiệm của ."
Thẩm Việt , một chút cũng ngoài ý :
"Không việc gì, biểu tự mua ."
Chu Lê là , đó còn chuyện để nữa
Thẩm Việt tìm chuyện , moi hết cõi lòng nửa ngày, cũng nghẹn một chữ.
Hai cứ như lúng lúng túng ở đường, một hồi lâu , cho đến lúc Vương Hứa ở cửa của tiệm hướng về phía nàng kêu: "A Lê, trong tiệm khách tới."
Chu Lê mới cuống quít rời .
Bóng dáng nữ tử chạy , chút vội vàng, cửa tiệm bên nam tử đang mở miệng vẫy tay về phía nàng. Chu Lê chạy kêu: "Tới ngay tới ngay."
Thẩm Việt hai càng lúc càng gần, đôi mắt tối xuống, xoay sang chỗ khác, tránh .
Khi Chu Lê tiệm đầu về phía chỗ mới bên phố, ảnh nam tử sớm hòa trong đám , thấy tung tích.
Trong lúc hoảng thần, Vương Hứa nhắc nhở nàng khách mua đậu hoa, lúc nàng mới hồn về phía bếp
Vào đêm, Chu Lê mệt mỏi cả một ngày, tắm rửa từ sớm trở về phòng ngủ. Chỉ là, nàng giường trằn trọc hồi lâu, cũng thể ngủ. Nàng cũng cảm thấy kỳ quái, thể cực kì mệt, hai mắt cũng mệt thể tả, nhưng đầu óc tỉnh táo dị thường
Mở cửa sổ, chống song cửa lên thành hình bán nguyệt, đêm tối sâu thẳm mà yên tĩnh, chỉ tiếng ve sầu kêu nghỉ cây bên ngoài
Nàng vô thức than nhẹ một tiếng, xốc chăn mỏng lên, đến nhà xí, xuống phát ngốc trong sân
Ánh trăng như dệt thành tấm lụa mỏng, bao phủ cả cái sân lớn, nàng khi thì trăng, khi thì bốn phía. Suy nghĩ bay loạn, chợt tường viện phía Bắc, thấp thoáng một bóng cây.
Nàng nương theo ánh trăng kĩ , liền nhận cây to rộng rắn chắc, phiến lá hình nón, là cây cam.
Cây cam a...... Nhớ trong viện tam thúc cũng một cây.
Ánh mắt xẹt qua tường viện, mặt tường mới hơn so với hai mặt tường khác một ít, tam thúc , đây là viện trưởng bọn họ mới xây, vì để phân chia hai phần cho thuê.
Tường viện mới a...... Nhớ trong viện tam thúc cũng một bức Cây cam? Tường viện mới?
Nàng phắc dậy, một cái phỏng đoán liền trở nên sinh động.
ngay đó tự phủ định.
Sao thể ? Quá trùng hợp?
Một dãy viện kết cấu đại để đều gần giống , huống hồ tam thúc bên nàng cũng từng qua, vòng mất nửa bên phố, một chỗ ngõ nhỏ mới đến, thể chính là tường viện bên ?
Nghĩ thì nghĩ như thế, nhưng tim đúng ý nguyện đập nhanh hơn.
Nàng chần chừ một lát, vẫn đến cửa nhỏ tường viện phía Bắc, bước chân cực nhẹ, sợ phát một chút tiếng động nào
Đi đến cửa nhỏ, tiên nàng tìm tìm cửa, phát hiện một cái lỗ thông cũng , tức khắc chút thất vọng. Viện trưởng , cửa nhỏ còn dùng tới gỗ nguyên miếng......
Không thể xem thì chỉ thể . Nàng đưa lỗ tai tiến đến cửa, đêm tối đen, ngoại trừ tiếng côn trùng kêu vang, âm thanh nào khác
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-59.html.]
Sau một lúc ngóng bất chợt cảm thấy thú vị, tự giễu, nàng đây là đang gì chứ!
Thẳng xoay trở về phòng
Thôi , một việc, cần xác nhận rõ ràng, đúng !
Tỷ như công văn buôn bán, tỷ như chiêu bài.
Người bên một nữa giường, bên xoay dậy.
Thẩm Việt cầm áo ngoài ở đầu giường lên, tùy ý khoác , bước cửa phòng, nhà xí xong xuống tàng cây cam
Đưa mắt trời một lát, tầm mắt dịch trở về, vô thức dịch tới bức tường phía Nam
Nhớ tới cảnh tượng ban ngày , A Lê ngửa đầu nam tử thang chữ A, nam tử đang chiêu bài khắc mới cho cửa hàng của nàng, mà bảng chữ , sớm chẳng .
Suy nghĩ một chút, A Lê cũng mới 18 tuổi, đúng là độ tuổi , trượng phu mất sớm, nơi nương tựa, nếu nam tử thể chiếu cố nàng, cũng chắc chuyện .
Nếu bạn của còn sống đời, nhất định sẽ tự trấn ải cho nhà , xem nam tử rốt cuộc đáng phó thác chung
Vương Hứa , theo Thẩm Việt , trung hậu thành thật, việc cần mẫn, nghề trong tay, thể cũng thập phần cường tráng, một chỗ cùng A Lê nhỏ xinh, còn , phù hợp
Nếu A Lê thể một chỗ nương tựa tồi như , tam thúc, hẳn nên cảm thấy cao hứng ?
cao hứng nỗi. Hắn vươn một ngón tay, chọc chọc miệng : "Cười một cái coi."
Không nổi
Cũng thế.
Duỗi tay lấy từ trong lòng n.g.ự.c một chiếc khăn tay hoa lê, , liền theo bản năng đưa đến mũi. Mùi hương khăn tay tự kìm chế nhắm mắt , hô hấp gia tăng.
Từ từ trầm mê, trầm mê đến nơi nào đó ở đáy lòng, bởi vì mùi hương nảy lên một trận rung động kỳ quái
Ve sầu cây ngừng một lát đột nhiên ồn ào lên, âm thanh như tiếng đàn nhị diễn đến lúc cao trào, kéo âm cuối thật dài
Hắn âm thanh cho kinh ngạc một chút, bỗng nhiên hồn.
Ngay đó liền ý thức , khống chế bệnh của , vội hung hăng đánh mặt , ba ba ba.... đau đớn thúc đẩy nhanh chóng thanh tỉnh.
Hắn lên, chạy tới lu nước trong viện, múc một chậu nước, tính ném khăn , nhưng tay nâng đến giữa trung chợt dừng .
Thôi.
Chung quy là do bệnh, đáng phân cao thấp cùng cái khăn, tìm cơ hội trả nàng, để ở , mới là đúng
Suy nghĩ như , cẩn thận xếp khăn tay , bỏ vạt áo.
Sau hôm nay, mỗi khi Thẩm Việt hạ học trở về, đều đường vòng. Cố ý tránh cửa tiệm của Chu Lê. Rốt cuộc chữ cũng , bên tựa hồ cũng gì để xem.
Nhìn trái ngột ngạt, riêng gì ngột ngạt, phát hiện mỗi thấy A Lê ở cạnh Vương Hứa, bệnh liền sẽ trở nên nghiêm trọng hơn. Càng nghiêm trọng càng cuồng loạn.
Chỉ những giấc mộng mỗi đêm khuya cũng tra tấn , nhưng thể cùng ngoài
Từ nhỏ thể đặc biệt nhẫn nại, tỷ như mùa đông năm bảy tuổi, một ở núi sách, gặp mấy tên lưu manh trong thôn lớn hơn mấy tuổi, bọn họ thích sách, cũng thích gặp Thẩm Việt, từ đến nay nổi danh hiểu chuyện thông tuệ, một hai nhận Thẩm Việt tiểu .
Thẩm Việt nơi nào chịu bạn cùng bọn họ, tự nhiên sẽ đồng ý. Đám côn đồ liền kéo đến dòng suối nhỏ bên sườn núi, ấn mạnh đầu trong nước. Năm đó tuy là ấm đông, tuyết rơi, nước cũng kết băng, nhưng rốt cuộc vẫn là đông trời lạnh, nước suối lạnh thấu xương
Thẩm Việt từ đầu chí cuối cũng rên một tiếng, càng đừng thỏa hiệp với những tên lưu manh. Đám lưu manh cảm thấy quá thú vị, chỉ sách, là tên đầu gỗ, đó liền khinh thường tìm kiếm chuyện
Dùng lời mẫu Ngưu thị của , chính là: Đừng thấy ngày thường khiêm tốn lễ, nhưng thời điểm nào đó, cố chấp giống như cục đá hầm xí, thối cứng. Một khi nhận định cái gì, cho dù lấy mạng , cũng sẽ đổi chủ ý.