CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-12-30 07:47:03
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Việt dưa chuột trong tay, một trận mùi hương ngọt ngào dịu nhẹ sợt qua , nháy mắt trong đầu lóe lên, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, vội vàng gọi nàng
"Chờ một chút."
Chu Lê thật dự đoán Thẩm Việt sẽ gọi nàng, khi đầu vô cùng mờ mịt: "Hả?"
Thẩm Việt về phía nàng: "Ngươi họ Chu? Là từ Chu gia thôn gả tới ?"
Chu Lê gật đầu: " , chuyện gì ?"
"Là nhà Chu lão cha, ở hộ thứ sáu từ cửa Chu gia thôn đếm ?"
Chu Lê gật đầu.
"Ngươi năm nay bao tuổi?"
"Mười tám. Có chuyện gì tam thúc?"
Thẩm Việt thu hồi ánh mắt: "Ừm, ngươi xuống núi , thuận miệng hỏi một chút thôi."
"Nga......" Chu Lê xoay tiếp tục về phía chân núi.
Trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy kỳ quái, tam thúc đột nhiên hỏi nàng tùm lum tùm la? Hỏi họ gì, chỗ nào cũng thôi , còn hỏi cả tuổi nàng.
Tập tục chỗ bọn họ chính là ngoại nam thể giáp mặt hỏi tuổi cô nương, cũng như chỉ thể hỏi khi ý đối với cô nương , kết cùng nàng mới thể hỏi.
tam thúc hỏi.
Bước chân nàng xuống núi chút gấp, tim thình thịch nhảy ngừng.
đó là tam thúc a! Là trưởng bối của nàng, trưởng bối hỏi tiểu bối, tựa hồ cũng gì . Hắn là tú tài, là sách thánh hiền, thể tập tục nơi ? Nhất định là tùy ý hỏi thôi.
Mà Thẩm Việt còn ở tại chỗ, gió thổi qua lỗ tai còn nhiễm hồng của , đột nhiên .
Thì là nàng.
Muội của bạn cùng trường khi còn trong tã lót, ôm tới Chu gia thôn, đưa tới nhà Chu lão cha để con dâu nuôi từ bé cho nhi tử ba tuổi của bọn họ, họ của nàng cũng sửa họ Chu, chỉ còn giữ tên, A Lê.
Hắn hỏi bên phía Chu gia, Chu Lê vẫn luôn chỉ là nữ nhi nhà Chu lão cha nhặt về, ngay cả Chu gia thôn cũng kỳ thật là ôm trở về con dâu nuôi từ bé.
Bảy năm , nhi tử của Chu lão cha bệnh chết, đó liền gả nàng tới Thẩm gia, nhận của Thẩm gia sính lễ phong phú.
Người Chu gia thôn kể, cũng nữ nhi sinh, là nhặt , thể bán giá , hai vợ chồng Chu lão cha tuổi già tiền bạc gì, mà họ cũng nuôi Chu Lê một hồi, thì bán. Lấy tiền bán đó tiền dưỡng lão. Còn việc bán cho nhi tử nhà nào, tên bệnh tật , ai thèm quản ?
Hắn mơ hồ còn nhớ nhi tử của Lý tẩu tử, cùng tuổi với , trời sinh bệnh tim, ba ngày té xỉu hai , thật là một bệnh lâu thể khỏe mạnh.
Chu Lê Chu gia gả đến nơi đây, trượng phu yêu thương ngày nào, liền thành tiểu quả phụ, cũng đúng là đáng thương.
Hắn nhớ tới bạn cùng trường của , khi mất còn nhờ cần tìm , xem nàng mạnh khỏe .
Hiện tại xem , mạnh khỏe thì thật mạnh khỏe, nhưng cũng đáng thương. Thân Lý tẩu tử cũng , chồng nàng dâu các nàng, hai phụ nhân sinh hoạt dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-8.html.]
Chỉ là chuyện , thể cho khác, Chu Lê càng thể . Nghe ý tứ Chu lão cha , khi Lý tẩu tử hỏi cưới nàng, cũng chỉ Chu Lê là dưỡng nữ của , Chu Lê kỳ thật là con dâu nuôi từ bé.
Việc ảnh hưởng đến thanh danh nử tử gia, chính cái gọi là một nữ chỉ gả một , gả thứ hai giống như nữa. Làm con dâu nuôi từ bé, đồng nghĩa với việc gả cho một . Việc cũng đủ trở thành đề tài dư tửu hậu, câu chuyện bát quái cho trong thôn một thời gian dài
Chỉ là một nam tử như rốt cuộc chiếu cố một nữ tử như thế nào, mới thể thành lời hứa, để khác hiểu lầm.
Mấu chốt là thể Chu Lê hiểu lầm.
Thẩm Việt về đến nhà, đột nhiên đổi đến ngủ trong phòng trống ở phía tây. Hắn vốn đang cùng nhà ở mấy gian phòng tại phía đông.
Hắn đưa lý do là, phía tây càng thích hợp sách. Vừa là vì sách, cha cũng tin.
Buổi tối, trong nhà về phòng ngủ từng , Thẩm Việt đổi phòng xong từ cửa ngoài, liền thấy một mặt tường vây.
Bên tường vây, là nhà Lý tẩu tử bọn họ.
Hắn đạp ánh trăng mặt đất đến cạnh tường vây, ngẩng đầu , phát hiện một bụi mướp hương, từ phía đối diện bò tới tường bên , còn nở hai đóa vàng vàng dây mướp hương xanh xanh. Tăng thêm vài phần ý cảnh điềm đạm cho phần tường đổ chút cũ nát của bọn họ bên
Trong lúc vô tình hỏi qua , , bên tường vây là phòng của Chu Lê.
Hắn đang hai đóa hoa mướp hương nghĩ cái gì, chợt phía bên tường vây truyền đến một tiếng "Loảng xoảng"
Trong lòng cả kinh, theo bản năng thả nhảy, nhảy lên gốc cây hòe ở chỗ chân tường, cao xuống về hướng bên tường vây, lúc thấy nhà các nàng bên cạnh cũng mở cửa .
Trong tay nàng cằm giá nến, đang thăm dò quan sát trong sân.
"Meow ~"
Nghe một tiếng mèo kêu, trong ánh nến cùng ánh trăng, nữ tử dỗi : "A Quất, ngươi ngươi , đổ chậu hoa của ." Nói, đến chân tường, xoay đỡ chậu hoa đổ lên.
Trên cây, khi ánh mắt đầu tiên của Thẩm Việt thấy nữ tử cũng ngưng trệ. Bởi vì nữ tử chỉ mặc một cái áo con màu phấn hồng cùng một cái trung khố, cánh tay tuyết trắng lộ hết bên ngoài, nóng mắt
Hắn yên lặng mắng một trong lòng, vì nhảy lên cây? Hành vi còn giống như rình coi!
Buồn , thể thống gì!
lúc hòe hoa nở rộ, cây hòe xoa, mùi hoa nồng nặc thở nổi.
Hắn bắt đầu thuộc lòng sách, lời Khổng Tử - Mạnh Tử - Trang Tử - thánh hiền tám phương vận chuyển một vòng trong đầu
Nữ tử đỡ xong chậu hoa, về phòng
Nghe tiếng đối phương đóng cửa, mới dám liếc mắt một cái, xác nhận còn ai, thở một thật dài
Nên trở về phòng ngủ, đang định leo xuống cây, đột nhiên ý thức một vấn đề. Hắn đang ở chỗ cao!
Nhìn cách mặt đất thật xa, thần trí nhoáng lên, đầu cuồng, hai chân cũng chút run nhẹ lên.
Trước khi nhảy lên cây quên mất việc ......
Hắn chịu đựng sợ hãi trong nội tâm, nhích nhích , thật cẩn thận bám cành cây bò xuống từng chút một, cho đến khi còn cành cây nào để bám, đành nhắm mắt nhảy xuống mặt đất.
Hắn từ mặt đất bò dậy, vỗ vỗ bụi bám chật vật, khôi phục vẻ thư sinh trong sáng ngời ngời, dường như phát sinh việc gì