CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 84

Cập nhật lúc: 2024-12-31 13:42:24
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà bếp tuy tắt lửa, nhưng hương đồ ăn thật lâu còn tan, ngay cả viện bên cạnh cũng ngửi . Thẩm Việt ngoài mấy tháng, lâu từng ăn hương vị quê nhà, vốn nghĩ thể ăn đồ ăn mẫu , hôm nay nhất định ăn một bữa no nê, mà khi ngửi hương vị chua cay cách vách, bàn nhà , luôn cảm thấy quá mức thỏa mãn

Hắn ngửi vị cay , đầy miệng là nước miếng

Bên cả nhà Chu Lê ăn đến ghiền, kêu cay, uống nước. Cửa viện đột nhiên vang lên tiếng đập cửa. Chu Lê bỏ đũa xuống xem, thấy Trầm Ngư đang bưng một cái chén nhỏ ở cửa.

Chu Lê ngạc nhiên : “Ngư tiểu cô việc ? Ăn cơm , nhà ?”

Trầm Ngư hổ: “Nhà các ngươi món cay gì ?”

, ?” Chu Lê khó hiểu hỏi.

Trầm Ngư e thẹn : “Là như thế , mùi hương bay tới nhà của chúng , hương thơm quá, nhịn , ăn chịu nỗi, A Lê, thể nếm thử vài miếng ?”

Chu Lê hiểu rõ, vui vẻ đáp ứng: “Vậy ngươi chờ.”

Trầm Ngư vô cùng cao hứng đưa chén nhỏ của lên. Chu Lê cầm, còn chạy nhà, cầm chậu , chia một nửa cá chua cay cho Trầm Ngư.

Trầm Ngư ngượng ngùng, lập tức cho nhiều như . Chu Lê liền , ngày thường cũng nhờ nhà bọn họ trợ giúp ít, một chút cá đáng gì .

Trầm Ngư lúc mới cao hứng phấn chấn bưng một bồn cá trở về.

Chờ về đến nhà, Trầm Ngư đặt cá tới bàn, đầu , trộm chớp chớp mắt với ca ca, Thẩm Việt bất động thanh sắc dựng ngón tay cái cho bàn

Mới Thẩm Việt thấy nhà xí, liền theo đuôi đến cửa nhà xí, chờ tới, lập tức kéo đến góc tường năn nỉ một phen, thèm ăn, ăn chút đồ cay, nhờ đến nhà hàng xóm xin ít món cay. Trầm Ngư tự nhiên dễ dàng đáp ứng, Thẩm Việt liền lấy phấn mặt mua cho ở tỉnh thành hối lộ. Trầm Ngư kỳ thật cũng thèm, cuối cùng vẫn đồng ý, lúc mới chuyện nàng bưng cái chén cách vách xin thức ăn

Thẩm Yêu cùng Ngưu thị mắng Trầm Ngư một trận, nàng tim phổi tham ăn. Thẩm Việt quản bọn họ, cầm chiếc đũa gắp miếng cá lên ăn.

Chờ bọn họ ngươi một câu một câu xong, mặt Thẩm Việt xương cá xếp thành gò đất nhỏ

Trầm Ngư trừng Thẩm Việt: “Ca, ca ăn từ từ a, mang về mà, ca ít nhiều cũng chừa một chút chứ!”

Thẩm Việt ngẩng đầu, môi cay đến đỏ bừng, khi uống một ngụm nước, cảm thấy mỹ mãn chép chép miệng, vùi đầu tiếp tục ăn.

Thẩm Việt tuy rằng tham ăn món nàng như đúng, nhưng rời nhà lâu như , nỗi lòng ngột ngạt lâu như , để cho phóng túng một . Huống hồ, dù cái gì A Lê cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-84.html.]

Chu Lê ăn cơm, dọn dẹp rửa sạch chén đĩa một phen, liền cáo từ Lý thị, sáng mai còn dậy sớm mở cửa hàng, nên buổi tối trở về trấn ở

Khi cửa, Lý thị sắc trời nhắc nhở: “A Lê, mang theo dù , trời hôm nay âm u, mặt trời, hiện giờ đông, tuyết khả năng rơi bất cứ lúc nào.”

Chu Lê đồng ý, cầm dù cửa. Chờ một lúc, mới nhớ tới hai kiện áo khoác đóng gói, liền trở về lấy, ai ngờ mới , liền thấy một ảnh bạch y phía cách đó xa, đang chậm rãi tới bên . Chu Lê giật , như thấy, lập tức xoay tiếp tục về phía . Tam thúc ước chừng cũng trấn , cho nên mới gặp đường. Chỉ là mấy tháng từng chuyện, hiện tại tam thúc nay khác xưa, chú ý càng nhiều, nàng nhất nên gần, tránh cho tam thúc rước lấy lời châm biếm nào

Thẩm Việt buổi tối hẹn tụ tập thuyền dạo đêm với bạn , liền cửa lúc , ngờ Chu Lê cũng lúc cửa. Hắn tự nhiên là thấy Chu Lê trở về một đầu, nếu nàng ý đợi cùng, Thẩm Việt cũng thể chủ động đuổi theo. Rốt cuộc quan hệ của hai bọn họ đến gần , hiện giờ chú ý càng nhiều, càng cẩn thận, để tránh liên lụy A Lê trở thành đề tài câu chuyện nhàn ngôn của khác

Hắn cứ như , nhanh chậm tới, thường thường cô nương đằng một cái, hôm nay Chu Lê mặc một kiện áo khoác màu vàng cam, tóc đen dùng một cành cây mai giữ chặt, ở phía nàng, một đường đều là hương hoa mai thấm ruột gan

Đương nhiên, cây trâm hoa lê nàng tự nhiên mang.

Bất tri bất giác, một mảnh bông tuyết dừng ở cành mai, ép nhụy hoa sụp xuống.

Thẩm Việt ngẩng đầu, liền thấy đầy trời tuyết lớn từ trung rơi xuống. Trận tuyết tới quá đột ngột, Thẩm Việt cũng mang dù. Hắn phía , Chu Lê căng dù giấy giơ lên đỉnh đầu.

Chu Lê bung dù xong, trong lòng còn đang tự cảm thấy may mắn, nhờ nương khi nàng cửa còn nhắc nhở nàng, bằng , trận tuyết đầu đông thể đông lạnh nàng thành tuyết

Đi lên cầu Tứ Động kiều, nàng đột nhiên nghĩ đến phía , tam thúc mang dù . Nàng theo bản năng đầu liếc mắt một cái, liền thấy Thẩm Việt bông tuyết đầy đầu

Dưới chân Chu Lê bước chậm .

Thẩm Việt tự nhiên nhận thấy nàng chậm bước chân, nhưng vẫn duy trì tốc độ của đổi. Người chậm thể chậm theo, nếu thoạt giống như theo dõi, tưởng tượng đến hai chữ theo dõi, trong lòng khỏi tự một phen.

Chu Lê dựng lỗ tai lên tiếng bước chân phía , càng ngày càng gần, chờ khi tới gần, nàng đột nhiên hướng dù cao lên, nghiêng đến bên cạnh, tự nhiên đưa tới đầu Thẩm Việt lúc đến

Thẩm Việt dù giấy đột nhiên giơ lên đầu cả kinh, kinh ngạc về phía Chu Lê, Chu Lê đến bên cạnh , nàng một chút, cùng song song

Thẩm Việt sáng tỏ, khóe miệng giương lên. Hai cũng một câu, nhưng phảng phất như nhiều nhiều.

Thẩm Việt thoáng nàng vì tạm chấp nhận hình cao của , vẫn luôn giơ dù lên phía , tới liền tự nhiên duỗi tay nhận lấy dù

Chu Lê kinh ngạc về phía . Mắt Thẩm Việt thẳng phía , Chu Lê chỉ thấy độ cung tuấn mỹ của chiếc cằm nam tử

Nàng thu hồi ánh mắt, gục đầu xuống, tim đập.

Tuyết đầu mùa bay lả tả, hai mặt cầu rộng lớn, hơn nửa dù giấy đều nghiêng hết về phía nữ tử, đầu vai bên của nam tử lộ hết ngoài, nhiễm tuyết lạnh nửa

Loading...