Chương 3
 
Áo hai dây gợi cảm, vai trần ướt át, tóc xõa mượt mà.
 
Bước ba, luyện tập bầu  khí mờ ám.
 
Xem phim  cảnh  mật, chỉ cần khẽ ngoắc tay cũng đủ tóe lửa.
 
Rồi tới bước bốn,  bắt thì  buông……
 
“Dừng!”
 
 cắt ngang Thư Duyệt, nghiến răng :
 
“Cậu cũng   cho tớ , nếu ngất  lòng   thì sẽ  bác sĩ tới khám trong đêm chứ.”
 
“Còn cái chuyện tóc ướt xõa vai nữa, Tưởng Ngạn khônh cần  gì liền cầm máy sấy phả phà thổi cho khô, còn quấn chăn bông quấn tớ như gói kẹo……”
 
“Đừng  đến xem phim nhé,   thẳng như cây,  vô ai dám  là đang xem phim tình cảm, mà như đang xem sử thi ca ngợi đức hạnh và trinh tiết nam nhân!”
 
Thư Duyệt há hốc:
 
“Anh …  …    vấn đề ?”
 
 lờ , chợt nhớ  mớ điều tra về Tưởng Ngạn, thầm lẩm bẩm:
 
“Một  lớn tuổi mà đến cả lịch sử tình cảm cũng  , đúng là…… chỉ  thể là   .”
 
Khi     bình thường,   nghĩ đủ  cách, bao gồm nhưng  giới hạn ở:   men cho gợi tình, mặc đồ lót QQ quyến rũ…… cố kích thích bản năng thú tính của .
 
  lúc nào cũng như nhà sư nhập định, chẳng thèm  một cái.
 
Có lúc    tới mức  còn cách nào,   trốn  phòng tắm,  lên giường, như thể  là con yêu quái  đến hút cạn sinh lực .
 
 bất lực, tuyệt vọng.
 
Chỉ riêng mấy nụ hôn thì   đủ để thỏa mãn  lớn chứ? Hơn nữa  ngay cả hôn cũng như hôn đồ sứ, cẩn thận từng chút,  chạm  rời.
 
Nếu    thấy vành tai  đỏ ửng,  còn tưởng  ghét .
 
Tưởng Ngạn,    .
 
Anh  .
 
Dù miếng thịt   đến , nhưng chỉ   chứ   ăn thì cũng vô dụng.
 
Cuối cùng,   thể chịu thêm nữa.
 
 tìm cách mua chuộc những   tiếp xúc với bà nội Tưởng Ngạn, tiết lộ việc chúng  chỉ là kết hôn theo thỏa thuận để bà .
 
Bà cụ  cháu kết hôn chỉ vì bà, bà liền thương xót cho cháu trai  tự trách bản .
 
Bà liền ép   ly hôn với , để cả hai  tìm hạnh phúc thật sự.
 
…
 
“Cái… gì?”
 
  Tưởng Ngạn từng bước tiến gần, đồng tử run lên.
 
Anh  cởi áo ghi-lê , tiện tay treo lên giá, chiếc sơ-mi  bờ n.g.ự.c rắn chắc căng phồng, trông cực kỳ quyến rũ.
 
“Chúng  kết hôn lâu như , vẫn   mật  nào.”
 
“Hôm nay…   thích hợp.”
 
Anh  từng câu từng chữ, nhưng  mắt  chỉ  thấy bờ n.g.ự.c đáng ngưỡng mộ .
 
Nam ma mi…
 
Nam ma mi!
 
 nuốt nước bọt “ực” một cái, thèm đến mức sắp chảy nước miếng.
 
Anh  thấy vẻ mặt mê mẩn của , như  hiểu   là kiểu  gì.
 
Anh bật  một tiếng:
 
“Có  giúp  cởi cúc áo ?”
 
“À?”
 
“Em… em… em ngại lắm…”
 
 vội lùi về , giả vờ cúi đầu e thẹn, trong lòng rối như tơ vò.
 
【Nam ma mi tuy , nhưng   yếu quá!】
 
【Anh   sợ mất mặt, chứ  sợ lắm. Nghĩ đến cảnh hai   đối diện  giường,  khí chất đầy sự chán nản bế tắc…】
 
【Sau  còn mặt mũi nào gặp  , chẳng lẽ gặp là hỏi “Hi đồng đội,  khỏe , cơ thể   chứ?”】
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-hau-an-va-bi-mat-bi-nghe-len/chuong-3.html.]
【Khổ quá ai hiểu !】
 
Áp suất xung quanh   từ lúc nào  trở nên thấp xuống, mang theo nguy hiểm.
 
Còn  thì    nhận .
 
Đột nhiên, một lực mạnh nắm chặt cổ tay .
 
“Tô Ngư!”
 
Tưởng Ngạn cố nén cơn giận, gần như tức đến bật :
 
“Em   em đang nghĩ gì ?!”
 
   nắm, năm ngón tay áp lên n.g.ự.c ,   cứng đờ:
 
“Em nghĩ gì em  mà, a!”
 
Do   vững,  vô thức nắm một cái.
 
Nắm nhầm chỗ.
 
“Ưm… dừng ……”
 
Giọng trầm khàn của  đàn ông truyền đến,  như đang cực lực kìm nén.
 
Da đầu  tê rần.
 
Cảm giác  gì đó quệt qua bắp chân, ngưa ngứa,  đưa tay gãi nhưng chẳng thấy gì.
 
【Trời ơi,  thở gấp gáp mà quyến rũ thế ,   streamer đêm khuya chắc hot lắm!】
 
【Đã là kiểu dưỡng sinh mà  còn  cấu hình thế , thử hỏi đứa con gái thô kệch như   sống ?】
 
 mặc kệ, ba bảy hai mốt, cứ nhào  .
 
【Mùi hoa sơn  từ nam ma mi , thơm dễ chịu quá! Bình thường  tiếp xúc gần thì  ngửi . Chắc là do sữa tắm của  , tối nay  lén xài thử mới !】
 
Ngón tay  luồn  tóc , buộc   ngẩng đầu lên, hít thở khó nhọc như tận sâu trong phổi.
 
“Đủ , đừng  nữa!”
 
Anh như đang cố chịu đựng điều gì, khóe mắt ửng đỏ, cả  run nhẹ.
 
 càng thấy khó hiểu:
 
“Nói gì cơ? Em   gì ……”
 
Bất ngờ,  mạnh mẽ ấn chặt eo .
 
Thân thể  ngã rạp lên  .
 
Một vật cứng rắn chống ngay bụng , khiến   thể nào  ngơ.
 
“Tưởng Ngạn,  để gì trong túi thế?”
 
“Sao  cứng như ……”
 
 đưa tay thò xuống tìm.
 
Nếu lát nữa cả hai thành thật gặp ,  lẽ  còn mang theo cái thứ  bên  ?
 
 định gỡ nó  quăng .
 
 ngay khoảnh khắc chạm , sức nóng từ lòng bàn tay truyền thẳng xuống tim, khiến da đầu  tê dại.
 
Đây… đây là…
 
 giật bắn, ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt đỏ ngầu, cố nhẫn nhịn đến suýt mất kiểm soát của .
 
“Tô… Ngư!”
 
 lúc .
 
Tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ bầu  khí mập mờ.
 
Tưởng Ngạn hít sâu một , cưỡng ép nén xuống cảm xúc. Anh  máy  xoay  bước lên lầu, để  cho  một ánh mắt thâm trầm khó đoán.
 
“Đợi .”
 
Tim  đập thình thịch, hai chân mềm nhũn, lẩm bẩm:
 
“Anh   … vẫn đựng  đấy thôi?”
 
Nói xong,  tự vỗ đầu một cái.
 
Không mau rời , chẳng lẽ thật sự ở  chờ  ?
 
Thế là  len lén chuồn  ngoài.
 
Nửa tiếng .