"Biến mất rồi. Thằng Vương Nhị Cẩu làng tôi lúc đó đi gánh nước, điện thoại cục gạch cũng không mang theo người. Kết quả phát hiện ra thi thể, sợ hết hồn, về liền báo cảnh sát. Cảnh sát cử người đến nhưng làm cách nào cũng không vớt được thi thể, còn mắng cho thằng Vương Nhị Cẩu một trận, nói nó báo án giả. Nhưng về sau mỗi lần nhìn thấy xác c.h.ế.t trôi cũng đều như vậy, qua mấy tiếng đồng hồ là tự dưng biến mất. Mọi người rút kinh nghiệm lần trước, không dám tùy tiện gọi cảnh sát nữa, cuối cùng cũng đành chịu vậy."
"Nói đến, chỗ đó thật sự rất đáng sợ. Tôi không biết nó theo cách nói của người khác thì thế nào, nhưng chắc chắn là có người chết. Tôi hiểu các cô cậu trẻ bây giờ thích tìm cảm giác mạnh, xem thì cứ xem, chỉ cần nhớ về sớm một chút, đừng có dính phải thứ gì không sạch sẽ."
Người phụ nữ đó nói chuyện một lúc, đã dẫn Cố Sanh vượt qua mấy con đường nhỏ, cuối cùng đến chân một ngọn núi lớn hùng vĩ.
Một con sông nhỏ trong veo đang từ sườn núi róc rách chảy ra, uốn lượn theo lòng sông cố định xuống phía dưới, nhìn từ xa chính là một bức tranh sơn thủy hữu tình.
Nếu con sông này không phải có ccái gọi là Yêu Hà, vậy thì có thể gọi là hoàn mỹ.
Cố Sanh làm theo như đã thỏa thuận trước, đưa tiền cho người phụ nữ, rồi liếc mắt nhìn hướng dòng sông chảy xuống, quả thực có đi qua Lý Gia Thôn.
Vậy hôm nay người đàn ông trung niên kia chỉ Lý Gia Thôn là có ý gì? Là thật sự muốn để cô tìm thấy con sông này sao?
Cố Sanh đi đến bờ sông ngồi xuống. Hai bên bờ sông còn mọc không ít những bông hoa dại nhỏ màu trắng. Cô nhẹ nhàng khom người, vốc một ít nước sông, dòng nước trong veo lọt qua kẽ tay, chỉ còn lại một vệt nước mỏng cong cong đọng trong lòng bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-111.html.]
Cố Sanh đưa lại gần mũi, ngửi ngửi, ngay sau đó, đôi mày thanh tú của cô chau lại.
Trong dòng nước sông trong veo này, thế mà lại mang theo mùi hôi thối nhàn nhạt, giống như tử khí thối rữa tỏa ra từ một cái xác đã c.h.ế.t từ lâu.
Cũng chính vào lúc này, Cố Sanh phát hiện mặt sông trước mặt bỗng gợn sóng lăn tăn như có ai ném một viên đá xuống. Giữa những vòng sóng lan ra, một cánh tay ngâm nước trắng bệch đang từ từ giơ lên...
Tác giả có lời muốn nói: Canh hai ~ ngủ ngon a a đát ^3^
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Lại nói, vừa mới viết đến một nửa đi nhà vệ sinh, ký túc xá tắt đèn, nhà vệ sinh trên tường có cái gương, nhờ ánh trăng nhìn trong gương mình liếc mắt, má ơi dọa sợ gần chết!
Cánh tay đó không biết đã ngâm trong nước bao lâu, da dẻ trắng ởn lạnh lẽo, nhăn nheo từng lớp, trông rất đáng sợ. Nó xuất hiện đột ngột, bất ngờ vươn ra ngay trước mặt Cố Sanh, còn cào một cái.
Nếu không phải Cố Sanh phản ứng nhanh, lập tức né tránh, e rằng trên mặt đã có thêm vài vệt máu.
Cô đứng bên bờ, ánh mắt lần đầu tiên ánh lên vẻ kinh ngạc. Đây là... xác c.h.ế.t trôi?
Đúng vậy, người phụ nữ kia trước đó quả thực có nhắc đến việc có xác c.h.ế.t trôi trên sông, còn có người báo cảnh sát, chỉ là sau khi cảnh sát đến thì t.h.i t.h.ể đó liền biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc mới nghe, cô còn tưởng là có người cố ý làm vậy, có kẻ đã di chuyển t.h.i t.h.ể đi, nhưng xem ra hiện tại không phải như thế.