Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù sao thì nếu không có cô, kẻ này cũng sẽ bị cắn chết. Cho nên ông trời cũng sẽ không vì vậy mà cho rằng cô đã hại c.h.ế.t hắn rồi giáng hình phạt xuống đầu cô.
Trong lúc hỗn loạn vừa rồi, người của Lý Gia Thôn vẫn bị cắn c.h.ế.t mấy người. Những người khác đã an toàn chạy ra xa, vẫn còn đang liều mạng chạy trốn. E rằng cả đời này họ cũng không bao giờ nghĩ tới sẽ gặp phải chuyện kinh khủng đến vậy.
Trong số đó, gã trưởng thôn tuy đã chạy thoát nhưng vẫn có chút thất thần, chỉ vì trong đám xác c.h.ế.t trôi lúc trước, có một người phụ nữ mặc bộ quần áo trông rất quen mắt, hình như chính là Vương Thúy, một cô gái làng khác bị bán vào thôn của họ trước đây.
Khi chưa tin có ma quỷ, trưởng thôn không cảm thấy có gì lạ. Nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy những thứ đó, lại còn tận mắt thấy một trong số đó chính là Vương Thúy, trong lòng trưởng thôn nhất thời hoảng sợ vô cùng.
Bởi vì Vương Thúy c.h.ế.t thật sự quá thảm. Ngay từ ngày đầu tiên bị đưa tới đây, cô đã nói mình có vị hôn phu, không muốn ở lại trong thôn. Lập tức bị trưởng thôn dùng gậy đánh cho một trận, đau đến c.h.ế.t đi sống lại. Sau khi tỉnh lại, cô vẫn không hé răng, không những thế còn tuyệt thực để phản kháng, rất ngoan cố, mặc cho đánh chửi thế nào cũng không ăn thua. Dần dần, mọi người đều mất hết kiên nhẫn. Không biết ai đã nói dù sao thì thế này cũng không sống được bao lâu, chi bằng để mọi người "vui vẻ" một phen. Thế là hơn tám mươi gã đàn ông trong thôn đã thay nhau giày vò cô gái này. (Mèo Ghiền Truyện Edit: khốn nạn quá, vừa edit mà nghiến răng nghiến lợi với bọn vô nhân tính này.)
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-119.html.]
Trưởng thôn đương nhiên cũng tham gia. Bọn họ mặc kệ tiếng kêu khóc van xin của người phụ nữ, nhìn cô từ giãy giụa đến tuyệt vọng, cuối cùng ánh mắt tuyệt vọng, hơi thở thoi thóp. Sau khi bị đám đông giày vò, ngày hôm sau cô đã tắt thở, bị người Lý Gia Thôn vứt xác ra nơi hoang dã, định để cho chó sói hổ báo ăn thịt, coi như xong chuyện.
Chỉ là, chuyện này cũng đã qua một tháng rồi chứ? Tại sao Vương Thúy lại đột nhiên từ dưới sông xông ra?
Trưởng thôn sẽ không bao giờ quên được ánh mắt của cô trước khi chết, cái loại hận thù khắc cốt ghi tâm đó. Mà lúc nãy khi nhìn thấy Vương Thúy, tuy không có ánh mắt đó, tròng mắt chỉ chuyển động khi nhìn thấy máu, nhưng trưởng thôn lại phát hiện, Vương Thúy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hắn.
Điều này khiến hắn trong quá trình chạy trốn vẫn vô cùng sợ hãi, thỉnh thoảng lại phải quay đầu nhìn lại vài lần. Lần cuối cùng quay đầu, hắn bỗng phát hiện có một bóng trắng đang đuổi theo với tốc độ cực nhanh.
Tim trưởng thôn đập thình thịch, càng thêm sợ hãi. Đúng lúc này, hắn chợt nghe có người sau lưng hét thảm một tiếng. Mọi người vội vàng nhìn lại, thì thấy người đó đã ngã trên mặt đất, m.á.u trên cổ chảy lênh láng.
Mà hiện trường ngoài bọn họ ra, rõ ràng không thấy bất cứ thứ gì khác. Mọi người lập tức hoảng hồn, xô đẩy nhau vội vàng định xông lên núi. Trưởng thôn cũng rất hoang mang, hắn nhớ lại bóng trắng lúc nãy, trong lòng biết chắc là Vương Thúy đã quay về báo thù.