Tề Thịnh khó khăn lắm mới nghĩ ra được vài lời dễ nghe, lại bị Cố Sanh liên tiếp chặn họng, cũng thấy rất bất đắc dĩ.
"Bên đó xuất hiện dị tượng lớn như vậy, các gia tộc Huyền Học không thể nào ngồi yên không quản được. Lần này không chỉ có tôi qua đó, mà mấy nhà khác chắc cũng sẽ cử người tới."
Anh nói như vậy, Cố Sanh trong lòng liền hiểu rõ. Thật ra kiếp trước cũng vậy, chỉ cần xuất hiện loại thiên địa dị tượng này, các Huyền Môn lớn cũng đều sẽ cử người đến xem xét, cho nên chuyện này cũng là bình thường.
Vậy cũng vừa hay, ban đầu cô cũng định nói cho Tề Thịnh biết chuyện ở đây, để anh thông báo cho các gia tộc Huyền Học đến giúp đỡ, bây giờ ngược lại đỡ tốn công.
"Vậy tôi gửi địa chỉ cho anh."
Cố Sanh dùng điện thoại định vị, sau đó gửi địa chỉ cho Tề Thịnh. Có điều đợi đến khi anh tìm đến nơi thì không phải nửa tiếng, mà là một tiếng sau.
Đồng thời đến cũng không phải một mình anh, mà là ba người.
Ngoài Tề Thịnh ra, còn có Mạnh Thiên Tề và một người đàn ông lạ mặt.
Ba người đàn ông cùng nhau đi vào trong sân, làm cho người phụ nữ đang nấu cơm trong bếp cũng phải giật mình, vội vàng chạy ra hỏi han. Đợi đến khi nghe nói là bạn của Cố Sanh, bà ta có chút kỳ quái liếc nhìn họ một cái, rồi không nói gì, quay vào bếp tiếp tục nấu cơm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Cố Sanh dẫn họ vào nhà. Mạnh Thiên Tề liếc nhìn Cố Sanh một cái, không nói gì. Tề Thịnh chỉ vào người đàn ông lạ mặt kia, giới thiệu với Cố Sanh: "Mạnh Tuấn nhà họ Mạnh, anh họ của Mạnh Thiên Tề. Tôi trên đường gặp họ nên cùng đến đây luôn."
Mạnh Tuấn từ lúc vào cửa vẫn luôn nhìn Cố Sanh. Lúc này nghe Tề Thịnh giới thiệu, anh ta nở một nụ cười lịch sự: "Chào cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-122.html.]
Cố Sanh gật đầu, rõ ràng không có ý muốn tìm hiểu thêm về anh ta. Mạnh Tuấn lại dường như rất hứng thú với cô: "Nghe nói trước đó Thiên Tề và Cố tiểu thư có chút không vui, Thiên Tề, còn không mau xin lỗi Cố tiểu thư đi."
Mạnh Thiên Tề bình thường ngang ngược quen rồi, nhưng đối với người anh họ này lại rất nghe lời. Cho nên giờ phút này, anh ta nhìn Cố Sanh, không tình nguyện nói một tiếng xin lỗi.
Giọng không lớn, nhưng cũng không nhỏ, người trong phòng chắc đều có thể nghe được.
Mạnh Tuấn vẫn giữ nụ cười, nhìn về phía Cố Sanh, ý tứ đại khái là bảo cô tỏ thái độ.
Cố Sanh cười cười, không nói gì, mà kéo Tề Thịnh định đi thẳng vào phòng. Xin thứ lỗi cho cô, đối với hai anh em nhà họ Mạnh này, cô thực sự không có cảm tình.
Chuyện lần trước của Mạnh Thiên Tề, tuy cô không quá để trong lòng, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là cô thật sự không để ý chút nào.
Đến con giun xéo lắm cũng quằn mà!
Mạnh Thiên Tề thấy vậy liền không vui, vội vàng mấy bước đuổi theo: "Này, cô có ý gì vậy? Tôi đã xin lỗi rồi mà cô còn thái độ đó là sao?"
Chỉ là lần này tay anh ta còn chưa kịp đặt lên vai Cố Sanh thì đã bị Tề Thịnh một tay giữ lại, bẻ ngược ra sau.
Mạnh Thiên Tề đau đến "Hít" một tiếng. Anh ta thế mà lại quên mất, tên thần kinh Tề Thịnh này có ý với cô ta!
Khốn kiếp! Sớm biết vậy anh ta đã tránh xa một chút rồi.