Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cô Nàng Huyền Học - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-06-12 01:56:22
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Thịnh cũng hơi nhếch khóe môi: "Ừm, đúng vậy, rất có năng lực."

Có năng lực thì cũng là người khác có năng lực! Mẹ nó chứ cậu đắc ý cái nỗi gì?

Mạnh Tuấn cảm thấy tim mình đau nhói. Nhìn lại đứa em họ vẫn còn ngơ ngác không hiểu tại sao lời xin lỗi của mình đột nhiên lại biến thành cuộc thảo luận xem Cố Sanh có năng lực hay không, anh cảm thấy lòng càng thêm bức bối.

Cố Sanh ban đầu không định nhận ân tình của Tề Thịnh, bởi vì lúc đó cô cứu Tề Ngữ cũng không phải vì cái này. Chỉ là bây giờ nghe anh nói như vậy, cô nghĩ nghĩ, rồi lại không nói gì.

Không hiểu sao nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác không biết gì của hai anh em nhà họ Mạnh lại cảm thấy rất thoải mái là chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?

Là mình xấu tính đi rồi sao?

Cố Sanh ngẫm lại, rồi lại phủ nhận trong lòng, chắc là không có đâu.

Trải qua sự xen ngang của Tề Thịnh, chủ đề xin lỗi coi như không ai nhắc tới nữa, ba người đều vào phòng.

Cố Sanh hỏi họ khi nào thì đi xem xét tình hình, Tề Thịnh nói: "Còn phải đợi người của hai nhà khác tới. Họ vừa hay cũng có hậu bối ở Kinh Đô, thường thì những lúc thế này đều sẽ cử đi để có thêm kinh nghiệm."

Thêm kinh nghiệm?

Cố Sanh nhíu mày: "Đây không phải là lúc tốt để thêm kinh nghiệm đâu."

Tề Thịnh cũng đồng cảm: "Nhưng đây là quy tắc của các gia tộc Huyền Học, để cho các tiểu bối đều có cơ hội rèn luyện, cho nên không còn cách nào khác."

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-124.html.]

Mạnh Tuấn lúc này cũng xáp lại: "Các người trước đó cũng đã tới rồi, tình hình ở đó thế nào?"

Tề Thịnh lắc đầu: "Tôi chưa từng qua đó." Rồi lại quay sang Cố Sanh: "Cô thì sao? Lúc nhìn thấy, tình hình thế nào?"

"Trong sông có rất nhiều xác c.h.ế.t trôi. Định thân phù có thể giữ chân chúng khoảng nửa giờ. Chúng nhìn thấy m.á.u liền sẽ nổi điên, sức lực cực lớn, nhưng không thể cách xa sông quá. Tôi chỉ biết những thứ đó thôi."

Mạnh Tuấn nghe vậy, sắc mặt cũng nặng nề đi không ít: "Cảm giác không đơn giản."

Cố Sanh mặt không biểu cảm: "Lý Gia Thôn hôm nay c.h.ế.t bảy tám chục người, e rằng chính là c.h.ế.t dưới tay những xác c.h.ế.t trôi này."

Tất cả mọi người đều im lặng. Bảy, tám mươi người, nghĩ đến thôi cũng thấy quá mức huyết tanh.

Không bao lâu, bên ngoài lại có người gõ cửa. Mạnh Thiên Tề đi ra mở cửa, vào cũng là hai người trẻ tuổi. Một người thích mặc đồ jean, trông khá trẻ, người còn lại thì chững chạc, già dặn hơn nhiều.

Thiếu niên mặc đồ jean tự giới thiệu: "Lý Hạc, cha tôi bảo tôi đến xem."

Ngụ ý chính là đối với hành động lần này không có hứng thú gì, hoàn toàn là bị ép đến.

Chẳng qua người này và Mạnh Thiên Tề quan hệ dường như không tệ, vừa giới thiệu xong, hai người liền kéo nhau qua một bên nói chuyện phiếm. Người còn lại chững chạc hơn thì ánh mắt vẫn luôn như có như không liếc về phía Cố Sanh. Quét đến nỗi Tề Thịnh nhìn không được, bèn bước sang ngang mấy bước, chắn trước mặt Cố Sanh.

Người kia dường như lúc này mới nhận ra mình có chút thất lễ, mặt hơi ửng đỏ, ngượng ngùng cười cười: "Thật xin lỗi, là tôi đường đột. Tôi là Cố Bắc, vị này... tôi nhìn sao thấy quen quá?"

 

Loading...