Hướng đó, là sông ?
Tề Thịnh vẫn đang dùng một thanh kiếm gỗ đào nhỏ để g.i.ế.c xác c.h.ế.t trôi, chỉ cảm thấy  mắt bỗng lóe lên một cái, thiếu nữ   còn như hung thần      mất.
Tề Thịnh trong lòng quýnh lên, tốc độ g.i.ế.c xác cũng nhanh hơn  ít. Mà Cố Sanh, giờ phút   nhanh chóng chạy đến bờ sông. Chỉ là  khẽ đến gần dòng sông, cô bỗng cảm giác  như  bước  một loại kết giới nào đó. Cảnh sắc xung quanh bỗng trở nên mờ ảo,  trời một vầng trăng tròn chiếu rọi, nhưng cỏ cây  một màu tối tăm mờ mịt.
Trải qua ảo mộng của Lệ Quỷ  ,    cần  , cô cũng  đây   là thế giới hiện thực.
Cô lặng lẽ  về phía dòng sông  mắt. Tất cả xung quanh đều là một màu xám trắng, duy chỉ  con sông  vẫn trong veo như cũ, tỏa  một chút sinh khí yếu ớt.
Cố Sanh cầm thanh kiếm gỗ đào trong tay, chỉ  con sông đó: "Là ngươi tự   đây,  là để  động thủ ép ngươi ?"
Dứt lời, dòng sông đang uốn lượn chảy xuôi bỗng nhiên dừng . Ngay  đó, dòng nước đột ngột dâng lên một cột sóng cao bằng cả , tất cả dòng nước đều tụ , cuối cùng hình thành một hình  bằng nước.
Nó  với Cố Sanh: "Tuổi còn nhỏ,  khoác mà   ngượng!"
Cố Sanh mỉm : " ngươi chẳng  cũng sợ  đó ?"
Những gợn sóng   Người nước d.a.o động mãnh liệt, dường như đang thể hiện tâm trạng tồi tệ của   khi  câu  : "Ta chính là Thần Sông!"
"Chỉ là Yêu Hà thành tinh,  chịu tu luyện hóa hình cho đàng hoàng,  nương nhờ tà ma ngoại đạo,  hại tính mạng con , cũng xứng tự xưng là Thần Sông ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-128.html.]
Lời   của Cố Sanh  chút nể mặt. Người nước   hề tức giận: "Ta thấy quanh  ngươi linh khí dồi dào. Như thế  , ngươi để  ăn ngươi,  sẽ  hại  nữa, cũng thả bạn bè ngươi rời , thế nào?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Khóe môi  của Cố Sanh nhếch lên, đáy mắt đều là vẻ khinh thường: "Muốn uy h.i.ế.p ? Ngươi còn  đủ tư cách."
Lần   nước   nổi giận. Đám xác c.h.ế.t trôi lập tức như uống  thuốc kích thích, sức mạnh tăng vọt, tốc độ cũng nhanh hơn,  thêm  lượng đông đảo, áp chế khiến những  phía    khó chịu.
Tề Thịnh còn đỡ hơn một chút, sớm  học qua trận pháp, giờ phút  bày  trận pháp phòng ngự. Mấy  còn  chỉ  thể dùng tốc độ để né tránh đám xác.
Cố Sanh  cảnh tượng , cũng  hề tỏ  gấp gáp như  nước tưởng tượng.
"Bọn họ chơi phần bọn họ, chúng  chơi phần chúng ."
"Cái gì?" Người nước cho rằng    nhầm. linh khí   cô gái nhỏ  vô cùng dồi dào, nó  nhòm ngó mấy ngày nay , ăn  nhất định  thể hóa hình.
Nó   khống chế nổi Cố Sanh, mãi mới đợi  đến lúc cô cùng bạn bè đến, định dùng bạn bè của cô để ép cô  khuất phục, ai ngờ cô gái nhỏ   quá mức bình tĩnh.
 lúc , Cố Sanh đột nhiên vận một luồng linh khí, cắt rách ngón tay.
Người nước giọng khàn khàn hét lên: "Ngươi   gì?"
"Ta   gì ư?" Cố Sanh ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, vẻ mặt vô tội: "Không     ? Chúng  chơi phần chúng ."