Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dứt lời, cô đột nhiên tung một đạo huyết phù vẽ giữa  trung về phía  nước. Người nước đang định trốn tránh thì  cô : "Ngươi    linh khí ? Máu của  chứa  bộ đều là linh khí, ăn nó , ngươi sẽ  thể hóa hình."
Thân ảnh đang chuẩn  phân tán để né tránh của  nước dừng ,    nữa ngưng kết thành hình. Do dự mãi, cuối cùng  chịu nổi sự cám dỗ, nó há miệng nuốt chửng đạo huyết phù đang bay về phía .
Dù  thì cái cảnh chờ đợi ở một chỗ,   ngày đêm,   phương hướng, thời gian cứ thế trôi  , nó cũng  sớm chịu đủ . Thà chấp nhận nguy hiểm  sét đánh cũng  hóa hình,  thì ăn lá huyết phù   gì mà  thể.
Huống hồ linh khí trong giọt m.á.u  dồi dào đến mức khiến nó gần như  thèm  c.h.ế.t  ... Nói  chừng, ăn  là thật sự  thể hóa hình.
Dưới sự thôi thúc của chấp niệm hóa hình, Người nước một  nuốt chửng đạo huyết phù đó. Trong nháy mắt, nó cảm nhận  trong cơ thể dường như  thứ gì đó đang lan tỏa. Nó vui mừng, lẽ nào sắp hóa hình  ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Và trong lúc  nước đang vui mừng khôn xiết, Cố Sanh đột ngột áp sát, cách   tung  ba tấm huyết phù nữa, tấm cuối cùng  vặn ấn  đỉnh đầu  nước.
Biểu cảm tươi  của  nước cứng đờ. Bốn đạo huyết phù trong cơ thể bỗng nhiên bắt đầu phát  nhiệt lượng thiêu đốt, khiến nó kêu la thảm thiết đồng thời  ngừng phân giải cơ thể nó. Chỉ trong vài  thở, giữa thiên địa   còn bóng dáng của  nước nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-129.html.]
Đám xác c.h.ế.t trôi  bờ  dường như càng thêm điên cuồng, phảng phất  chủ nhân  chết, bắt đầu vùng vẫy  cuối.
Năm  của các gia tộc Huyền Học   đều dính máu, xung quanh la liệt t.h.i t.h.ể của xác c.h.ế.t trôi. Ngay lúc mấy  sắp kiệt sức, bỗng nhiên một đám   tới. Mặt Mạnh Thiên Tề thoáng nét vui mừng khôn xiết: "Chú hai! Mọi  cuối cùng cũng đến !"
"Đến sớm , đây   đang tranh thủ bố trí trận pháp, đợi để cùng  tiêu diệt ? Các  mau chạy  đây!"
Mấy  Mạnh Thiên Tề vội vàng lui  ngoài. Tề Thịnh còn lo lắng cho Cố Sanh,  quanh một lượt, cuối cùng cũng  thấy một bóng  bên bờ sông. Anh vội vàng chạy tới, phát hiện Cố Sanh mặt mày tái nhợt, ngất xỉu bên bờ sông.
Tim Tề Thịnh đau nhói, vội ôm   ngoài. Mấy  trung niên cùng  niệm chú, khởi động pháp trận, nhốt sống đám xác c.h.ế.t trôi  bên trong.
Đến khi rảnh rỗi, họ mới phát hiện, con sông lúc    từ lúc nào nước    biến mất  thấy  nữa, dường như   bốc  sạch. Bùn đất  đáy sông cũng khô hạn nứt nẻ  nhiều khe hở, giữa những khe hở đó m.á.u đỏ tươi đang từ từ chảy ...
Mấy  trẻ tuổi tối hôm nay cũng đều  thương ít nhiều, tinh thần   lắm, nên để họ về .
Trong  đó, lúc Tề Thịnh rời  vẫn ôm Cố Sanh. Đi ngang qua  chú út của ,  chút bất ngờ khi thấy chú út  một cách vui vẻ: "Thằng nhóc thối, cuối cùng cũng lớn  đấy nhỉ! Biết  "ủi" cải trắng nhà  khác ."