Gương mặt lạnh tanh của Tề Thịnh cũng  nhịn  mà co giật. Anh há miệng, định giải thích: "Chú út, chúng con   loại quan hệ đó."
"Biết ,  , chuyện sớm muộn thôi mà! Yên tâm, miệng chú  kín, sẽ  về nhà  lung tung . Ngược  là cháu đấy, con bé   dọa sợ   ? Sau  đừng  dắt   đến mấy chỗ thế  nữa, cháu tưởng ai cũng gan lớn như  cháu chắc?"
Tề Thịnh  há miệng, cuối cùng nhận     cũng vô ích với chú út, dứt khoát từ bỏ. Chỉ là lúc rời , vẫn  quên hỏi một câu: "Chú út, trong cái túi  của chú..."
"Trong túi  dược liệu  bổ sung nguyên khí đấy, tự cháu xem mà dùng, chăm sóc con gái nhà   cho  ."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tề Thịnh ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ, chú út."
Giờ phút  Tề Thịnh    ,  đường  rời ,  chú út của    chằm chằm suốt cả quãng đường,  mặt dần dần lộ  nụ  của bà dì già.
Rạng sáng năm giờ, thôn Vương Gia.
Cố Sanh mơ màng tỉnh dậy từ trong mộng. Mở mắt , phát hiện bên ngoài trời vẫn còn tối đen. Đang định  dậy xem    vẫn còn trong ảo cảnh , thì cửa phòng chợt  đẩy , Tề Thịnh bưng một cái chậu sứ  .
"Cô tỉnh  , lau mặt ?"
Anh   chuyện   chút vụng về đặt chậu sứ xuống, lấy khăn mặt ướt từ trong đó , vắt khô,  đưa cho Cố Sanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-130.html.]
Cố Sanh cũng  hiểu tại ,    những việc , đột nhiên cảm thấy  buồn . Nước  khăn  vắt  khô, Tề Thịnh tay  khỏe. Cố Sanh lấy khăn lau mặt,  một tiếng "Cảm ơn."
"Ừm." Tề Thịnh  thấy lời cảm ơn  cũng  mấy vui vẻ, cũng   gì thêm, chỉ bảo cô: "Hôm qua  xem giúp cô , cô  mất m.á.u quá nhiều.   nhờ dì Vương hầm canh, lát nữa cô uống nhiều một chút."
"Được."
Cố Sanh cũng     mất m.á.u quá nhiều. Trước  cô hàng phục ma quỷ đều chỉ rạch một vết nhỏ là xong, nhưng hôm nay  đưa  ảo cảnh quá đột ngột, lá bùa  rơi ở bên ngoài, cô đành  dùng huyết phù để vây g.i.ế.c  nước đó.
Nói thật,  nước  tính là ma quỷ, nếu dùng phương pháp   của Cố Sanh, thật sự  chắc  thành công.  nó  hại c.h.ế.t bao nhiêu mạng , quá tà ác, cho nên Cố Sanh mới  dùng m.á.u để thử một . May mắn là  thành công.
Chỉ là cô hiện tại khí huyết  đủ là thật,  thể bồi bổ một chút tự nhiên là  nhất.
Cả buổi sáng uống hai bát canh gà, bên trong còn hầm  ít thứ , đều là những thứ bổ sung nguyên khí cho cơ thể, xem  cũng  dụng tâm.
Uống canh xong, Cố Sanh vẫn còn  buồn ngủ. Dù  cũng  giải quyết xong một phiền phức lớn, Cố Sanh định ngủ thêm một lát. Mà cô  ngờ rằng, ngay trong lúc cô đang ngủ, bên ngoài  vì cô mà nhao nhao cả lên.
Trong một phòng khách khác ở nhà ông Vương, hai thế hệ của các gia tộc Huyền Học đều đang  đó, bầu  khí nhất thời vô cùng căng thẳng.
Cuối cùng, vẫn là chú hai của Mạnh Thiên Tề mở miệng : "Chuyện , các   đều là thật ?"